Kể từ khi Lam Khê và Phó Hi Du lên hot search, hai người ở phim trường đều luôn giữ khoảng cách ở mức tối đa.
Mà nếu không có vụ hot search, hai người cũng sẽ luôn giữ khoảng cách như vậy để tránh né những tin đồn tình cảm.
Đến giờ nghỉ ngơi.
Lam Khê ngồi chuyện trò với Lương Kỳ cùng vài diễn viên khác. Phó Hi Du ngồi một mình một chỗ, thỉnh thoảng sẽ có vài diễn viên tới bắt chuyện, trong đó phải kể đến Tưởng San.
Tưởng San ngày nào cũng chủ động tìm tới nói chuyện với Phó Hi Du. Có lúc thì hỏi anh về kinh nghiệm diễn xuất, có lúc lại ngỏ lời mời anh đọc kịch bản cùng.1
Tuy nhiên, Phó Hi Du đều từ chối khéo vì anh biết Tưởng San có ý với mình. Hơn nữa phân cảnh đối thoại của anh và Tưởng San không nhiều, không cần thiết phải cùng nhau luyện tập.
Tưởng San vì chuyện này nên cảm thấy không vui nhưng cũng không làm ảnh hưởng đến việc diễn xuất. Còn về việc Phó Hi Du khó tiếp cận, cô ấy cũng không vì thế mà nản lòng, ngày nào cũng cố ý đến bắt chuyện với anh.
Lương Kỳ thấy cô ấy như thế thì cảm thấy có chút chướng mắt. “Không phải là Phó Hi Du đã cố ý tránh né rồi sao? Sao cô ấy cứ làm phiền cậu ấy vậy?” Anh nói nhỏ với Lam Khê.
Lam Khê không trả lời Lương Kỳ về vấn đề này. Tuy nhiên, cô cảm thấy Tưởng San làm vậy không phải sai trái, nhưng cũng chẳng phải là đúng đắn.
Mặc dù Tưởng San là fan của Phó Hi Du. Nhưng anh đã có ý giữ khoảng cách thì cô ấy cũng không nên làm phiền anh như vậy.
Bây giờ Phó Hi Du rất nổi tiếng, nếu quá gần gũi với anh thì rất dễ gây ra tin đồn, làm ảnh hưởng đến anh.
Lam Khê cảm thấy Tưởng San có lẽ vì quá hâm mộ Phó Hi Du nên không để ý đến điều đó. Tuy nhiên nghĩ lại, liệu có thật sự là không để ý hay không?
Tưởng San chẳng lẽ thật sự ngây thơ đến nỗi không chú ý đến việc phải giữ khoảng cách với nam nghệ sĩ sao?
Lam Khê không muốn nghĩ xấu cho ai, nhưng không thể không suy nghĩ đến vấn đề này.
Mà quả thật là đúng như cô nghĩ, Tưởng San không hề ngây ngô, ngốc nghếch.
Ekip của Tưởng San muốn cô ấy tiếp cận và gần gũi với Phó Hi Du để cô ấy kiếm được chút nhiệt độ.
Tưởng San mặc dù không hoàn toàn vì thế mới tiếp cận Phó Hi Du, nhưng cô cũng không phải đơn thuần chỉ vì anh là thần tượng của mình mà hết lần này đến lần khác tiếp cận anh như vậy.
Dù gì đi nữa thì ai ai trong giới giải trí này chẳng muốn được mọi người chú ý đến?
Tưởng San cảm thấy mình gần gũi với thần tượng, nhân tiện chiếm được chút lợi ích cũng không phải chuyện gì quá đáng.
Hơn nữa việc chọn tiếp cận Phó Hi Du thay vì xào couple với Từ Tuấn Lam cũng đủ để khiến cô ấy cảm thấy bản thân đối với thần tượng là thật sự chân thành rồi. Bởi vì đâu phải bất kể là ai cô ấy cũng muốn tiếp cận chứ? Đến cả Từ Tuấn Lam mà cô ấy còn không cần, chỉ cần mỗi Phó Hi Du thôi mà.
Từ Tuấn Lam đương nhiên cũng nhận ra Tưởng San không có ý định xào couple với mình mà nhắm tới Phó Hi Du. Vì vậy, anh ta lại có thiện cảm với Tưởng San hơn.
Hơn nữa Tưởng San mà thân thiết với Phó Hi Du thì không phải là cô ấy đã giúp Từ Tuấn Lam trói chân tình địch hay sao?
Nghĩ tới điều này, Từ Tuấn Lam nhìn cô ấy lại càng thuận mắt.
Tuy nhiên, anh ta lại cực kỳ chướng mắt Lương Kỳ.
Lương Kỳ bình thường rất hay ở cạnh Lam Khê, nhưng cũng rất thường xuyên chủ động tìm Phó Hi Du nói chuyện.
Có thể thấy, mối quan hệ giữa Lương Kỳ với Lam Khê và Phó Hi Du không tệ. Vì vậy, rất có thể Lương Kỳ sẽ là cầu nối giữa Lam Khê và Phó Hi Du.
Hơn nữa, Từ Tuấn Lam nghe loáng thoáng rằng Lương Kỳ là fan couple Du Khê nên càng cảm thấy anh ấy không thuận mắt.
Có nhiều lúc, Từ Tuấn Lam đang nói chuyện với Lam Khê thì đột nhiên Lương Kỳ từ đâu đến xen vào, rõ ràng là muốn phá đám.
Từ Tuấn Lam càng nghĩ càng tức. Mà Phó Hi Du thấy vậy thì đương nhiên là rất vui.
Càng ngày, Phó Hi Du càng cảm thấy thoải mái với Lương Kỳ hơn nhiều. Vì vậy, anh rất hay cùng Lương Kỳ nói chuyện. Mà nhờ vậy, anh đã biết được rất nhiều bí mật nội bộ của fan couple Du Khê.1
Trong khi đó, Lam Khê lại tưởng Phó Hi Du và Lương Kỳ chia sẻ với nhau về kinh nghiệm diễn xuất. Hơn nữa, cô cảm thấy Phó Hi Du mà thân thiết Lương Kỳ thì thật sự rất tuyệt.1
Một người ít nói, không giỏi kết bạn như Phó Hi Du mà có một người bạn hoạt ngôn, hướng ngoại như Lương Kỳ thì đâu còn gì bằng?
Cô rất hy vọng Lương Kỳ có thể khiến anh vui vẻ hơn, thoải mái hơn. Cũng hy vọng anh sẽ có thêm nhiều bạn, như vậy sẽ không cô đơn một mình như khi còn học cấp ba nữa.
…
Tám giờ sáng.
Lam Khê và Phó Hi Du mặc trên mình bộ đồng phục để quay cảnh quay sắp tới.
Trong cảnh quay này, Tạ Vân Sùng bỗng nhiên nghe mấy nữ sinh bàn tán về hoàn cảnh gia đình mình.
Họ nói rằng anh vô cùng đáng thương, mẹ mới mất, gia đình không có tiền nên phải dựa vào học bổng để tiếp tục đi học.
Mặc dù những nữ sinh này hoàn toàn không có ác ý, nhưng với Tạ Vân Sùng thì những lời nói của họ như là đang xem thường anh, thương hại anh nên đã chạm đến lòng tự tôn của anh.
Anh tức giận, trợn trừng mắt nhìn họ rồi ép họ khai ra ai là người đã phát tán tin đồn này.
Mà người đã phát tán tin đồn thật ra là một trong số nữ sinh đang bị Tạ Vân Sùng tra hỏi. Nhưng cô ta rất sợ bị Tạ Vân Sùng đánh nên đã đổ tội cho Tạ Ninh Mịch.
Tạ Vân Sùng vốn căm ghét Tạ Ninh Mịch nên không hề nghi ngờ lời nói của nữ sinh kia, ngay lập tức đã đi tìm cô.
Đúng lúc, Tạ Ninh Mịch lại vừa một mình từ thư viện trường đi ra.
Tạ Vân Sùng thấy cô thì liền ngay tức khắc chạy đến bóp cổ, đẩy mạnh cô vào tường.
Lam Khê đọc lại kịch bản, đã hoàn toàn sẵn sàng cho cảnh quay này. Thế nhưng bạn diễn của cô - Phó Hi Du lại không thể nào sẵn sàng được.
Anh lo lắng, sợ rằng đến phân cảnh đẩy Lam Khê sẽ vô tình làm cô bị thương.
Nhưng rồi đạo diễn rất nhanh đã yêu cầu diễn viên vào vị trí. Phó Hi Du dù căng thẳng nhưng cũng không thể nào làm khác được.
“Action!” Đạo diễn hô lên.
Anh nhanh chóng đè nén căng thẳng để nhập vai. Lam Khê cũng bắt đầu cảnh quay, thong thả bước ra từ trong thư viện.
Phó Hi Du biến thành Tạ Vân Sùng, thấy Tạ Ninh Mịch trước mắt mình thì liền lao tới.
Tạ Ninh Mịch thấy một màn này thì giật mình, sau đó là ngơ ngác.
Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, Tạ Vân Sùng đã bóp lấy cổ cô, sau đó ấn cô vào tường.
Chỉ là…
Bóp cổ không thấy nghẹn, động tác ấn cô vào tường cũng không hề dứt khoát.
“Cắt!” Đạo diễn lên tiếng.
Ông nhìn Phó Hi Du rồi bảo: “Một tay của cậu bóp cổ Lam Khê, còn một tay đặt lên trên tường để làm gì thế?”
Mọi người nghe vậy liền nhìn về phía Phó Hi Du.
Vừa rồi lúc chuẩn bị đẩy Lam Khê, một bàn tay của Phó Hi Du liền đặt lên tường trước, sau đó mới ấn cô vào tường. Mà trùng hợp là sau đó, Lam Khê bị đẩy vào tường thì đầu cô lại chạm nhẹ vào bàn tay đó của Phó Hi Du.1
Đạo diễn liền hỏi: “Có phải cậu đặt tay ở chỗ đấy để ngăn không cho đầu Lam Khê đập vào tường không vậy?”1
Lam Khê thoáng giật mình, Phó Hi Du lại không nói gì.
Đạo diễn cười cười: “Phó Hi Du à, Tạ Vân Sùng muốn đẩy Tạ Ninh Mịch thì sẽ không lót tay ở sau đầu cô ấy để cô ấy không bị đau đâu. Mà hơn nữa lực đẩy của cậu quá yếu, bàn tay bóp cổ Triệu Lam Khê cũng không chặt”
Đạo diễn nhớ hôm chụp ảnh tạo hình, Phó Hi Du cũng bóp cổ Lam Khê một cách hời hợt như thế, giống như là sợ bóp mạnh một chút là cô sẽ khóc vì đau vậy.
Đạo diễn lại nói tiếp: “Cậu cứ mạnh tay hơn một chút, Lam Khê cũng sẽ không bị thương đâu.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT