24.

Sau sự kiện ‘Liệt Hỏa điểu’, thanh danh hung mãnh của Mỹ Nhân Ngư lan xa, mặt khác các quốc gia khác cũng không dám tới tỉ thí nữa, trong hoàng cung được yên tĩnh một khoảng thời gian thật dài.

Mọi người đối với Tiểu Vương Tử cưới về một Vương phi hung hãn như vậy hết sức đồng tình.

Giờ phút này, Tiểu Vương Tử được quần chúng nhân dân đồng tình đang thoải mái ghé trên lưng Mỹ Nhân Ngư, hừ hừ ngâm nga hát.

Nguyên lai, Tiểu thị vệ phái người từ làng chài tới đưa tin, nói từ khi Mỹ Nhân Ngư rời đi, phụ cận hải vực xuất hiện một đàn cá mập, các ngư dân nhân tâm hoảng sợ, cũng không dám ra ngoài săn thú.

Mỹ Nhân Ngư rảnh đến nhàm chán cứ thế đem theo Tiểu Vương Tử chuẩn bị quay lại làng chài.

Tiểu Vương Tử chơi xấu, nói sáng nay bị hôn quá hung ác, chân cậu mềm.

Bất đắc dĩ, Mỹ Nhân Ngư đành phải phải cõng Tiểu Vương Tử kiều khí lên đường.

Tới làng chài, Mỹ Nhân Ngư được các ngư dân quanh xóm nhiệt liệt hoan nghênh, toàn bộ hiện trường vô cùng náo nhiệt.

Một đám người đi đến bờ biển, xa xa nhìn thấy có vây lưng cá mập lượn tới lượn lui, nhìn mà sợ.

Mỹ Nhân Ngư buông Tiểu Vương Tử xuống, sờ khuôn mặt tròn tròn của cậu: Muốn ăn cá mập viên sao?

Tiểu Vương Tử nuốt nuốt nước miếng: Muốn ~

Mỹ Nhân Ngư cười một cái, cởi áo ngoài, xoay người lặn sâu xuống biển.

Nửa giờ sau, vây lưng cá mập trên mặt biển biến mất vô tung vô ảnh.

Mỹ Nhân Ngư kéo một con cá mập lên bờ, nhìn về phía các ngư dân: Mau, giúp tiểu gia hỏa của ta làm cá mập viên.

Bộ dáng mười phần khốc suất cuồng bá duệ!

25.

Tiểu Vương Tử ăn cá mập viên khiến cái bụng tròn vo.

Tiểu thị vệ kéo Tiểu Vương Tử sang một bên nói nhỏ.

Tiểu thị vệ: Vương tử điện hạ, ta muốn hỏi ngài một ít vấn đề.

Tiểu Vương Tử: Ngươi nói.

Tiểu thị vệ: Gần đây ngài có hay bị đau mông không?

Tiểu Vương Tử: Đau mông? Không có nha!

Tiểu thị vệ: Cái gì? Vị kia nhà ta còn không cao lớn như Mỹ Nhân Ngư, mà hiện tại mông ta đau không chịu được. Mỹ Nhân Ngư nhà ngài không phải là… Không được chứ…

Tiểu Vương Tử: Không được… Là có ý gì?

Mặt tiểu thị vệ đỏ bừng, ấp úng nói mãi không rõ.

26.

Trên đường trở về, Tiểu Vương Tử ghé trên lưng Mỹ Nhân Ngư, miệng nhỏ lại gần lỗ tai hắn thì thầm: Tiểu thị vệ nói anh không được, là ý gì?

Mỹ Nhân Ngư cười lạnh một tiếng, dùng tay chụp lấy mông nhỏ của cậu: Ta không được? Lão tử đây còn sợ em đau không xuống được giường.

Tiểu Vương Tử: Vì sao ta lại không xuống được giường?

Mỹ Nhân Ngư: A! Trở về em sẽ biết.

||||| Truyện đề cử: Ngôn Hoan |||||

27.

Tiểu Vương Tử rốt cuộc cũng biết không xuống được giường là có ý gì.

Hiện tại, mông cậu nở hoa, ghé lên thành giường, rầm rì uống cháo.

Tiểu Vương Tử: Ta muốn ăn thịt ~

Mỹ Nhân Ngư: Không được! Hiện tại thân thể em suy yếu, chỉ có thể ăn cháo.

Tiểu Vương Tử: Oa oa oa, ta muốn khóc!

Mỹ Nhân Ngư: Nếu em khóc một tiếng, ta lại làm em một lần!

Tác giả có lời muốn nói: Mỹ Nhân Ngư tìm được phương pháp trị Tiểu Vương Tử rồi ha ha ha~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play