Vân Thâm Bất Tri Xứ quanh năm mây mù bao phủ, mùa hè năm nay Thải Y trấn oi bức như trong lồng hấp, sau khi lên núi, ban đêm vẫn lạnh, đi ngủ không thể không có mền. Nguỵ Vô Tiện hôm qua đồng ý nhận lời mời đến chơi, khi chào hỏi Lam Khải Nhân thấy ông có vẻ tức giận sắp ngất tới nơi nhưng e ngại mặt mũi của đệ tử đắc ý nhất kiêm cháu trai trong nhà cho nên bực bội phất tay áo bỏ đi, cuối cùng lúc tiếp nhận món quà mọn của Tông chủ Vân Mộng, thì trên mặt miễn cưỡng bày ra một biểu tình yêu thương lồi lõm mấp mô, khiến Nguỵ Vô Tiện đang nằm mơ cũng phải cười tỉnh.

Tiếp đó Nguỵ Vô Tiện phát hiện Lam Vong Cơ lén lút nuôi một đám thỏ ở phía sau núi, đến giờ cơm trưa cho dù uống canh vỏ cây cũng rất là hớn hở.

Trong Tĩnh Thất, ánh đèn ở phía sau bình phong chưa tắt.

"Canh giờ nào rồi?" Nguỵ Vô Tiện tóc dài xoã tung, vẫn còn buồn ngủ ngồi dậy khỏi giường, áo trong màu sậm không buộc thắt lưng, trễ xuống lộ ra một bên vai trái. Ánh mắt hắn mơ màng nhìn về phía Lam Vong Cơ, khoé mắt mang theo chút ửng đỏ còn sót lại từ cuộc vui trước đó không lâu, hoàn toàn không phòng bị, là dáng vẻ hoàn toàn tin tưởng đối với người kia, khiến cho ánh mắt của nam nhân bên cạnh nhu hoà như nước mùa xuân, chỉ muốn dùng tấm lòng hết sức chân thành để đối đãi hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play