Chương 81: Thiểm Vong Biến Mất
"Mình đang ở đâu đây?"
Hoàng Vĩ trong tình trạng lơ mơ do suy kiệt tinh thần đang đứng ở một nơi tối tăm nào đó không rõ.
"À phải rồi, ngay sau khi Roland và Elment tới cứu viện thì mình cũng ngất đi.
Không biết mọi chuyện ra sao rồi?"
Bỏ qua những suy nghĩ đó, việc trước tiên hắn cần làm là xác định được nơi mình đang đứng là ở đâu.
Mấy cái chuyện này thì cứ hỏi một là Thông Tuệ, hai là [ Bóng Tối Khởi Nguyên ] là ra!
Hoàng Vĩ chưa kịp hỏi gì thì [ Bóng Tối Khởi Nguyên ] đã bất thình lình nói vọng ra từ phía sau lưng hắn:
"Xin chúc mừng, anh lại một lần nữa rơi vào thế giới Tinh Thần rồi!"
Nghe được câu này Hoàng Vĩ suýt nữa thì chửi thề.
Đậu xanh rau má nó! Vừa thoát ra đã bị lôi trở lại vào.
Hoàng Vĩ bực dọc nói:
"Bộ hết chuyện làm rồi hay sao mà cứ kéo anh mày vào đây mãi thế?"
[ Bóng Tối Khởi Nguyên ] bĩu môi:
"Lần này không phải tôi, mà là cái người kia kéo anh vào kìa!"
"Người kia?"
Hoàng Vĩ khó hiểu, hắn đưa mắt nhìn về hướng mà cô bé đang chỉ tay.
Có một người đàn ông đang đứng ở đó
Điều làm Hoàng Vĩ bất ngờ đó là...
Người đàn ông đó không ai khác ngoài Thiểm Vong.
Gã bây giờ không còn ở trong hình hài một bộ xương khô biết đi nữa, mà đã trở lại hình dáng con người lúc còn sống.
Thiểm Vong nhìn qua Hoàng Vĩ, nói:
"Không cần phải đề phòng, ta bây giờ chẳng thể làm hại gì được ngươi nữa rồi."
[ Bóng Tối Khởi Nguyên ] nói thêm vào:
"Thiểm Vong nói đúng đấy, y không gây nguy hiểm cho anh đâu!"
Nếu tinh thần của Thiểm Vong đã ở đây thì có nghĩa là ở thế giới thật, gã đã bị tiêu diệt rồi!
Hoàng Vĩ không mấy bất ngờ với kết quả này.
Dù sao thì một người được mệnh danh là đệ nhất pháp sư đế quốc Emmecia và người còn lại là mạnh nhất nhóm chat.
Khác với một tay mơ như Hoàng Vĩ, việc Thiểm Vong bại dưới tay hai người họ là chuyện hiển nhiên.
Thiểm Vong: "Ngươi đã xem qua ký ức của ta rồi đúng chứ?"
Hoàng Vĩ gật gật đầu.
"Vậy ngươi cảm thấy...!Những gì ta làm là đúng hay sai?"
Hoàng Vĩ không chần chờ liền đáp:
"Không đúng mà cũng chẳng sai."
"Ý ngươi là sao?"
"Ta nói nghe khó hiểu quá hả? Vậy để ta giải thích ngắn gọn lại cho ông dễ hiểu.
Những việc ông làm đều có cái đúng và cái sai của nó.
Ông làm tất cả chỉ vì muốn báo thù, ngoài ra ông không có giết người vô tội vạ, mục tiêu của ông là lũ quý tộc thối nát, đó là điểm đúng.
Điểm sai của ông, chính là việc ông định đánh chiếm thủ đô đế quốc.
Việc làm này sẽ gây ra rất nhiều thương vong không đáng có.
Và cho dù ông có thắng được đi chăng nữa thì dù vô tình hay cố ý, Vong khí từ lũ Undead sẽ làm ảnh hưởng tới sức khỏe người dân.
Sẽ có người phải chết, và những đứa trẻ là những nạn nhân đầu tiên."
Thiểm Vong nghe Hoàng Vĩ nói xong liền rơi vào trầm tư một hồi lâu.
Những gì mà Hoàng Vĩ nói không sai, nếu kế hoạch của y có thành công hay không thì cuối cùng kẻ chịu khổ chỉ có dân thường mà thôi.
Phải mất một lúc sau, Thiểm Vong mới lên tiếng:
"Ta biết chứ, nhưng nếu không ôm mối hận thù đó thì ta sẽ không còn là ta nữa!
Ý thức của ta đang bị bào mòn đi từng ngày, nhờ có mong muốn báo thù mãnh liệt đó mà ta mới có thể giữ vững ý chí của bản thân.
Ít nhất là cho đến khi ta đồ sát hết lũ Lam Vân tông.
Đương nhiên, ta không định để những người dân đó chết dần chết mòn bởi Vong khí từ ta đâu.
Ta sẽ lập nên một kết giới cách ly họ khỏi ảnh hưởng của Vong khí."
Hoàng Vĩ đương nhiên là biết điều đó.
Hơn ai hết, hắn hiểu rất rõ tâm tư của Thiểm Vong.
Con người của y thật ra cũng không xấu, chẳng qua do dòng đời đưa đẩy cũng như cái tâm lý coi phàm nhân như cỏ rác đã khiến Thiểm Vong tới bước đường này.
Minh chứng rõ ràng nhất đó là Thiểm Vong đã chôn cất rất tử tế những đứa trẻ bị chết oan cùng với người làng mình.
Một hành động mà rất hiếm tu sĩ ở tu tiên giới làm.
Nếu có trách thì phải trách đám tu sĩ tự cho mình là thượng đẳng kia ấy.
Thiểm Vong: "Ta kinh tởm chúng, lũ rác rưởi cặn bã luôn xem mình là chính đạo đó.
Nhưng sau lưng lại làm những chuyện bẩn thỉu mà trời không dung đất không tha!
Trả lời ta đi Hoàng tiểu tử! Nếu là ngươi, ngươi có thể quên đi những gì chúng làm với ngươi hay không?"
Hoàng Vĩ gãi gãi đầu, rồi nói:
"Không biết nữa, bởi khác với ông...!Ta không có gia đình.
Hoặc nói chính xác hơn là có cũng như không."
"Ý ngươi là gì?"
Sau một hồi phân vân thì cuối cùng Hoàng Vĩ đã kể lại cho Thiểm Vong nghe về vấn đề của hắn với gia đình mình.
Nghe xong câu chuyện, Thiểm Vong cũng không biết phải nói như nào.
Bởi trước đây y chưa bao giờ rơi vào trường hợp đó cả.
Chưa đợi Thiểm Vong nói gì, Hoàng Vĩ đã lên tiếng:
"Mặc dù hoàn cảnh giữa hai ta khác nhau, nhưng nếu có kẻ dám làm hại tới những người quan trọng của ta thì không cần biết đó là ai, ta nhất định phải khiến hắn phải trả giá!
À, và đừng có hiểu nhầm.
Ta sẽ báo thù nhưng sẽ không giống ông, làm liên lụy tới người vô tội đâu!"
Nghe được những lời này của Hoàng Vĩ, sắc mặt Thiểm Vong từ từ dãn ra.
Đây là lần hiếm hoi cuối cùng, y đã cười!
"Nói hay lắm!"
Bất chợt một phần cơ thể của Thiểm Vong bỗng tách ra và từ từ tan biến dần vào hư không.
"Xem ra sắp hết thời gian rồi."
[ Bóng Tối Khởi Nguyên ] giải thích:
"Thiểm Vong bây giờ đã không còn thể xác nữa, linh hồn y có thể cầm cự được tới lúc này đã là kỳ tích rồi!"
Thiểm Vong nhìn về hướng [ Bóng Tối Khởi Nguyên ], mở miệng hỏi:
"Ngươi gọi là [ Khởi Nguyên Chi Ám (Bóng Tối Khởi Nguyên theo cách gọi Trung Quốc) ]?"
"Chính là tại hạ!"
Không biết là trùng hợp hay cố ý mà [ Bóng Tối Khởi Nguyên ] đã trả lời lại Thiểm Vong bằng phong cách ngôn ngữ kiếm hiệp Trung Quốc.
Con bé này coi vậy mà vui tính nhỉ?
"Theo ngươi thấy, Hoàng Vĩ là người như thế nào?"
[ Bóng Tối Khởi Nguyên ] vuốt cằm làm bộ như đang suy nghĩ:
"Chà, phải nói sao đây nhỉ? Một tên non nớt trong chiến đấu."
Hoàng Vĩ: "...!..."
Thiểm Vong: "Cái này thì ta công nhận."
Hoàng Vĩ: "Ê hai người, tôi vẫn còn đứng ở đây đấy! (-_-)"
Hoàng Vĩ đang định ngoác mồm cãi lại thì chợt nhận ra mình đúng là người nhỏ tuổi nhất ở đây thật.
[ Bóng Tối Khởi Nguyên ] nói tiếp:
"Tuy nhiên, Hoàng Vĩ lại có khả năng phân tích tình huống và thích nghi trong lúc chiến đấu rất tốt.
Ngoài ra, còn biết tận dụng địa hình và công cụ để phản công nữa! Nói chung thì cũng không hẳn là hạng gà mờ, nhưng vẫn cần phải học hỏi thêm."
Hoàng Vĩ nghe [ Bóng Tối Khởi Nguyên ] nói vậy thì nở cả mũi.
Trên đời này làm gì có ai mà không thích được nghe người khác khen mình chứ!
Thiểm Vong nói:
"Nếu đến cả một lão quái vật như ngươi nhận xét như vậy thì tên tiểu tử này đúng thật là có tiềm năng."
[ Bóng Tối Khởi Nguyên ] bĩu môi:
"Bất lịch sự, người ta là con gái mà dám gọi là lão quái vật!"
Ai cũng có quyền nói câu đó, ngoại trừ cô!
Hoàng Vĩ hồi mới gặp đã thấy ngờ ngợ rồi.
Thì ra bà này là đồng loại bà kia! (Tác: Bà kia tức là ám chỉ Melina đó!)
Hết chương 81