Tang Thi Tuyệt Thành

Chương 449: Không cam lòng! Dã tâm!


10 tháng

trướctiếp


Tầng một của ngôi nhà gỗ…

Bốn người đàn ông dáng vẻ hung dữ đang vây quanh bốn góc của một cái bàn mạt chược, chơi bài poker.

Ngồi trong lòng bốn người đàn ông hung dữ là những người phụ nữ quyến rũ với bộ quần áo bẩn thỉu, mái tóc bóng dầu chứng tỏ họ đã lâu rồi không gội đầu, nhưng họ vẫn tắm rửa sạch sẽ hết mức có thể để trên người không có mùi mồ hôi như những người tị nạn kia.

Trong những ngày tận thế, ở trong khu vực an toàn, một người phụ nữ không có mùi lạ cũng tương đương với việc đã xức nước hoa đắt tiền lên người rồi, đây cũng là một trong những vốn liếng khiến họ dễ được sủng ai hơn những người phụ nữ khác.

Bỏ lại mỹ phẩm đắt tiền và các sản phẩm chăm sóc da, trang sức và quần áo tinh xảo, những người phụ nữ này ở trong khu an toàn, vóc dáng nóng bỏng, sạch sẽ và không có mùi lạ là điểm bán hàng lớn nhất của họ!

Sự rụt rè là giá trị nhất trong những ngày tận thế, nhưng đó cũng là những hành vi ngu xuẩn nhất!

Sự rụt rè không mang lại sự tôn trọng cho những người phụ nữ trong khu giao dịch, mà chỉ dẫn đến những vụ đánh đập và lăng mạ dữ dội hơn.

Sự rụt rè khiến cho họ bỏ lỡ cơ hội có thức ăn, những người chưa bao giờ đói khát hơn sẽ không biết đói khát đau đớn đến như thế nào, một số người đói nổi điên thậm chí còn bắt đầu ăn lá cây, cỏ dại và vỏ cây!!!

Do đó những người phụ nữ này ngay từ đầu sẽ thể hiện vốn liếng của mình mà không chút do dự nào, để được lựa chọn trong số nhiều đối thủ cạnh tranh khác.

Mặc dù ngồi trên đùi những người đàn ông xấu xa này, nhưng ánh mắt họ không nhìn vào bàn đánh bài, thay vào đó ánh mắt họ sẽ vô thức liếc về phía sau ghế.

Chỗ đó… là thẻ đánh bạc của ván bài này sao, là mì tôm, lương khô, nước khoáng và bia, là thịt nguội đóng gói chân không để ăn!

Người phụ nữ cứ lén lút nuốt nước miếng, cơ thể khẽ run lên, các cô hận không thể lập tức vồ lấy những đồ ăn đó.

"Con mẹ nó, tôi lại thua rồi!"

"Mấy người có gian lận không đó? Cùng nhau hợp lại lừa tôi à!"

Từ Khôn ném bài poker trong tay xuống bàn mạt chược và nhìn chằm chằm vào ba người còn lại, mặc dù hắn ta tỏ ra bất mãn nhưng vẫn là có chơi có chịu sẵn sàng ném lần lượt ba bao thuốc lá cho ba người.

Vương Hưng ngậm nửa điếu thuốc lá trong miệng, xuyên qua làn khói bốc lên trước mặt có thể nhìn thấy nụ cười đắc ý của hắn, vừa lật bài vừa mỉa mai nói:

"Tôi nói Từ Khôn này! Xui xẻo… thì đừng trách người khác, ở đây có tám người mười sáu con mắt, hôm kia tôi thua chỉ còn lại một cái quần đùi hoa, tôi có oán trách gì không! Không phải tôi nói này, chỉ là

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp