Cố Giang Khoát đương nhiên rất muốn nghe lời Khương thiếu gia, nhưng câu “mau ôm anh ấy lại” của Khương Túc, khiến anh do dự một lúc, chính vào lúc này, Khương Túc đã luồn ra phía sau Cố Giang Khoát như một con khỉ, khóc hức hức hức: “Anh ơi, em biết mình sai rồi! Không phải anh đã nói bất luận như nào cũng sẽ không đánh trẻ con à?”
Khương Nhu giơ khăn chổi lông gà lên: “Em còn dám nói như vậy? Em ở trường học làm cái gì!”
Khương Túc cứ núp sau tấm lưng dài rộng của Cố Giang Khoát, ôm đầu thừa nhận lỗi lầm của mình: “Sau này em sẽ nghiêm túc nghe giảng, chăm chỉ học tập! Em sẽ không bao giờ nghịch điện thoại nữa! Nhưng cuốn truyện tranh đó thật sự không phải của em!”
“Còn nói dối!” Khương thiếu gia tạm thời cất chổi lông gà, xoay người cầm truyện tranh trên bàn lên, ném thẳng vào mặt Khương Nhu: “Trên đó vẫn còn viết tên của em đây này!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT