Phản ứng bình tĩnh của Nam Cung Cẩn làm Trần Phi cảm
thấy rất đau lòng, đây không phải là chuyện đáng mừng sao?
Nhưng nhìn phản ứng của Nam Cung Cẩn... rõ ràng là
không!
"Chúng ta đi ra ngoài trước đi, Ngô Cương hiện tại
chắc đã chuẩn bị xong cơm tối rồi."
Nam Cung Cẩn vừa chỉnh lại mái tóc hơi rối bù vừa nói.
Trần Phi đảo mắt nở một nụ cười xấu xa, suy nghĩ một
chút, hắn lấy ra một bộ chiến phục, bộ chiến phục đầu tiên hắn làm là của chính
mình, để xác nhận xem có cần thay đổi hay không, bộ thứ hai là của Nam Cung Cẩn.
Thấy Trần Phi đưa một bộ quần áo với nụ cười trên
khuôn mặt, Nam Cung Cẩn hơi nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào đôi mắt thô bỉ của
Trần Phi hỏi:
"Đây là cái gì?"
Trần Phi nở nụ cười trả lời:
"Bộ đồng phục chiến đấu! Tôi đã làm xong bộ của
hai chúng rồi. Hai chúng ta mặc vào nhìn xem chúng như thế nào. Những người
khác vẫn đang trong quá trình sản xuất, vì vậy tạm thời không thể để họ biết muốn
tạo cho họ một bất ngờ."
Nói xong, Trần Phi cũng lấy đồng phục chiến đấu của
mình ra, cởi quần áo trước mặt Nam Cung Cẩn để thay đồng phục chiến đấu, ý tứ
hiển nhiên không cần nói cũng biết
Thân ái! Nhìn! Mau nhìn!
Chị phải giống như tôi vậy!
Nam Cung Cẩn liếc mắt một cái đã nhìn thấu chút ít tâm
tư của Trần Phi, nhưng trước đó cô ấy đã nghe Trần Phi nói muốn làm đồng phục
chiến đấu thuộc về tiểu đội Cầu Sinh, trên thực tế, cô ấy không ôm hi vọng quá
lớn với Trần Phi. Cô không cảm thấy Trần Phi sẽ là một thợ may có tiềm lực hay
thiên phú gì, nhưng trong lòng lại mơ hồ mong chờ một điều gì đó.
Nam Cung Cẩn hung hăng trừng mắt Trần Phi, trong mắt
không có một tia tức giận mà ngược lại rất quyến rũ, kết quả khi mặc đồng phục
chiến đấu, cô ấy cũng cực kỳ phóng khoáng, không hề né tránh Trần Phi, bắt đầu
thay đổi đồng phục chiến đấu.
Trần Phi thích tính cách của Nam Cung Cẩn, không cố ý
làm ra vẻ ngại ngùng, luôn làm theo ý mình, cho dù hai người đã xác minh quan hệ.
Trần Phi nhanh chóng thay đồng phục chiến đấu của
mình, sau khi cảnh giác cảm nhận xung quanh, trên khuôn mặt nụ cười xấu xa hắn
nhìn chằm chằm vào Nam Cung Cẩn, không chớp mắt.
Vưu vật! Yêu tinh!
Trần Phi chỉ nhìn Nam Cung Cẩn bởi vì không rõ ràng kết
cấu đồng phục chiến đấu nên vẫn đang tìm khóa kéo, với vẻ mặt đang thưởng thức
một tác phẩm nghệ thuật.
Anh đây là thưởng thức nghệ thuật! Đánh Thưởng thức thẩm
mỹ trình độ cao nhất! Không tục tĩu thô tục!
"Đầu heo! Còn không qua đây giúp một tay?"
Mặt Nam Cung Cẩn đỏ lên, cho dù là làm theo ý mình, bị
Trần Phi Trư bát giới nhìn chằm chằm, cô vẫn có chút xấu hổ.
"Tuân lệnh! Tôi tới đây!" Trần Phi vui vẻ
đáp ứng.
Nhìn xem chỉ cần hơi động não một chút, dùng chút mánh
khóe là có thể đạt được mục đích của mình!
So easy!! ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.