Hôm nay là ngày thứ hai của chương trình. Tổ tiết mục đã thông báo quy tắc từ sáng sớm, thời gian sáu ngày kế tiếp, mỗi nhóm chỉ có thể dùng tiền nhóm mình kiếm được ngày hôm qua đi mua đồ ăn, không được dựa vào nhóm khác.

Còn một chuyện nữa là mỗi nhóm nhỏ đều cần phải live stream Weibo ít nhất một tiếng mỗi ngày. Tổ tiết mục tổ đưa điện thoại cho bọn họ phát, nhưng sẽ có anh quay phim giám sát, khi không phát sóng trực tiếp không thể sử dụng di động.

Có người vui có người sầu, Ngụy Lạc thở dài: “Tôi coi như là giảm béo, tiểu Duyệt à, mấy ngày kế tiếp chị làm salad rau dưa cho em ăn.”

Thiếu nữ Tiêu Duyệt đu idol ngây ngô cười, không hề có chút không vui nào, “Vì thần tượng, em có thể ăn mì gói một tháng!”

Tài chính của nhóm các cô chỉ có 200, phía Ô Bách Chu và Bạch Đường Sinh còn thừa không đến 500, tài chính của Hạ Bạc và Minh Triều là dư dả nhất, có hơn một ngàn tệ

Hạ Bạc vừa thấy Bạch Đường Sinh, mặt đã lo lắng hỏi: “Tối hôm qua thầy Bạch vì ngủ cùng người lạ mà nghỉ ngơi không tốt sao, mắt đã hơi xanh rồi."

“…”

Bạch Đường Sinh cười như không cười nói: “Là không nghỉ ngơi tốt, chủ yếu là thầy Ô trông đẹp trai quá, tối hôm qua tôi nhìn mà quên cả ngủ."

Ô Bách Chu đã sớm chú ý tới quầng xanh dưới mắt cậu, hơi nhíu mày: “Đêm nay nếu vẫn không ngủ được nhớ nói với tôi."

Bạch Đường Sinh lập tức hiểu ý hắn, "Anh có mang theo à?”

Ô Bách Chu gật đầu, khi hắn thu xếp hành lý thì thuận tay bỏ thuốc ngủ vào vali.

Mấy người khác hiển nhiên không biết Ô Bách Chu và Bạch Đường Sinh đang to nhỏ cái gì, Bạch Đường Sinh lại tâm tình sung sướng mà khẽ cười: “Đi thôi, chúng ta đi mua đồ ăn.”

Ô Bách Chu sửng sốt: “Mua đồ ăn?”

Bạch Đường Sinh kéo cổ tay của hắn: “Chúng ta chỉ có 500 tệ, mua đồ ăn tự làm là có lời nhất."

Hai người mang khẩu trang và mũ lên, đến siêu thị gần nhất ở đây.

Siêu thị không lớn lắm, nhưng chim sẻ tuy nhỏ lại có đầy đủ ngũ tạng, thứ gì cũng có.

Hai người đi trên đường, tổ tiết mục cũng đã đánh tiếng với bên siêu thị, anh trai quay phim thuận lợi theo vào.

Ô Bách Chu đẩy xe mua sắm đi theo sau Bạch Đường Sinh, Bạch Đường Sinh đang lựa đồ ở khu rau quả, cầm một búp cải trắng, cà chua, còn có tần ô các loại.

Thật ra hai người đều là lần đầu tiên quay kiểu chương trình giải trí rất đời thường này, nhưng biểu hiện của hai người đều rất tự nhiên. Bạch Đường Sinh một bên chọn đồ ăn, một bên nói chuyện phiếm với Ô Bách Chu, thoạt nhìn rất hài hòa.

“Đúng rồi!”

Bạch Đường Sinh buông trứng gà trong tay xuống, “Thầy Ô, nếu không phát sóng trực tiếp hôm nay của chúng ta bây giờ làm luôn đi?”

Ô Bách Chu gật đầu: “Được.”

Bạch Đường Sinh lấy di động ra ngẫm nghĩ, vẫn hỏi: “Anh quay hay là tôi quay?”

Ô Bách Chu suy nghĩ, móc điện thoại ra đưa cho Bạch Đường Sinh: “Cậu dùng của tôi.”

Hắn làm như vậy đều có suy tính riêng, thật ra tổ tiết mục kỳ này đã làm một hành động cực kỳ mạo hiểm. Ngày hôm qua, từ khi mọi người xách vali mãi cho đến khi lấy phòng, trong khoảng thời gian ấy đều phát sóng trực tiếp.

Nói cách khác, nhất cử nhất động của sáu vị khách mời ngày hôm qua đều đã bại lộ trước mắt đại chúng, không hề có chút cắt ghép biên tập che giấu nào.

Bây giờ trên mạng hẳn đều đã biết bảy ngày tới mỗi ngày đều sẽ có chuyện phát sóng trực tiếp này. Các fan không biết đã điên thành thế nào, chắc là đều hóng mắt ngóng chờ trước di động máy tính đây.

Nhưng không có di động Bạch Đường Sinh hoàn toàn không biết gì cả, những người khác cũng vậy, chỉ có Ô Bách Chu là biết được tin trước tiên.

Nếu bàn về độ nổi tiếng, Bạch Đường Sinh hiển nhiên là không so được với Ô Bách Chu.

Ngày đầu tiên từ khi Ô Bách Chu mở màn cũng có thể kéo lượng người xem khủng.

Bạch Đường Sinh nhấn mở Weibo Ô Bách Chu, font chữ của hắn vẫn là font chữ lớn, làm người dùng không tự chủ được mà bắt đầu hoài nghi tuổi của mình.

Cậu nhấn mở live stream, không quá năm giây, phòng phát sóng trực tiếp nháy mắt đã chật ních.

Ngay sau đó, bình luận liền xuất hiện từng hàng dấu chấm hỏi.

[???? ]

[??? Là chúng ta đi nhầm phòng live sao? ]

[Vì sao là Bạch Đường Sinh, thầy Ô mị đâu? ]

[ Lầu trên có phải quên bây giờ Bạch Bạch và thầy Ô là chung một nhóm không vậy? ]

Bạch Đường Sinh cười cười, điều chỉnh máy quay sang Ô Bách Chu bên cạnh: “Không đi nhầm, thầy Ô của các bạn ở đây."

Ô Bách Chu gật đầu với di động, “Chào mọi người.”

Fan trong phòng live stream lập tức tặng quà điên cuồng, khởi xướng cảm khái lệ rơi đầy mặt.

[ Không ngờ sinh thời còn có thể cách màn hình tương tác với thầy Ô! ]

[ Không ngờ sinh thời còn có thể nhìn thấy thầy Ô lên show giải trí]

[ Không ngờ sinh thời còn có thể nhìn thấy Đường Trắng xuất hiện trong cùng một phòng live stream! ]

[ Không ngờ sinh thời còn có thể nhìn thấy Cháo Trắng xuất hiện trong cùng một phòng live stream! ]

[… Hình như vừa mới có cái gì kỳ quái chạy qua…]

Cũng có fan đứng đắn đang hỏi bọn họ bây giờ ở đâu, đang làm cái gì. Bạch Đường Sinh vô cungd thấu tình đạt lý mà đưa điện thoại cho Ô Bách Chu.

Giọng điệu Ô Bách Chu bình thản không một gợn sóng, nhặt câu hỏi của fan mà trả lời: “Ở siêu thị, cùng mua đồ ăn với thầy Bạch.”

“Chỉ có 500 tệ.”

“Tôi không biết, nhưng cậu ấy biết.”

“Trước đó từng thử rồi, ăn rất ngon.”

Sau khi nìn thấy Ô Bách Chu trả lời các fan đều phát điên, đặc biệt là fan CP, điên cuồng mà tặng quà. Ô Bách Chu không đồng tình nói: “Quà thì không cần tặng, tôi không thiếu tiền.”

Có fan CP lớn mật nói: [ Bọn em biết anh không thiếu, bọn em tặng cho Bạch Bạch. ]

Ô Bách Chu không rõ vì sao các fan lại cảm thấy Bạch Đường Sinh thiếu tiền, cậu ấy đã đánh dấu phòng làm việc của mình, sau này sẽ không thiếu tài nguyên, hợp đồng cũng sẽ không bạc đãi cậu.

Ô Bách Chu nói: “Tôi sẽ không để cậu ấy thiếu tiền.”

Các fan nháy mắt im bặt vài giây, đến cả Bạch Đường Sinh ở kế bên cũng quỷ dị mà dừng động tác chọn trứng gà lại, “Thầy Ô, anh thật là…”

Ô Bách Chu cũng nhận ra lời mình vừa mới nói có chút vấn đề, vì thế giải thích, “Tôi mở phòng làm việc, thầy Bạch của các bạn hiện tại là nghệ sĩ của phòng làm việc.”

Bạch Đường Sinh cứng họng: “Anh cứ vậy mà nói ra à?”

Ô Bách Chu cũng không để ý, trước khi đi quay chương trình hắn đã dặn dò Tề Kỳ, sau lần đầu tiên tổ tiết mục phát sóng trực tiếp sẽ thông báo chuyện thành lập phòng làm việc và ký hợp đồng với Bạch Đường Sinh.

Ô Bách Chu không hề để ý tới các fan truy hỏi chuyện ký hợp đồng mà lại đưa màn ảnh hướng về phía Bạch Đường Sinh.

“Fan hỏi cậu đang làm cái gì?”

Bạch Đường Sinh ngẩng đầu, lộ ra một nụ cười tiêu chuẩn, cậu quơ quơ trứng gà rong tay: “Chọn trứng gà, về sau mọi người mua trứng gà phải nhớ, lắc trứng gà bên trong có thể nghe được tiếng dao động đều là không quá mới hoặc là sắp hỏng.”

Lấy trứng gà xong, cậu lại đi đến khu thực phẩm khác, chỉ cách mua đồ ăn cho fan dài đến một giờ. Ô Bách Chu đi theo phía sau, đôi khi sẽ chủ động tán gẫu vài câu.

Thấy bầu không khí giữa hai chính chủ hài hòa như thế, fan trong phòng live stream cũng không đánh nhau, mặt ngoài còn xem như hoà thuận vui vẻ.

Cuối cùng, Bạch Đường Sinh ngừng ở khu trái cây, dừng trước quầy sầu riêng, “Mọi người đừng ghét sầu riêng thối, thật ra nó càng thối ăn càng thơm.”

Nói rồi vẻ mặt cậu có chút tiếc nuối: "Tiếc là tiền không đủ.”

Cậu nắm tay Ô Bách Chu, cố ý kéo màn ảnh đến trước sầu riêng, “Mọi người ngửi giúp tôi xem nó có thối không?”

Khu bình luận tức khắc nổi lên [ Thì ra Bạch Bạch là kiểu người này.]

[ Chúng tôi nhìn lầm anh rồi, cái gì mà Bạch Bạch, rõ ràng là Hắc Hắc*. 】

(*) Ở đây fan chọc trắng đen đối lập thôi ấy mà.

Bạch Đường Sinh đùa fan xong, lại đi đến trước quầy dưa hấu, "Mọi người mua dưa hấu cũng phải chú ý, phải mua loại vỏ ngoài vàng, loại này đều đã khá chín, khi gõ thấy vang chứng minh phẩm chất dưa không tồi.”

[ Phẩm chất dưa là cái quỷ gì ha ha ha ha ]

[ Tui sai rồi, vậy mà trước kia tui lại đầu quân cho Cháo Trắng, bây giờ tui muốn chuyển thành Đường Trắng, thầy Bạch rõ ràng là một nhân thê thụ! ]

[ Giống như trên ]

[ Giống như trên ]

[ Fan CP có thể cút xa chút không, sao ở đâu cũng là mấy người thế? ]

Bạch Đường Sinh còn đang chọn dưa hấu hoàn toàn không biết fan “Cháo trắng” của mình đã chuyển đi không ít rồi.

Cậu chọn dưa hấu xong, Ô Bách Chu liền nói với các fan: “Một giờ rồi, hẹn gặp lại mọi người."

Trở lại biệt thự, cơm hộp Hạ Bạc và Minh Triều đặt vừa đến, Ngụy Lạc ngồi trên bàn ưu nhã ăn salad hoa quả, Tiêu Duyệt ôm sữa chua dâu tây trong tay mắt trông mong mà nhìn cơm hộp của Hạ Bạc và Minh Triều.

Tiêu Duyệt chớp đôi mắt: “Thầy Bạch, anh với nam thần ăn chưa?”

Bạch Đường Sinh và Ô Bách Chu mỗi người xách theo hai cái túi: “Vẫn chưa, chúng tôi nấu cơm ăn.”

Trong phòng bếp nhanh chóng truyền đến mùi hương khiến cho mọi người thèm nhỏ dãi.

Minh Triều ôm bụng, cơm hộp trong miệng lập tức hết thơm: “Rõ ràng tôi đang ăn cơm, vì sao dạ dày tôi còn sôi vậy?”

Trong phòng bếp Bạch Đường Sinh bận bịu nấu ăn, Ô Bách Chu ở một bên làm trợ thủ, hai người phối hợp vô cùng ăn ý, không đến nửa tiếng, hai mặn một canh đã bày lên bàn.

Tiêu Duyệt nuốt nước miếng: “Đây cũng phong phú quá rồi đó?”

Trong phòng khách để rất nhiều camera* và webcam, mấy anh quay phim đều đã đi ăn cả, Bạch Đường Sinh buồn cười mà cầm thêm hai cái chén: “Tranh thủ bọn họ chưa về mau đến ăn đi."

(*) raw ở đây là: 对位摄像机, có vẻ là một loại camera đặc biệt nào đó, dịch thẳng thừng ra là "đối âm camera" nhưng mà search nguyên cụm này trên baidu thì lại không có nghĩa hic.

Mắt Tiêu Duyệt sáng lóa: “Cảm ơn thầy Bạch! Từ hôm nay trở đi, cậu chính là nam thần số hai trong lòng tôi!”

Ngụy Lạc cự tuyệt lời mời của Bạch Đường Sinh, “Đễ buổi tối tôi hẵng ăn ké vậy, mới vừa ăn salad, không thể ăn tiếp nữa.”

Bạch Đường Sinh biết nữ minh tinh khống chế cân nặng vất vả thế nào, cũng không nói nhiều. Chỉ là Tiêu Duyệt ăn luôn cả hai chén cơm, hoàn toàn không lo ngại hình tượng nghệ sĩ của mình, đừng nói tới khống chế cân nặng.

Thật ra Bạch Đường Sinh cảm thấy, cô gái như vậy rất thú vị.

Ngay thẳng, đơn thuần.

Chỉ hy vọng cô ấy mãi có thể như thế, không bị nhiễm bùn.

Hạ Bạc ăn cơm hộp xong, còn tri kỷ mà dọn giúp cả cơm hộp của Minh Triều, cậu ta cười nói: “Thầy Bạch cũng quá hiền huệ, về sau ai ở bên thầy Bạch, quả thực đừng quá hạnh phúc*.”

(*) Ở đây chắc là ý móc BĐS hiền huệ nên dễ mời ong gọi bướm ấy.

Hai chữ hiền huệ này hiển nhiên không thích hợp để nói về đàn ông. Bạch Đường Sinh biết cậu ta cố ý, muốn khi chiếu chương trình tiện thể gợi chủ đề.

Vốn cậu không muốn đếm xỉa tới, nhưng nghĩ lại, bây giờ dù gì cũng đang quay chương trình, “Sau khi cha tôi xảy ra chuyện điều kiện trong nhà không tốt lắm, đoạn thời gian đó tôi tự học nấu ăn.”

Minh Triều có chút xấu hổ, thật lòng khen ngợi: “Thầy Bạch thật lợi hại, đến bây giờ tôi cũng chỉ biết nấu mì.”

Bạch Đường Sinh không nói tiếp, cậu nhìn Ô Bách Chu yên lặng ăn cơm kế bên, có chút xuất thần.

Ô Bách Chu tuân thủ quy tắc lúc ăn và ngủ không nói chuyện, vẫn luôn im lặng.

Bạch Đường Sinh nghĩ ngợi, lần nữa cầm đôi đũa, rẻ miếng thịt mềm nhất của cá trích kho tàu ra, dùng đũa chia xương và thịt cá ra, sau đó gắp vào chén Ô Bách Chu.

Mọi người đều sửng sốt, Bạch Đường Sinh rất tự nhiên nói: “Thầy Ô chỉ ăn rau là không thể được.”

Ô Bách Chu cười khẽ: “Cảm ơn thầy Bạch, đây xem như hối lộ ông chủ cậu sao?"

Bạch Đường Sinh tung hứng, “Đúng vậy, đây không phải lo ông chủ làm khó dễ tôi sao? Tôi phải đến lấy lòng chút.”

Những người khác nghe được không hiểu ra sao, không biết hai người đang nói chuyện gì, thật ra vẻ mặt Ngụy Lạc lại hiểu rõ, như suy tư gì đó.

- ---------

Đọc về sau chục chương nữa mới biết chúc anh lớn tuổi rồi ấy huhu phải đi sửa lại xưng hô th có gì t sẽ beta lại mấy chương đầu trong một hai ngày nhé xin lỗi mng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play