PHIÊN NGOẠI:
HỎA PHƯỢNG THIÊN – HỎA PHƯỢNG HAY LÀ NHỊ PHƯỢNG
Lâm Dạ Hỏa mang
Tiêu Lương, đi theo lão đầu “Khả nghi” kia đi vào trong “Tiên Linh Thôn ” theo
truyền thuyết
Đi qua cầu treo,
đi tiếp qua một rừng cây nhỏ, trước mắt liền xuất hiện một tiểu thôn sơn xinh đẹp.
Thôn này thật
đúng rất hợp với cái tên dễ nghe “Tiên Linh Thôn” này, trong thôn khắp nơi đều
là đại thụ che trời, nhà cũng xây ở trên thân cây, những bậc thang xoay tròn
vòng quanh thân cây, trên đất trừ những phiến gỗ hình tròn trải dài trên
đất để làm lối đi ra thì những địa phương khác đều mọc đầy hoa cỏ.
Tiểu Lương Tử từ
sau khi sinh ra chưa từng rời khỏi Lang Vương Bảo, Lang Vương Bảo mặc dù hùng
vĩ, nhưng trong thành kiến trúc hết sức thô kệch, lấy tượng đá màu đen làm chủ,
nhóc cũng là lần đầu thấy địa phương có dòng suối nhỏ róc rách, tiếng chim hót
cùng mùi hoa thơm phảng phất, cũng cẩm thấy nơi đây không phải là tiên cảnh
trong những vở kịch hay sao!
Đừng nói Tiêu
Lương chưa thấy qua, Lâm Dạ Hỏa cũng ở lâu trong Tây Vực, cũng là lần đầu tiên
thấy loại thôn xóm tinh xảo này.
Hỏa Phượng không nhịn được nhìn nhìn lão đầu nhi nhiệt tình chiêu đãi bọn họ đi vào trong—— cái gọi là địa linh nhân kiệt (đất thiêng mới có người tài), nơi này là hảo sơn hảo thủy, không có lý do nuôi ra ngoài là người xấu a, chẳng lẽ là có ẩn tình gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.