tháng Chín, hồi VI

Phòng hội nghị được trang bị thiết bị chắn sóng, chỉ cho phép những sóng có tần số cụ thể ra vào. Dẫu ai cố tình mang theo hoặc vô tình dính "bọ", cũng không thể truyền nội dung trong phòng họp ra ngoài.

Ngoài Dịch A Lam, trong phòng họp chỉ có sáu người: tổ trưởng La Thái Vân, các tổ phó Lư Lương Tuấn, Nghiêm Phi, Trần Nhữ Minh, Châu Yến An, và một người đàn ông trạc tứ tuần ăn vận giản dị. Châu Yến An từng giới thiệu sơ lược mọi người với Dịch A Lam, y cũng có thể thông qua khuôn mặt và phong thái nhận ra từng vị, song lại không ấn tượng gì về người đàn ông cuối cùng. Vả lại, thoạt trông người nọ cũng không có ý bắt chuyện làm quen với y.

Dịch A Lam nhìn Châu Yến An vẻ thắc mắc, song Châu Yến An chỉ lắc đầu, anh cũng không biết người đàn ông này. Tuy nhiên, thông qua một vài hành vi của hắn, có lẽ người nọ là trợ thủ của La Thái Vân – đóng vai trò phụ trợ như Trịnh Đạc, chẳng qua Trịnh Đạc chưa đủ tư cách tham gia cuộc họp.

La Thái Vân ngồi đầu bàn hội nghị, trước mặt là chiếc máy tính xách tay. Bà gõ vài phím, đoạn mỉm cười với các thành viên khác: "Bắt đầu thôi. Tôi sẽ không nói nhiều lời sáo rỗng; hiện tại, trong thời gian này, từng người chúng ta đều nhận được một số thông tin về ngày 32. Sau khi tổng hợp và phân tích, tốt nhất bây giờ nên trao đổi trực tiếp với nhau để đối chiếu và lắp vào những phần thiếu hụt. Phỏng chừng sẽ có vài ý tưởng mới."

"Đầu tiên, cũng là một trong những thông tin quan trọng mà Châu Yến An cung cấp. Ngày 32 bắt đầu từ 2 giờ 34 phút sáng ngày 1 tháng 6 năm 2121, theo giờ thực. Từ đó về sau, rạng sáng 2 giờ 34 vào ngày 1 hàng tháng, cũng là thời khắc tiến vào ngày 32. Các vị ở đây có ý kiến nào khác về điểm này không?"

Mọi người đều lắc đầu.

"OK, vậy đây là một trong số ít thông tin có thể xác định được bởi tất cả các bên. Mốc thời gian ắt hẳn là điểm mấu chốt của ngày 32, nhưng cớ sao là 2 giờ 34 phút? Có gì đặc biệt ở thời gian này? Nó mang ý nghĩa như thế nào? Tượng trưng cho điều gì? Hơn nữa, đây là một sự trùng hợp hay có chủ đích? Tất cả vẫn còn là bí ẩn. Hiện đã có riêng một phân đội chuyên tra cứu về việc này, các vị có ý tưởng nào không? Đặc biệt là anh, tổ phó Lư."

Lư Lương Tuấn – người được nêu tên, nhún vai: "Khó nói lắm. Dựa trên những sự kiện mà tôi xử lý trước đây, biết đâu là sinh nhật của một vị thần nào đó, hoặc thời điểm khi cánh cổng địa ngục mở ra. Có rất nhiều tôn giáo trên thế giới, cũng có hàng chục tôn giáo mới ra đời. Không có gì đáng ngạc nhiên cả."

Ý là, hắn những coi ngày 32 như một cú lừa ngoạn mục; chẳng qua thái độ hững hờ mạc nhiên, hoàn toàn chẳng e sợ hai người duy nhất có thể bước vào ngày 32 dấy lên cảm xúc tiêu cực.

La Thái Vân không tỏ ý gì, chỉ gật đầu biểu thị đã ghi nhận.

Sau khi không thấy ai phát biểu, La Thái Vân tiếp tục nói đến dòng tiếp theo: "Thứ hai, Châu Yến An đã nhiều lần báo cáo, nhấn mạnh rằng nếu một người tử vong trong ngày 32, thì sẽ đột tử do ngừng tim tại thế giới bình thường. Ví dụ về sự cố này bao gồm Dịch Hiểu Sơn – chú ruột của Dịch A Lam, và doanh nhân nổi tiếng Giản Từ Minh. Tổ chức đã điều tra tỉ mỉ, dựa trên sức khỏe thể lý thì xác suất đột tử của họ khá thấp. Ngoài ra, cơ quan tình báo trụ tại nước D đã gửi tin tức: một người Hoa Quốc đột ngột qua đời vào khoảng 5 giờ 11 phút chiều theo giờ địa phương, tương ứng với 2 giờ 34 phút sáng theo múi giờ nước ta. Đã chứng minh danh tính người chết là Hứa Tuấn Bân, nhập cư trái phép."

Tim Dịch A Lam hẫng mất một nhịp.

La Thái Vân khẽ nhướn đuôi mắt, với những vết chân chim mảnh mai. Bà nhìn thoáng qua Dịch A Lam, rồi đưa mắt nhìn những người khác: "Hiện đã có đủ bằng chứng xác nhận điều này, nên tôi không nói thêm nữa. Điều chúng ta cần phải xác nhận ngay bây giờ, rằng nếu chết ở thế giới bình thường thì cũng có khả năng chết vào ngày 32 hay không?"

Bầu không khí im lặng đáng sợ.

Một lúc sau, Châu Yến An nói: "Không chắc lắm."

Dịch A Lam trầm ngâm, quả thật không thể chắc chắn. Y từng nghĩ đến việc giết Hứa Tuấn Bân tại thế giới bình thường khi gã đẩy mình đến bờ vực cái chết, đó là một trong những hạ sách để giải quyết nguy cơ trong ngày 32. Vào thời điểm ấy, tất cả đều đinh ninh rằng nếu một người chết ở thế giới thực, nghiễm nhiên cũng không thể sống trong một thế giới khác. Nhưng ngày 32 hoang đường kia luôn chứa đựng hàng loạt yếu tố bất ngờ, không gì có thể chắc chắn điều này.

Càng phân tích sâu, Dịch A Lam càng dựng tóc gáy.

Lư Lương Tuấn cười khẽ, vẻ láu cá: "Muốn chứng minh, cũng không khó." Giết một người-được-chọn của ngày 32, rồi xác nhận lại trong thế giới đó.

Vừa nhắc đến nhân quyền cơ bản, La Thái Vân đã ném cho hắn một ánh nhìn trách móc. Lư Lương Tuấn thấy vậy bèn khoanh tay trước ngực nhìn lên trần nhà, xem như mình chưa nói gì.

Châu Yến An cất tiếng: "Nhưng tôi nghĩ là có. Một người ở hai thế giới có thể có hai thân xác, song chỉ có cùng một linh hồn, hay nói cách khác là ý thức."

Nghiêm Phi – nguyên phó cục trưởng Cục Tình báo, gõ bàn nhắc: "Còn một điểm đáng chú ý, là đứa nhỏ sinh vào ngày 32 nhưng chết ở thế giới bình thường. Ý thức của các cậu có thể du hành giữa hai thế giới và hai thể xác, song ý thức đứa nhỏ đã bị "giam" trong ngày 32."

Lư Lương Tuấn bảo: "Theo kịch bản của tôi nhé, đứa nhỏ đó chính là Chúa Con (1). Không thể nói là bị giam cầm, phải nói nó vốn thuộc về thế giới ấy. Trong tương lai, nó sẽ là chủ nhân duy nhất của nơi đó."

Trần Nhữ Minh thả dòng tưởng tượng: "Giả sử có hai người kết hôn vào ngày 32, người phụ nữ còn thụ thai thành công; tuy bước vào tuổi xế chiều ở thế giới thực, song cô ta vẫn luôn trẻ trung xinh đẹp ở thế giới bên kia, thậm chí còn hạ sinh một đứa nhỏ. Vậy ngày 32, có phải là "miền đất hứa" cho đâm chồi nảy lộc (2), cho loài người sinh sôi nảy nở? Theo dòng thời gian, biết đâu nó sẽ phát triển thành một tinh cầu mới?"

(1) Chúa Con (God the Son): là ngôi thứ hai trong Ba Ngôi Thiên Chúa theo thần học Kitô giáo. Giáo lý Ba Ngôi xác tín Giê-su là Thiên Chúa nhập thể, đồng bản thể nhưng riêng biệt ngôi vị với Chúa Cha và Chúa Thánh Linh.

(2) Đâm chồi nảy lộc: Thực ra bản gốc là "khai chi tán diệp", ý chỉ việc con đàn cháu đống.

La Thái Vân phất tay cắt ngang tư duy chệch hướng của Trần Nhữ Minh, "Vấn đề hiện tại còn chưa giải quyết hết, tương lai tạm gác sang một bên. Đứa nhỏ đó cần phải nghiên cứu sâu; mặt khác, hình như động vật cũng không tồn tại trong ngày 32?" Bà nhìn về phía Châu Yến An và Dịch A Lam.

Cả hai cùng gật đầu, họ quả thật chưa thấy động vật sống trong ngày 32.

Châu Yến An nói: "Động vật chết thì vẫn có." Khi vào căn tin bệnh viện để sơ chế nguyên liệu, anh từng nhìn thấy vài con bồ câu đông lạnh với bộ lông được làm sạch sẽ.

Đột nhiên, anh nhớ tới một chuyện. Họa hoằn lắm mới thấy Châu Yến An cao giọng, "Trong nhà xác bệnh viện vẫn còn thi thể. Từ góc độ số lượng, thi thể hẳn là không bốc hơi."

Ai nấy vừa nghe tin này cũng lạnh sống lưng, nó hệt như một thước phim trong tác phẩm kinh dị. Đặc biệt là Dịch A Lam, khóe miệng y còn thoáng run run.

Châu Yến An nhìn y, "Tôi không phá hệ thống cấp đông trong nhà xác." Ít nhất, cậu không cần lo lắng về việc những cái xác đó thình lình bốc lên mùi gì kỳ lạ.

Khi rà soát bệnh viện trong ngày 32 đầu tiên, Châu Yến An đã chú ý đến nhà xác. Nhưng anh không đủ thời gian giải quyết nó, cũng không báo chuyện này với Dịch A Lam và hai cô gái còn lại. Dẫu sao thì họ cũng đã quá hoảng sợ trước một ngày 32 đầy biến động, không cần thiết phải thắc thỏm vì những cái xác ấy nữa.

La Thái Vân mắt sáng lên: "Cậu có chắc những cái xác đó đã chết trước khi ngày 32 xuất hiện?"

Châu Yến An đáp: "Tôi chắc chắn. Trên thi thể có dấu vết thời gian."

La Thái Vân đăm chiêu, "Căn cứ trên những gì các cậu thấy trong camera an ninh ngày 32, khi ngày 32 xuất hiện lần đầu tiên, hầu hết mọi người đều "bốc hơi", ngay cả động vật cũng thế. Và bây giờ chúng ta lại biết thêm một dữ kiện: động vật chết và thi thể vẫn được giữ lại. Có phải nó đang nói, rằng những gì ngày 32 không thể tái tạo là sinh mệnh và ý thức – một hình thức phản ánh tâm lý cao nhất chỉ có ở con người? Vậy tại sao vẫn còn một ít người tồn tại, bao gồm Châu Yến An và Dịch A Lam, trong thế giới đó? Phải chăng khả năng tái tạo sự sống của ngày 32 hữu hạn? Năng lượng lưu trữ chỉ có thể tái tạo một vài người? Hay những người bị tái tạo có một số điểm chung mà chỉ ngày 32 mới biết?"

Trần Nhữ Minh xen vào: "Tại sao chỉ có một số ít người bước vào ngày 32? Điểm giống nhau giữa họ là gì? Đây là hai câu hỏi mà phân nhóm chúng tôi đang cố gắng tìm đáp án. Đối với một số cá nhân hiện được xác nhận có thể bước vào ngày 32, chúng tôi đã tiến hành một cuộc điều tra toàn diện, cũng đã đưa dữ liệu lên hệ thống phân tích trí tuệ nhân tạo. Nhưng mẫu hiện tại còn quá nhỏ, chưa thể cho ra một kết luận nào cả. Chúng tôi vẫn cần thêm dữ liệu để mở rộng cơ sở thông tin."

La Thái Vân gật đầu: "Anh cứ tiếp tục dự án này. Tôi sẽ duyệt các đề nghị về kinh phí và thiết bị cần có." Đoạn bà hỏi Châu Yến An. "Còn vi khuẩn và virus trong ngày 32 thì sao?"

Châu Yến An cười khổ: "Tôi không để tâm vào nó, nên chưa thể phát hiện bằng mắt thường trong thời gian ngắn."

La Thái Vân gật đầu: "Lần tới bước vào ngày 32, các cậu nhớ quan sát thử."

Thực tế khá đơn giản, họ có thể nhận được kết quả rõ ràng bằng cách quan sát bánh mì, thịt và các loại thực phẩm khác liệu có hỏng hóc khi rời khỏi môi trường đông lạnh không. Tuy nhiên, để có dữ liệu chính xác, chẳng hạn như số lượng tổng thể và chủng loại có thay đổi đáng kể hay không, thì cần phải quan sát nhiều lần dưới kính hiển vi; nhưng tình hình trước mắt, bọn họ đang thiếu người có chuyên môn cao.

Không đủ nguồn lực, nghiên cứu về ngày 32 khó mà thực hiện. Ngặt nỗi, đây cũng là vấn đề mang tính hằng định. Ngay cả khi chính phủ ra lệnh các cơ quan tự rà soát nhân viên nội bộ, sàng lọc những cá nhân có khả năng bước vào ngày 32, thì bộ phận "được chọn" vẫn là thiểu số; ngoài ra, nếu ai đó sợ sệt hoặc có những động lực khác mà giấu giếm sự thật, bọn họ cũng chẳng làm được gì. Vì thế, kết quả của cuộc điều tra nhất định không mấy khả quan.

La Thái Vân bóp trán, "Còn một vấn đề cơ bản, cũng như cốt lõi nhất. Nếu giải quyết được vấn đề này, nhiều thứ cũng sẽ có đáp án: ngày 32 rốt cục là thế giới vật chất, hay thế giới ý thức? Nếu là vật chất, vậy quy luật vật lý nơi đó có giống với thế giới chúng ta không? Nếu là ý thức, thì đó là tác phẩm của ai? Vũ trụ tự nhiên, hay thế giới dữ liệu do máy móc xây dựng? Có lối ra vào tự do không? Tất nhiên, những câu hỏi này không phải là điều chúng ta có thể làm rõ trong một sớm một chiều. Viện khoa học đã thành lập một nhóm đặc biệt để nghiên cứu; đồng thời, những người có tư lịch liên quan có khả năng tiến vào ngày 32 cũng đang được sàng lọc, từ viện sĩ cho đến học sinh-sinh viên, không bỏ sót một ai. Nếu tìm được một học giả chuyên nghiệp, thì họ có thể ở ngày 32 phối hợp nghiên cứu với chúng ta. Như vậy, không khó để tìm ra bản chất của thế giới ấy."

Trần Nhữ Minh hỏi: "Nhỡ đâu, chúng ta không tìm thấy bất cứ người nào? Suy cho cùng, có quá ít người trong ngày 32. Muốn đào tạo một cá nhân chưa từng nghiên cứu sâu về vật lý có thể thành thạo nhiều loại thiết bị khác nhau trong một thời gian ngắn, sau đó còn phải đưa ra nhận định chính xác, tôi e là điều này không khả thi." Hắn ngập ngừng. "Thực ra, chúng ta có thể hợp tác với quốc tế. Một quốc gia có thể thiếu nhân tài trong lĩnh vực cụ thể nào đó, nhưng tôi tin ít nhất phải tồn tại một cá nhân am hiểu về nó trên toàn thế giới."

"Đương nhiên là hợp tác." La Thái Vân nghiêm nét mặt. "Nhưng không phải bây giờ." Bây giờ chúng ta đang đối mặt với một ngày 32 đầy ắp nguy cơ, còn không ngừng chạy đua từng phút từng giây để phá hủy cơ mật quốc gia. Đến khi nào đã diệt trừ mọi khả năng có thể gây sức ép cho chúng ta, thì lúc ấy mọi người mới đủ bình tâm ngồi xuống bàn chuyện hợp tác.

Tiếp theo, La Thái Vân đưa ra một loạt câu hỏi về ngày 32. Tỷ dụ như, liệu có cố định số người tiến vào thế giới ấy? Một người chết, vậy có thể bổ sung một người khác? Và liệu "nó" có cho phép từng nhóm người tiến vào không... Hẳn nhiên là không có ngoại lệ, chẳng một ai có thể đưa ra lời giải thích, cũng chẳng người nào có thể mang đến đáp án chính xác. Tất thảy những câu hỏi đang bỏ ngỏ ấy, cần phải dùng thời gian để trả lời.

"Kỳ thực, chúng ta chẳng biết gì về ngày 32 cả." Nghiêm Phi cảm khái.

La Thái Vân không nói bất cứ điều gì mang tính truyền cảm hứng, họ đang phải đối mặt với một vấn đề chưa từng có trong lịch sử. Thật khó để tưởng tượng đằng sau nó sẽ là gì, hoặc liệu bọn họ có thể vạch trần từng lớp của nó hay không.

Cuối buổi họp, La Thái Vân lần lượt nhìn từng người có mặt: "Trên đây là thông tin ngày 32 chúng ta nhận được, và cần phải xác nhận lại. Các vị còn điều gì muốn bổ sung không?"

Phút này đây, Dịch A Lam một lần nữa cảm thụ rõ nét tâm tình phức tạp của nhân vật chính trong phim điện ảnh.

Về ngày thứ 32, Dịch A Lam còn biết một điều mà họ chưa biết, ấy là thông tin cụ thể về Joker. Chẳng hạn, Joker từng đề cập rằng đã lập trình một nhân vật lượng tử thay hắn giao tiếp với mọi người. Dịch A Lam chưa kịp nói chuyện này với Châu Yến An, nên anh đương nhiên không viết trong báo cáo trình lên La Thái Vân. Tổ công tác khẩn cấp Ngày 32 biết sự tồn tại của Joker, song chỉ dừng lại ở việc xem cái tên này như một bí ẩn.

Đứa nhỏ mà Lư Lương Tuấn cho rằng là Chúa Con, chưa biết có trở thành chủ nhân tương lai của ngày 32 không. Nhưng chỉ cần Joker muốn, hắn có thể lập tức đăng đàn thành chúa tể của ngày 32 hiện tại.

Cũng dễ hiểu thôi, Joker tuyệt đối là một nhân vật nguy hiểm. Mặc dù lúc này Joker chưa làm gì cả, nhưng dù hắn có làm thì với năng lực của Dịch A Lam, y cũng nhìn chẳng thấu. Đối với một ẩn số như Joker, bất kể thái độ của hắn như thế nào, quốc gia cũng cần phải đề phòng.

Dịch A Lam nhớ lại từng cuộc đối thoại giữa mình và Joker; tuy không chuyện trò quá nhiều, song ít nhất nó đã mang lại cảm giác khoan khoái cho y. Hơn nữa Joker cũng khá thân thiện, sẵn lòng tiết lộ một ít chi tiết về bản thân mà không đòi hỏi sự đáp lại. Và những chi tiết đó, đủ cho các cơ quan tình báo của nhiều nước "khóa chặt" lấy hắn.

Phải chăng chúng là giả? Liệu Joker đang cố tình tiết lộ chúng hòng cám dỗ y, để rồi sai khiến y đưa từng người khác sa vào cái bẫy của hắn?

Dịch A Lam lòng rối như to vò; chẳng qua y biết, rằng dẫu những gì Joker nói là thật hay giả, y cũng phải khai lại đầu đuôi, giao cho tổ chức tìm hiểu. Y không thể ích kỷ, đặt sự an toàn của toàn bộ đất nước và thế giới vào nhân phẩm của Joker. Có lẽ một ngày đẹp trời nào đó, khi trông thấy Joker nơi thế giới bình thường, y sẽ phải cất lên tiếng xin lỗi và nói "Tôi là cảnh sát".

Đương lúc Dịch A Lam thất thần, sáu người còn lại trên bàn hội nghị đều hướng ánh nhìn về phía y.

Dịch A Lam hãy còn quá non nớt, trước một nhóm người đầy kinh nghiệm và mưu mô này, y hầu như chẳng có cơ hội che giấu nội tâm của mình. Biểu cảm "Tôi có việc muốn nói, nhưng hãy cho phép tôi lưỡng lự một thoáng" hiện rõ mồn một trên gương mặt y. Mọi người đều tỏ ra vô cùng kiên nhẫn, mỉm cười chờ Dịch A Lam chủ động lên tiếng.

Hết chương 35

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play