Không lâu sau, Khương Hàn đi đến trước căn nhà đó.
“Bây giờ vẫn chưa được kêu chủ nhiệm Tống đến à?” Lúc này Đới Lâm có hơi lo lắng, “Dù có như thế nào đi nữa, thì một bác sĩ điều trị là cô cộng thêm tôi... cũng, cũng có hơi miễn cưỡng ấy?”
“Bây giờ... tạm thời không cần.” Cao Hạp Nhan khẽ lắc đầu: “Nếu bác sĩ chủ nhiệm đến thì phí khám bệnh tại nhà sẽ là một giá khác. Quy định của Viện trưởng rất nghiêm khắc, chúng ta cũng không thể dùng điểm điều trị để tiến hành trao đổi tiền tài với người bệnh, nên phải có người trả tuổi thọ, hoặc là có bác sĩ chủ động chi trả điểm điều trị cho bọn họ thì mới có thể được chữa trị.”
Bản thân điểm điều trị có thể đổi lấy tuổi thọ, nên bác sĩ có thể thông qua chi trả điểm điều trị để nhận được tiền thuốc men mà người bệnh thanh toán, nhưng sau đó người bệnh không thể đưa bác sĩ tiền để tiến hành trao đổi. Rất hiển nhiên, mục đích của việc ký kết quy định này là ở chỗ cam đoan đại đa số người bệnh đều sẽ phải trả tuổi thọ, dù sao đối với bác sĩ mà nói, dùng điểm điều trị để ứng tạm tiền thuốc men cho người bệnh trong một thời gian dài là chuyện không thể. Cao Hạp Nhan cũng không thánh mẫu đến mức này, vừa cho tiền lại vừa trị bệnh cho bọn họ.
Dù sao thì...
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT