“Tôi không sao.” Cảm nhận được sự lo lắng của Khương Nhu, Cố Giang Khoát không khỏi cảm thấy ấm áp trong lòng, dừng lại một chút, sau đó anh nói: “Chỉ bị một vết thương nhỏ trên da thôi.”
Anh nhìn xuống mu bàn tay mình, chỉ có một chút vết xước mà thôi, đôi bàn tay này đã lao động chân tay với cường độ cao quanh năm, khi trời lạnh da tay hơi nứt ra, còn khi trời nóng thì bị phồng rộp, vết xước hoàn toàn không phải là một vết thương.
Nhưng anh lại tham lam muốn Khương Nhu lo lắng cho mình.
Bỗng nhiên anh muốn làm nũng với cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT