Đối với Trần Phi, đáp án này có chút vô lý, không! Là vô cùng vô lý!
“Này, tôi nói cho anh nghe! Dù thế nào thì tôi cũng là sinh viên đại học, anh cho rằng tôi sẽ tin vào câu trả lời hoang đường như vậy sao?” Trần Phi nhìn chằm chằm người đàn ông mặc đồ đen tự xưng là 12 năm sau của hắn, nhíu mày hỏi.
Người đàn ông mặc đồ đen cũng không trả lời mà trực tiếp đi đến bên cạnh giường, khẽ vươn tay lấy mấy quyển tạp chí trên gác lửng, sau đó dùng mặt Trần Phi để mở khoá điện thoại rồi tìm đến một vài tư liệu bí mật bên trong, vẻ mặt thong dong bình tĩnh làm da đầu Trần Phi tê dại, đại não cũng bắt đầu ong ong.
“Có muốn tôi nói với Nam Cung Cẩn là cậu nhìn lén cô ấy khi cô ấy đang...”
“Tôi tin!”
Nhìn thấy bộ dáng đang muốn lật tẩy tất cả bí mật của người áo đen thì Trần Phi liền trở nên hoảng sợ, vội vàng bước đến che miệng người đàn ông lại.
“Con mẹ nó! Chúng ta là người một nhà đó! Anh có cần liều mạng như vậy không? Tôi tôi tôi tin tưởng anh rồi anh còn chưa chịu à? Chúng ta vốn là cùng một cha mẹ sinh ra, anh cần gì vội vàng như vậy chứ!”
Sau khi bị buộc phải tiếp nhận sự thật hoang đường này, Trần Phi bắt đầu đi vài vòng xung quanh “Trần Phi 12 năm sau”, một bên dò xét, một bên tấm tắc đánh giá. . .
“Chậc chậc chậc. . . . Thật không ngờ tôi của 12 năm sau lại là một ông chú đẹp trai soái khí như vậy! Tôi còn tưởng mình sẽ trở thành một người đàn ông thành công và đẳng cấp như thế nào chứ!”
Trần Phi cảm khái thở dài, còn muốn nói tiếp thì bị người đàn ông mặc đồ đen cản lại.
“Bây giờ tôi chỉ còn lại 9 phút 35 giây, lần xuyên không trở về này đã là cơ hội cuối cùng, sau này nếu muốn trở lại tôi chắc chắn sẽ gây ra hỗn loạn thời không. Bây giờ, tôi còn có chuyện muốn nói, cậu nghiêm túc nghe thật kỹ cho tôi!”
Nhìn thời gian hiển thị ở màn hình kim loại trên cổ tay, sắc mặt người áo đen trở nên nghiêm trọng, hắn nhìn thẳng vào Trần Phi nói.
Trần Phi gật đầu thật mạnh, dường như muốn thông qua cái gật đầu này để biểu thị cho bản thân của 12 năm sau thấy được là hắn đang rất nghiêm túc và cẩn thận.
Vốn dĩ lúc đầu Trần Phi còn cảm thấy chuyện “Trần Phi 12 năm sau” xuyên không trở về tìm mình đã là câu chuyện nực cười nhất rồi, thậm chí ngay cả phim khoa học viễn tưởng cũng không thể vô lý như vậy. Vậy mà sau khi nghe xong những lời mô tả kế tiếp của người này thì hắn trực tiếp hoá đá tại chỗ.
Dựa theo lời nói của “Trần Phi 12 năm sau” thì chất độc mà nước Mỹ phát hiện được gần đây có tên là TZ-S001, căn bản không phải là một loại virus cảm cúm mới, mà đó chính là virus zombies!
Nguồn gốc của loại virus này đến từ việc một tảng thiên thạch lớn đã rơi xuống nước Mỹ!
Đầu tiên, những người bị nhiễm bệnh sẽ lần lượt chết đi sau bảy ngày, tiếp đến họ sẽ dần dần được “Tái sinh” và cuối cùng trở thành những xác sống có tính công kích cực mạnh.
Bản dịch của team Serenity
Mà sau khi những người bị nhiễm bệnh tử vong và biến thành xác sống thì virus zombies cũng đã tiến đến bước tiến hoá cuối cùng, thời gian chất độc bạo phát trên diện rộng cũng được rút ngắn đáng kể. Bình thường, người sau khi bị nhiễm chất độc sẽ phải trải qua thời kỳ quan sát tầm bảy ngày thì độc mới dần dần bạo phát, ngoài ra nếu có người chỉ bị xác sống cắn thì chỉ trong vòng sáu tiếng sẽ phát bệnh, còn nếu không may bị xác sống cắn chết thì thời gian độc phát tác sẽ nhanh hơn nhiều, tính toán thời gian phát bệnh sau khi chết thì chỉ cần 10 đến 15 giây sau đã biến thành một xác sống.
Virus Zombies tàn phá bừa bãi cũng đại biểu cho thời kỳ tận thế đã mở ra!
Bản năng Trần Phi không muốn tin tưởng những thứ này, hắn cảm thấy bản thân của 12 năm sau xuyên qua để lừa gạt mình, rốt cuộc là người rảnh rỗi tới mức nào mới có thể làm ra loại chuyện này!
Nhìn thấy biểu cảm ngơ ngác của Trần Phi, người áo đen bất đắc dĩ lắc đầu, lật tay một cái, vừa mở lòng bàn tay ra thì đã có một khối tinh thể pha lê màu lam hình trái tim xuất hiện.
“Trần Phi, những lời kế tiếp mà tôi nói cậu phải ghi tạc vào trong đầu! Tinh thể trong tay tôi chính là một hệ thống, tôi dựa vào hệ thống này để sống sót để kéo dài sinh mạng của nhân loại vào lúc tận thế, theo lý mà nói, tôi không nên xuất hiện ở đây, nhưng mà bởi vì một số biến cố mà tôi không thể không tới, việc này liên quan đến sự sống còn của toàn nhân loại!
Khi cậu đạt đến trình độ của tôi, cậu sẽ biết được rất nhiều bí ẩn của vũ trụ, chẳng hạn như có nhiều vũ trụ song song, tôi cũng nói rõ cho cậu biết, hành tinh mà chúng ta đang ở chính là vũ trụ thứ bảy, virus zombies xuất hiện cũng đại diện cho việc vũ trụ thứ bảy đang tiến vào thời kỳ tận thế, mà hệ thống này chính là chìa khóa quan trọng để chúng ta kéo dài nền văn minh này!
Mỗi vũ trụ chỉ cho phép một hệ thống tồn tại, vậy mà vũ trụ thứ bảy của chúng ta lại bị một tên bị ổi đến từ vũ trụ thứ ba cưỡng ép can thiệp, làm cho vũ trụ thứ bảy của chúng ta xuất hiện tận hai người sở hữu hệ thống, tôi đã chiến đấu với hắn ta trong vòng 6 năm, mất đi rất nhiều người quan trọng, mà bây giờ tôi đã hoàn toàn rơi vào thế yếu, nói rõ ra là định sẵn sẽ thua cuộc. . . Mà một khi tôi thất bại cũng có nghĩa là vũ trụ thứ bảy sẽ hoàn toàn sụp đổ, biến thành cát bụi giống như vũ trụ thứ mười ba.”
Trần Phi càng nghe càng ngốc, cảm giác chuyện này còn hư cấu và ảo ma hơn cả liên minh anh hùng báo thù trong phim khoa học viễn tưởng Avengers, vậy ý tứ chính là muốn ký thác hi vọng của toàn vũ trụ lên người hắn sao? Nói đùa gì vậy! ! !
Trần Phi còn muốn mở miệng hỏi tiếp nhưng giữa phòng đột nhiên lại xuất hiện một quả cầu màu xanh lam đang phát sáng, nhìn thấy quả cầu này, sắc mặt người áo đen thay đổi, vội vàng tăng tốc độ nói.
“Bây giờ, tôi sẽ sao chép hệ thống này vào trong cơ thể cậu, có quá nhiều chuyện tôi không thể nào tiết lộ ra, cậu cần phải tự tìm tòi khám phá để trưởng thành. Ngoài ra, sau này nếu như cậu gặp một người đàn ông tên là Lâm Phong, tuyệt đối không được để cho bộ dạng giả nhân giả nghĩa của hắn ta lừa gạt, chỉ cần xác định trên người hắn ta có hệ thống thì không cần do dự, trực tiếp giết chết hắn ta!
Từ nay về sau. . . Cậu phải trân trọng và bảo vệ tốt những người tin tưởng mình, cậu giúp đỡ bọn họ cũng chính là đang giúp đỡ bản thân mình, cậu phải mạnh lên thì mới có thể chống lại công kích của hệ thống mà hắn ta đang sở hữu!”
Người áo đen nói xong, cầm lấy tinh thể màu lam hình trái tim ấn thẳng vào trong tim Trần Phi, trong nháy mắt đó nhịp tim và mạch đập của Trần Phi hoàn toàn dừng lại, một loại cảm giác sợ hãi khi cận kề cái chết truyền đến, tuy chỉ duy trì liên tục trong thời gian mười giây nhưng đủ để khiến Trần Phi mãi mãi chẳng thể quên được.
Làm xong tất cả, người áo đen quay lưng đi về phía quả cầu đang phát ra ánh sáng màu xanh lam.
Trần Phi thấy thế vội vàng nói: “Này, đại ca! Anh còn chưa nói cho tôi cách dùng hệ thống này mà! Có sách hướng dẫn hay không hả? Anh cũng không nói cho tôi cách để sinh tồn trong tận thế! Nói cho tôi tí kinh nghiệm cũng được!”
Bản dịch của team Serenity
“Những cái này cậu phải tự tìm hiểu rồi, can thiệp quá nhiều sẽ xuất hiện nhiều biến số, ngược lại sẽ gia tăng nguy hiểm thêm cho cậu, tôi chỉ có thể nói cho cậu rằng: Dù có phải đánh vỡ đầu cũng không được để cho xác sống cắn. Hẹn gặp lại! Chúc. . . . Cậu. . . . May. . . . Mắn. . . .”
Giọng nói người áo đen dần dần đứt quãng, cuối cùng biến mất hoàn toàn theo quả cầu tỏa ra ánh sáng màu xanh lam, nếu không phải trong tay còn đang cầm cái quả cầu biến dạng kia thì Trần Phi vô cùng hoài nghi có phải nãy giờ chỉ là ảo giác của hắn thôi không.
Đứng tại chỗ sừng sờ một lúc lâu, Trần Phi chậm rãi đi đến bên giường, sờ tim rồi bắt đầu hồi tưởng lại lời nói của “Trần Phi 12 năm sau”.
Đầu tiên, tin tức quan trọng nhất chính là chất độc mới nhất có tên TZ-S001 mà nước Mỹ phát hiện được chính là virus zombies! Chất độc sẽ bạo phát sau một tuần lễ, mà hai tuần sau sẽ biến thành Zombies!
Tiếp đến, là cái gọi là hệ thống này, nếu dựa theo lời nói của mình mười hai năm sau thì hệ thống này chính là tiền vốn để hắn có thể sống sót trong tận thế này, ngoài ra hắn còn bắt buộc phải giết người đang nắm giữ một cái hệ thống khác, người chưa từng gặp mặt kia chỉ biết là một người đàn ông tên là Lâm Phong.
Về phần mối đe dọa đến từ các vũ trụ song song. . . . Trần Phi cảm thấy rất nực cười! Cho dù có là sự thật thì ước chừng cũng cách hắn rất xa xôi.
Đối với Trần Phi thì việc có thể biết trước hai tuần lễ là một chuyện vô cùng may mắn, hai tuần lễ này đủ để hắn có thể chuẩn bị một số thứ cho việc sinh tồn trong tận thế.
Khiến cho Trần Phi *nhức cả trứng chính là nhân vật tự xưng là “Trần Phi 12 năm sau” không truyền thụ bất kỳ kinh nghiệm sinh tồn quý báu nào trong thời kỳ tận thế cho hắn, chỉ dùng một cái cớ gượng ép là “không muốn can thiệp nhiều” để lãng tránh, mà làm người tức giận nhất chính là câu cuối cùng kia.
*nhức cả trứng: chỗ này dịch hoàn toàn nguyên văn tác giả. Ý thô tục chính là nhức ********.
‘Dù có phải đánh đến bể đầu cũng không thể bị cắn.’
Mẹ nó, một câu như thế chỉ có thể dùng hai từ để diễn tả, chính là “qua loa”!
Mà trên danh nghĩa lại nói trao cho hắn một hệ thống rất cường đại, mà ngay cả cái bóng của hệ thống kia hắn cũng chưa nhìn thấy, thậm chí là đến tên gọi của hệ thống hắn cũng không biết, tác dụng là gì cũng không rõ, cho nên hắn đã thẳng tay cho “Trần Phi 12 năm sau” một dấu x, ngay cả bản thân mình mà cũng lừa được, thật là con mẹ nó!
Hiện tại, Trần Phi đã biết trước nguy cơ tận thế so với tất cả mọi người, đây là ưu thế lớn nhất và cũng là duy nhất của hắn.
Đối với xác sống, Trần Phi cũng không còn xa lạ gì, rất nhiều phim truyền hình điện ảnh về tận thế đều đã đề cập qua, tuy nhiên những thứ đó đều là tưởng tượng hư cấu. Nhưng Trần Phi cảm thấy, nhất định là đã có người từ trong tận thế đi ra mới có thể biết đến những tri thức bên trong đó.
Vì thế, hắn bắt đầu tìm tòi tất cả những phim điện ảnh và thông tin có liên quan đến xác sống bằng điện thoại, hắn muốn tổng kết ra tất cả các phương án sống sót có thể sử dụng khi đối mặt với xác sống, từ đó mà hết sức cố gắng chuẩn bị đầy đủ.
Cả một ngày, ngoại trừ đi vệ sinh thì Trần Phi đều ở trong phòng của mình, một bên tìm kiếm các phim điện ảnh có chủ đề xác sống, một bên nghiêm túc ghi chép vào sổ, dụng tâm hơn những tiết học trên trường không biết bao nhiêu lần.
Mà Mục Mỹ Tình và Nam Cung Cẩn còn tưởng rằng Trần Phi như thế là vì hôm qua bị đánh, cho nên không quá để ý.
Trần Phi xem xét trọn vẹn một ngày một đêm, buổi tối chỉ nghỉ ngơi một tiếng sau đó tiếp tục quan sát phim và ghi chép. Cuối cùng vào mười giờ sáng ngày thứ hai, Trần Phi tự mình tổng kết ra một số quy tắc khi đối mặt với xác sống trong thời kỳ tận thế, cùng lúc đó Trần Phi cũng thử câu thông với cái hệ thống không biết có thật hay không kia một vài lần, nhưng toàn là tốn công vô ích. . . .
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT