Trần
Phi cứ như vậy lặng lẽ quan sát tất cả những điều này từ trên đỉnh tường, hắn cũng
không phải là đấng cứu thế gặp một người là cứu một người, cứ việc coi như hắn
dùng đầu ngón chân để suy nghĩ, hắn cũng biết hai chị em và người đàn ông bị
trói vào cây kia là nạn nhân vô tội.
Khi
Trần Phi đang do dự có nên giúp đỡ hay rời khỏi đây không bận tâm đến việc của
mình, cậu thiếu niên kia tiếp tục gầm lên:
''Ngô
Đại Lực, đồ chó chết vong ân phụ nghĩa, thả cha và chị gái tôi ngay lập tức!''
Thiếu
niên gọi Ngô Đại Lực, đó là người đàn ông đang dùng súng lục giữ người phụ nữ
làm con tin.
Nghe
thấy tiếng rống của thiếu niên, Ngô Đại Lực không trả lời mà quay đầu nhìn những
người phía sau, sau đó nhìn chằm chằm vào thiếu niên với vẻ mặt đùa giỡn như
nhìn một kẻ ngốc trả lời:
"Hahaha...
Tiểu tử thối! Mẹ nó mày còn tưởng rằng mình là phú nhị đại hay thiếu gia hả? Tận
thế mẹ nó rồi, mày còn quan tấm đến ai, người có nắm đấm lớn là ông đây, người
có vũ khí trong tay chính là ông nội!
Mẹ
nó cho thể diện mà không cần? Mấy người chúng ta gặp hai chị em các người thấy
đáng thương muốn cho các người chút đồ ăn. Đừng ngu ngốc như người cha không biết
tốt xấu của mày!
Oh?
Đó là ánh mắt gì? Muốn giết tao? Mày mẹ nó có năng lực đấy không?
Tao
có thể nhìn thấu những người có tiền dạng chó như mày. Các người mới là kẻ tồi
tệ và đen tối nhất. Anh em chúng tao đã chia sẻ tất cả thức ăn mà chúng tao liều
mạng thu thập ở bên ngoài vớ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.