Thể loại: Cổ đại, huyền huyễn, ngọt sủng, niên hạ, chủ thụ, sư đồ, linh thần dị quái, HE. Hệ liệt: Minh Nguyệt Lai Tương Chiếu CP: Không sào lão Thần Quân sư tôn thụ x nội liễm trung khuyển đồ đệ công Edit: Huyên | Beta: Hướng Vô Định Nguồn: Tấn Giang Vai chính: Thẩm Ly, Minh Giác
Văn án
Trước kia ta có một đồ đệ, nhưng mà hắn sa vào ma đạo.
Ta buồn lòng, chỉ có thể để hắn rời khỏi sư môn.
Một thời gian sau, ta lại thu đồ đệ, nhưng mà tên đồ đệ này cũng không khá hơn bao nhiêu, cũng chạy theo tên đồ đệ trước.
Lúc này, các tiên quân mới nói với ta, khuyên ta không nên thu truyền nhân nữa, chẳng khác nào cống hiến nhân tài cho Ma Giới.
Không ai hiểu nỗi lòng của ta:
“Các ngươi không hiểu đâu, lão nhân cô đơn[1] như ta sống lâu rồi nên rất tịch mịch.”
Vì vậy ta thu đồ đệ thứ ba.
Đứa đồ đệ này có xuất thân khổ cực, nhưng một lòng hướng thiện[2], tuyệt không có tâm tư với Ma Đạo, ta rất rất vui mừng.
Nhưng mà lòng nó cũng hướng về ta quá rồi đó, đêm nào cũng đứng trước cửa phòng ta nghiêm túc nói: “Sư tôn, con thích người.”
Ta rất lo buồn…
Vì để nó chuyên tâm tu hành, hằng ngày ta chỉ có thể giả vờ mất trí nhớ.
“Sư tôn, người còn nhớ rõ tối hôm qua con nói gì không?”
“Đồ đệ ngoan, con đã nói gì à? Dường như vi sư mất trí nhớ rồi, chẳng nhớ được chút gì cả.”
[1] 空巢 – Không sào (tổ trống): tình trạng buồn phiền của cha mẹ khi rời xa những đứa con trưởng thành, có cuộc sống riêng của mình.
[2] 根正苗红 – Căn chính miêu hồng [Theo cxgjdq] nó có nghĩa đen là rễ (nguồn gốc) chân chính cành lá khỏe mạnh. Nghĩa bóng: chỉ người đã từng kiên quyết/vững vàng trong chính trị (Cr: Truyện Ngôn tình Xuyên không Cổ đại)