Ngày mai, Trần Phi nhất định phải đến bệnh viện thành phố để giải cứu Mục Mỹ Tình, rời khỏi tòa nhà, rời khỏi tiểu khu, Trần Phi biết trong chốc lát có thể hắn phải đối mặt với nguy hiểm tăng lên gấp mấy, mười lần!
Bây giờ hắn vẫn không biết rõ rốt cuộc hệ thống có thể cung cấp gì để giúp cho hắn, cho nên hắn muốn khẩn trương hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt 50 zombie và kích hoạt hệ thống để xác minh một chút. Có thể hệ thống rất nghịch thiên, có thể sẽ cung cấp cho hắn một số vũ khí công nghệ tối tân cũng nên, như vậy sẽ giúp hắn thuận tiện hơn trong việc lập kế hoạch giải cứu cho ngày mai.
Đại não Trần Phi bắt đầu quay cuồng, hắn liếc mắt nhìn đám zombie kia không ngừng đập đầu vào kính thủy tinh, trong lòng hắn từ từ hình thành một kế hoạch to gan, nhưng mà bước đầu tiên của kế hoạch này liệu hắn có thể thành công đóng cửa lửa của đơn vị 2 lại hay không? Chỉ cần cánh cửa chống lửa có thể đóng lại, hắn có thể thử tính khả thi của kế hoạch của mình.
“Chị Cẩn, chị lùi lại một khoảng, đứng cạnh cánh cửa chống lửa của đơn vị một. Khi chị nhìn thấy một lượng lớn zombie xông ra thì lập tức mở cửa chống lửa và nhanh chóng đi vào. Tôi có một kế hoạch có thể sẽ giải quyết hết những con zombie kia dễ dàng, nhưng mà điều kiện trước hết là tôi phải đóng cánh cửa chống lửa của đơn vị thứ hai lại.”
Trần Phi nhỏ giọng thì thầm vào tai của Nam Cung Cẩn, khoảng cách gần đến mức hắn có thể ngửi mùi nước hoa ở trên người của Nam Cung Cẩn, thậm chí còn có thể cảm nhận được nhiệt độ trên làn da của cô, trong lòng của Trần Phi giống như có một con bọ nhỏ cứ bò qua bò lại.
Nam Cung Cẩn không hỏi Trần Phi rốt cuộc kế hoạch là gì, cô chỉ nói một câu “Cẩn thận chút”, sau đó bắt đầu từ từ rút lui về phía đơn vị thứ nhất.
Trần Phi quay đầu lại nhìn cánh cửa chống lửa của đơn vị thứ hai. Sau khi hít thở sâu hai hơi, hắn từ từ tiến đến gần cánh cửa chống lửa, Trần Phi có thể nghe thấy tiếng thở và nhịp tim đang hồi hộp mà hắn cố gắng kiềm chế lại.
Khi bước đến bên cạnh cánh cửa chống lửa, Trần Phi không hành động ngay mà thò đầu ra ngoài và liếc mắt nhìn thoáng vào bên trong.
Hiện tại có ba con zombie ở trong hành lang, hai con quay mặt vào tường đang lắc lư cơ thể, một con còn lại thì đưa lưng đối diện về phía của Trần Phi, cách cánh cửa khoảng chừng ít hơn 3m.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Trần Phi thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu cẩn thận quan sát tình hình của cánh cửa chống lửa, sau khi xác định cánh cửa chống lửa chỉ bị tảng đá chặn ở phía dưới, Trần Phi hung hăng lò người ra ngoài, dời tảng đá đi, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất để đóng cánh cửa phòng lửa lại.
Cánh cửa chống lửa bị đóng mạnh lại cũng không hề tạo ra tiếng động như trong tưởng tượng, hóa ra là do cánh tay của con zombie kia đã bị cánh cửa kẹt lại. Ngay khi Trần Phi dùng sức đẩy mạnh bàn tay, ba con zombie trong hành lang đã phát hiện ra Trần Phi, gầm lên một tiếng, cùng nhau lao về phía cánh cửa chống lửa.
“Đóng cửa lại cho bố mày!”
Trần Phi thấp giọng khẽ quát, chân phải dùng sức gảy cánh tay của con zombie kia ra, thân thể đập mạnh, trước khi con zombie gần nhất lao tới, khó khăn lắm Trần Phi mới kịp đóng cánh cửa chống lửa lại. Hắn có thể cảm nhận rõ ràng tiếng đập đùng đùng đùng của zombie từ trong cánh cửa chống lửa, lực truyền đến hắn thống qua cánh cửa chống lửa.
Trần Phi không dám phát ra tiếng động, vẫn luôn áp người vào cánh cửa chống lửa, cánh cửa này được mở ra bên ngoài hành lang phòng cháy, hoàn toàn khác biệt so với tình huống ở cầu thang. Nếu như khóa cửa bị phá hư, các zombie có thể dễ dàng đập phá cửa.
Trần Phi nín thở, cố gắng loại bỏ lực chống vào cánh cửa chống lửa, ở bên trong vẫn tiếp tục vang lên tiếng đập đùng đùng đùng của zombie. Mặc dù cánh cửa chống lửa đang đập đến rung chuyển nhưng không có dấu hiệu sắp bị mở tung.
Lúc này Trần Phi mới thở ra một hơi, trong lòng tự tán thưởng chất lượng của cánh cửa chống lửa này, hắn không dám lãng phí thời gian nữa để thu hồi đầu của những mũi tên nỏ thép zombie ở xung quanh, rồi sau đó mới bước tới tập trung lượng lớn zombie 130, 2 vào chỗ đối diện cửa sổ của phòng ngủ.
Nam Cung Cẩn nhìn thấy Lưu Lãng đã thành công bước qua thành công từ cánh cửa chống lửa của Đơn vị 1, khẳng định bản lĩnh dũng cảm vừa rồi của Trần Phi.
“Không tồi! Tiểu Phi Phi! Tôi không nghĩ trong thời điểm nguy cấp cậu lại là một người đàn ông đáng tin cậy.”
Trần Phi lau mồ hôi lạnh trên trán, cười ha ha đáp lại:
“Ha ha... Chị Cẩn, bây giờ chị phát hiện ra sự ưu tú của tôi cũng không muộn đâu, chị vẫn còn cơ hội!”
Nam Cung Cẩn cố tình tỏ ra vẻ mặt ngượng ngùng, Trần Phi còn đang tỏ vẻ đắc ý thì cô đã đã dùng tay véo tai hắn.
“Ôi... dừng lại! Chị Cẩn, chúng ta làm chuyện chính sụ trước đi, trời tối một lát sẽ không xong được đâu!”
Nam Cung Cẩn buông tay ra, khịt mũi hừ nhẹ, sau đó nhìn những con zombie kia vẫn không ngừng đập vào kính thủy tinh, hỏi:
“Cứ nói một chút kế hoạch của cậu trước đi.”
Khuôn mặt Trần Phi lại lộ vẻ tự mãn, quay người bước đến cánh cửa chống lửa của đơn vị thứ hai, tay cầm lấy viên đá đang cắm chắc trên cửa, liếc mắt nhìn tấm kính đã bị zombie đập đến kính thủy tinh cũng nứt ra, rồi dúng sức đánh viên đá trong tay, đập vào kính cửa sổ.
Theo âm thanh loảng xoảng, một cái lỗ lớn kính thủy tinh đã bị đập thủng, hơi thở của gười sống ở trước mặt khiến lũ zombie chen chúc bên cửa sổ này càng thêm điên cuồng, nhưng sau khi Nam Cung Cẩn nhìn thấy một cảnh tượng khó tưởng tượng nổi này, thậm chí cực kỳ không nói nên lời.
Không có kính thủy tinh ngăn cản những zombie này, bởi vì phạm vi di chuyển quá lớn, zombie phía sau trực tiếp bóp chết zombie ở phía trước từ cửa sổ rồi chén lấn xuống dưới, sau đó những zombie này lần lượt từ cửa sổ rơi xuống.
Đây là gợi ý mà Trần Phi lấy được từ đám zombie rơi xuống hành lang phòng cháy vừa rồi. Chỉ số thông minh của zombie cơ bản đều ở trạng thái âm, chỉ biết mù mịt tiến về phía trước, vị trí hành lang phòng cháy cách cửa sổ chỉ chừng hai mét.
Khi hơi thở của sự sống trên tấm kính sạch sẽ của cơ thể Trần Phi và Nam Cung Cẩn sẽ khiến những zombie này rơi vào trạng thái điên loạn, chúng sẽ liều mình lao ra khỏi cửa sổ.
Trần Phi đắc ý liếc nhìn Nam Cung Cẩn, nhưng khi Trần Phi quay đầu lại, một con zombie đột nhiên lao ra, bởi vì lực công kích quá lớn, thân hình nó lao ra xa hơn con zombie trực tiếp xông ra ngoài cửa sổ, hai tay đong đưa loạn xạ lại bắt được lan can hành lang phòng cháy.
Nam Cung Cẩn tận mắt nhìn thấy cảnh này, lập tức đẩy Trần Phi ra, dùng thanh kiếm samurai trên tay đâm vào đầu con zombie.
Lúc này, Trần Phi cũng nhận ra thân thể của zombie vẫn giữ được sự mềm dẻo như con người, bọn chúng có thể nhảy vọt, cách hai mét từ ngoài cửa sổ vẫn có thể bắt được tay vịn lan can của hành lang phòng cháy.
Tuy nhiên, Trần Phi đã sớm nhận ra rằng mặc dù từng con zombie liên tiếp lao ra, nhưng không phải zombie nào cũng có thể nắm lấy được lan can, bọn chúng sẽ không điều chỉnh cử động của cơ thể, cũng không có ý thức để nắm lấy được lan can, thật ra may rủi và xác suất lại cực kỳ nhỏ.
Trần Phi lau mồ hôi lạnh theo bản năng, nếu zombie đều có thể nhảy qua, thì tình hình của hắn với Nam Cung Cẩn sẽ rất nguy hiểm.
Chỉ trong tích tắc mấy hơi thở, có hơn chục con zombie lần lượt từ cửa sổ rơi xuống, ngay sau đó con zombie may mắn thứ hai cũng ra đời, nó còn bắt lấy và cào cấu lung tung lên lan can.
Lần này, không đợi Nam Cung Cẩn ra tay, Trần Phi đã rút lưỡi lê đa năng M9 đâm thẳng vào mắt phải của con zombie, đại não bị phá hủy khiến con zombie này rơi tự do xuống dưới.
Lưỡi lê đa chức năng M9 thiết kế kết hợp vào trong cơ thể người. Đây là đỉnh cao của tác phẩm lưỡi lê kiếm quân dụng, không chỉ sắc bén, cứng cỏi mà còn có tác dụng đặc biệt là cách biệt toàn bộ lưỡi kiếm. Độ dày của thông số kỹ thuật là 6 mm, trên thân kiếm có thêm một điểm không, để khi kết hợp với điểm nhô lên của vỏ kiếm sẽ lập tức biến thành một cái kéo cắt thanh dây kẽm, có thể cắt đoạn những thanh sắt có độ dày nói chung. Rãnh của cán dao cũng có thể được sử dụng như một dụng cụ mở chai, rãnh máu răng cưa ở mặt sau cũng có thể được sử dụng như một chiếc cưa, có thể dễ dàng cắt tấm ván bằng gỗ thông và thanh gỗ cứng, thậm chí có thể cưa qua vỏ của một chiếc máy bay. Ưu điểm quan trọng nhất là nó nhỏ, nhẹ và dễ sử dụng.
Ngay sau đó những zombie ở trong phòng 1302 này vì tính chất xung kích tự sát đã bị hao tổn đi một nửa, mà trên cơ bản Trần Phi và Nam Cung Cẩn đang ở trạng thái xem toàn bộ hành trình của bộ kịch.
Từ việc hơn mười mấy con zombie chết liên tiếp, hệ thống vẫn chưa được kích hoạt, có thể suy ra rằng những con zombie này không nằm trong phạm vi tính toán của hệ thống. Trần Phi ước tính rằng số nhiệm vụ của hắn vẫn còn thiếu số lượng zombie, nhiều như tám hoặc chín, ít như năm hoặc sáu con.
Bây giờ còn có khoảng mười mấy con zombie ở trong phòng 1302, trong đó có bảy, tám con zombie bị mắc kẹt trong nhà bếp, còn lại thì ở phòng khách và các phòng khác. Chỉ cần giải quyết hết những con zombie ở trong phòng bếp thì Trần Phi và Nam Cung Cẩn có thể thử cố gắng chiến đấu trực diện để tiêu diệt những con zombie này.
Trần Phi lục lọi ra một vài viên bi thép tròn từ ba lô ở phía sau hắn, hắn muốn nhân cơ hội để kiểm tra sức mạnh của những viên bi thép này như thế nào.
Sau khi lấp đầy các viên bi thép, Trần Phi bóp cò liên tục vào tấm kính trong nhà bếp. Các viên bi thép xuyên qua tấm kính không bị cản trở, cắm vào trán của một con zombie ở phía sau. Ở khoảng cách gần như vậy nên các viên bi thép không xuyên qua đầu của con zombie, khiến Trần Phi cũng có đánh giá sơ bộ về sức mạnh của viên bi thép.
Cửa sổ nhà bếp là cửa sổ nhỏ nhất trong cả ngôi nhà, hơn nữa bởi vì bàn điều khiển nên lũ zombie hoàn toàn không có cách nào đập đầu vào kính thủy tinh cả. Trần Phi cảm thấy trong lòng hơi lo lắng. Nếu như hắn Nam Cung Cẩn đi vào tầng 13 của đơn vị 2 thì phải đối mặt với hơn mười mấy con zombie nữa, rất nguy hiểm. Nếu không hoàn toàn tự tin thì Trần Phi sẽ không đưa ra quyết định như vậy.
Sau khi Trần Phi bổ sung mười mấy viên bi thép đầy ắp vào, kính thủy tinh trong bếp cũng hoàn toàn vỡ vụn. Trần Phi trong lòng vừa tính toán vừa bổ sung những cái tên nỏ bằng thép vào, nếu như những con zombie này không ra tay thì hắn sẽ dùng nỏ Thập tự bắn giết những zombie này, nhưng cần phải nỗ lực trả giá một chút là mất đi mấy cái nỏ.
Ngay khi Trần Phi dựng nỏ Thập tự chuẩn bị bắn, một con zombie đã bị hơi thở sống trên người của Trần Phi hấp dẫn, trèo lên bàn điều khiển và thả người nhảy vào cửa sổ, sau đó rất dễ dàng tóm lấy lan can phòng cháy.
Đôi mắt của Trần Phi lóe lên một tia vui mừng, khi con zombie đang giãy dụa, hắn rút lưỡi lê đa năng M9, bước tới và dùng lưỡi lê đâm xuyên qua đầu con thây ma. Con zombie vừa rơi xuống, thì lại có một con zombie khác từ trong nhà bếp xông vào cửa sổ, vung tay lung tung nắm lấy lan can của hành lang phòng cháy. Khi con zombie đang vùng vẫy trên lan can, Trần Phi lại dùng lưỡi lê đâm xuyên qua đầu con zombie này.
Hai con zombie liên tiếp thành công nắm lấy hàng rào. Đó cũng không phải do các zombie này đã trở nên thông minh hơn mà là do cấu tạo đặc biệt. Cửa sổ nhà bếp sắp nhô ra ngoài 50 cm nên cửa sổ chỉ cách hành lang phòng cháy khoảng 1,5 mét.
Trần Phi nhận ra rằng hắn không những không hoảng sợ mà ngược lại còn có chút phấn khích. Kích thước của cửa sổ phòng bếp hạn chế sự di chuyển của zombie. Mỗi lần chỉ có một con có thể trèo lên bàn điều khiển, chuyện này giúp cho Trần Phi có đủ thời gian để đối phó. Chỉ cần động tác hắn di chuyển đủ nhanh, thì có thể bị xử lý liên tục những con zombie này.
Liên tiếp đánh giết năm con zombie, chỉ có con zombie thứ sáu bị đám zombie ở phía sau đẩy xuống lầu, sau khi giết chết con zombie thứ bảy ra ngoài, Trần Phi chỉ cảm thấy trước mặt tối sầm lại, đầu óc choáng váng một lúc.
Hệ thống: Đinh.... Kích hoạt hiệm vụ đã hoàn thành... Hệ thống thống trị tận thế đang bắt đầu....