Trần
Phi và Khổng Tuyết hai mắt nhìn nhau, hắn kiên trì giải thích nói:
“Cha
cô chỉ là bị thương ngoài da, do thiếu ăn thiếu nước mà hôn mê, một lát nữa chắc
là sẽ tỉnh lại! Nhưng vết thương của ông ấy cần được xử lý kịp thời."
Trần
Phi nói xong từ góc độ mắt Khổng Tuyết không thấy, lấy ra một lọ thuốc khử
trùng nhỏ để làm sạch vết thương và một cuộn băng cầm máu từ phía sau, làm mẫu
cho Khổng Tuyết một lần xem cách sử dụng như thế nào liền đưa thuốc khử trùng
và vải băng bó cho Khổng Tuyết.
Lúc
này, Khổng Vũ được tiêm thuốc tiến hóa đã trôi qua hơn một phút đồng hồ, trên
cơ bản giống như Trần Phi dự đoán, thuốc tiến hóa có hiệu quả tăng cường tế bào
hoạt động, đối với tình trạng vết thương cũng có hiệu quả chữa trị vô cùng rõ rệt.
Mặc
dù Khổng Vũ đã hồi phục từ trạng thái hôn mê, nước da của cậu ta chuyển từ xanh
xao ốm yếu như Khổng Tuyết sang một người khỏe mạnh và tràn đầy sức sống.
Tuy
rằng vừa rồi Khổng Vũ sắp hôn mê ý thức của cậu ta hơi yếu, nhưng cậu ta biết
rõ mình và chị gái đã được cứu.
"Cảm
ơn anh! Đã cứu chị tôi!" Khổng Vũ nhìn chằm chằm vào Trần Phi nói với giọng
thành khẩn.
Trần
Phi khẽ gật đầu, nhìn chằm chằm Khổng Vũ một lúc rồi nói bằng giọng điệu bình
thản:
"Tôi
rất bội phục dũng khí và tình cảm của chị em của cậu, nhưng đôi khi liều lĩnh
không thể giải quyết vấn đề, còn có thể lỗ mãng mà làm hại người khác, những
người này nhìn hung ác nhưng bởi vì có nhiều người và trong tay có súng mà
thôi, lần sau gặp phải chuyện gì, tốt nhất nên suy nghĩ kỹ, có thể nghĩ ra biện
pháp đối phó tốt hơn."
Trần
Phi không có ý giảng dạy, chỉ thiện ý nhắc nhở, nhưng cũng may, Khổng Vũ lắng
nghe rất cẩn thận hơn nữa còn có biểu cảm trầm tư như có điều suy nghĩ.
Trong
khi hai người đang nói chuyện, ánh mắt của Khổng Tuyết dán chặt vào Trần Phi,
cô ấy luôn cảm thấy Trần Phi có một loại khí chất không thể giải thích được hấp
dẫn cô ấy, một nụ cười đã mất từ lâu trong vô thức xuất hiện trên khuôn mặt
cô ấy.
Sau
khi nói xong, Trần Phi đứng dậy, không nói lời dư thừa, cũng không lộ ra một
chút suy nghĩ nào về việc Khổng Tuyết sẵn sàng làm bất cứ điều gì cho mình vừa
rồi, như thể Khổng Tuyết chưa bao giờ nói điều đó, hoặc hắn hoàn toàn không
nghe thấy.
Chuyện
đã làm đến mức này, Trần Phi cảm thấy mình đã hết tình hết nghĩa, cũng có th� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.