"Ơ ha ha."
Trần Phi xấu hổ lấy ngón tay gãi gãi chóp
mũi, vội vàng biện hộ cho mình.
"Các chị hiểu lầm tôi rồi, tôi chỉ là
không muốn lãng phí mà thôi, sau khi rời khỏi môi trường nhiệt độ thấp đông lạnh,
trong thời gian ngắn không ăn, sẽ còn nhanh hư hỏng hơn so với thịt tươi, thối
rữa, ngoại trừ không gian trữ vật của tôi, không ai có thể giữ chúng mà không để
lãng phí chút nào, lãng phí là điều đáng xấu hổ, lãng phí trong tận thế chẳng
khác nào tự sát từ từ!
Tôi nói cái gì các chị có thể hiểu
không?"
Sau khi nói xong Trần Phi nhìn thấy nụ cười
không thể kiểm soát trên khuôn mặt của ba người phụ nữ, liền biết mình là mục
tiêu của ba người các cô.
Trần Phi bất lực vỗ trán, khẽ thở dài:
"Tôi không phải đều vì cái nhà này
sao, lo liệu việc nhà không dễ! Lo liệu việc nhà không dễ!"
Nam Cung Cẩn nở nụ cười liếc nhìn Trần
Phi, hừ nhẹ một tiếng nói:
"Hừ cậu bớt ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.