Cuối cùng cũng bước tới căn biệt thự rộng lớn, hôm nay có chút đặc biệt nên tất bật những người hầu đều tất bật, mới thấy Khánh San bước vào mọi người liên vội vàng cúi chào rồi lại nhanh chõng làm việc của mình. Chưa bước được vài bước đã thấy Quỷ Thất nhăn nhó ngồi vắt đôi chân dài đầy uy nghiêm khiến Khánh San có chút sợ.

"Bây giờ mới về?"

"L... là mua cơm cho anh…"

"Vậy sao? Lại đây."

Quỷ Thất dang bàn tay với những ngón tay thon dài trắng ngần về phía cô, giọng điệu ra lệnh, Khánh San ngoan ngoãn nghe theo, chưa gì đã bị anh kéo vào lòng, anh dựa đầu vô hõm vai cô, ôm từ phía sau hình như có chút mệt mỏi.

"Em không nhớ hôm nay là ngày gì sao?"

"Nhớ… nhớ mà."

"Sao về trễ như vậy, cũng không nói anh một tiếng, tưởng em bỏ trốn rồi?"

Mẹ cô đang trong tay anh có quỷ mới dám bỏ chạy, nghĩ lại thì anh giận là vì tưởng cô không về mà trốn đi sao? Tự dưng thấy anh nghĩ nhiều có chút giống trẻ con sợ bị dành mất kẹo. Khánh San còn muốn sống thêm vài năm bèn dỗ dành anh.

"Em mua cơm cho anh nè, anh rất khó ăn nên lót gì trước khi đi."

"Muốn ăn đồ em nấu cơ!"

"Ách..." Khánh San không nói lên lời.

"Sắp trễ rồi nếu em nấu sợ là không kịp... với em sẽ bị bẩn."

*Nhìn*

Quỷ Thất không nói lời nào cứ nhìn chằm chằm cô, kiến Khánh San có chút ngột ngạt. Thấy cô gái khó chịu cũng thở dài rồi kêu người đưa cô lên chuẩn bị đi. Khánh San bước lẹ lên phòng, tắm rửa sạch sẽ dưỡng da một hồi cũng đã gần một tiếng rồi. Bước ra ngoài mọi người đều đã chuẩn bị xong, một chiếc đầm lộng lẫy đính cả kim cương nhìn thật lấp lánh, thật đúng gu của cô cái màu đỏ đen chủ đạo mang chủ đề “mười tám từng địa ngục “cực quyến rũ ủy mị toát lên mình khí chất sang chảnh kiến cô chìm đắm không rời mắt.

"Phu nhân, tôi giúp cô trang điểm và thử váy!"

"Được!"

Sau một hồi trăng điểm lộng lẫy, cô được cột tóc cao để lộ bờ vai thanh mãnh cùng xương quai xanh quyến rũ, đã thế khi mặt chiếm đầm lên da cô đã trắng lại càng thêm lung linh như những vì sao trên trời có chút chói mắt.

"Phu nhân, thật đẹp nhưng lưng hơi rộng để tôi sửa lại cho cô."

"Được! Làm phiền em rồi!"

"Phu nhân lưng cô thật đẹp và nhỏ."

"Ừa ha…" Ngượng ngùng. Chí𝗇h‎ chủ,‎ rủ‎ bạ𝗇‎ đọc‎ chu𝗇g‎ (‎ TRu‎ 𝖬TR𝑼Y𝐸𝐍.Ⅴ𝗇‎ )

Sửa xong thì Quỷ Thất cũng âm thầm bước vào, Khánh San lo loay hoay với chiến đầm mà không hề để ý.

"A... sao kéo khóa không lên?"

*rẹt rẹt*

"A…cảm ơn! Cô đi nhanh thật đấy!"

Khánh San quay qua bắt gặp ánh mắt của Quỷ Thất mà ngượng ngùng đỏ mặt, thì ra là anh vậy mà cô cứ tưởng... Nhưng phải nói hôm nay anh thật sự ăn mặc thật sự rất đẹp khí chất bức người, giờ Khánh San mới để ý anh ta mang đồ cặp với mình,.

"Hôm nay em rất đẹp!"

"Em có thấy bộ đồ này rất quen không?"

"Hả…?"

Quỷ Thất ghé sát tai của cô mà thì thầm một cách ám muội khiến Khánh San có chút căng thẳng:

"Đây là bản em vẻ hôm đó, nhưng đã được anh chỉnh sửa."

"Thật, thật sao? Em cảm thấy rất quen nhưng cũng không dám chắc!"

"Tại sao… Anh lại vất vả như thế chỉ vì em chứ!"?

"Bộ đồ đầu tiên vợ anh thiết kế đương nhiên là để cô ấy mặc." Quỷ Thất dùng giọng điệu ôn nhu ói với Khánh San

Nghe xong Khánh San có chút cảm động, không ngờ anh lại để ý như vậy, bữa đó cô vội vàng chưa vẽ xong không ngờ anh lại tài giỏi như vậy chỉnh sửa lại đẹp như vậy không mất đi khí chất bản thảo của cô. Quỷ Thất cúi xuống nâng đôi bàn tay trắng như tuyết của Khánh San lên hôn nhẹ nhàng đeo nhẫn vào cho cô.

Bữa đăng kí kết hôn, quả thật có chút vội vàng sơ sài tổ chức hôn lễ rất bình thường không thể lựa chọn được đồ tốt nhất cho Khánh San. Hôm nay Quỷ Thất đây là muốn bù đắp lại, anh nhẹ nhàng đeo nhẫn cho cô, chiếc nhẫn thiết kế đặc biệt vì cô thích thiên nhiên nên anh đã làm nguyên một bộ cho Khánh San.

"Đẹp quá!"

"Đeo cho anh?"

Khánh San nghe xong nhìn vào chiếc nhẫn còn lại, là nhẫn cặp bây giờ cô mới hiểu ý tứ của anh nên không tránh khỏi ngượng ngùng, bàn tay cô có chút run trái tim đập không ngừng mà cầm chiếc nhẫn nhẹ nhang đeo vào ngón tay đẹp đẽ kia. Cái giấy phút ấy cô nhưng thấy ánh mặt trời ấm áp chiếu vào cuộc đời bất hạnh của cô, những bông hoa trong lòng không ngừng nở rộ.

"Nếu em ngoan, tôi kể em một bí mật!"

"Hả…?"

"Đi thôi!"

Chiếc xe của Khánh San dừng lại tại một khách san to lớn đã được ai đó bào toàn bộ, nay la bữa tiệc công ty của Quỷ Thất ăn mừng thời gian mà anh lập nghiệp và chúc mừng anh kí kết được rất nhiều hợp đồng với công tynước ngoài.

Lúc bước xuống anh nhẹ nhàng dìu cô, biết bao anh mắt ngưỡng mộ dán lên cô, các cô gái chàng trai bao quanh Khánh San một phần là hâm mộ một phần là ghen tỵ kiến Quỷ thất khó chịu liền ôm eo cô xém chút nữa là chân Khánh San lơ lững trên không.

"Mèo con quá hút người, chỉ muốn nuốt vào bụng để không ai có thể có em ngoài anh nhìn cũng không được, thật muốn móc mắt bọn họ ra!"

"Đừng… em rất sợ đó. Khánh San nổi hết da gà nhăn nhó nói với anh."

"Mà anh mới hút người đó, biết bao ánh mắt như muốn xé xác em."

"Bộ em ghen sao?"

"Anh mới là hủ giấm bự!"

Ở đây tất cả các ông chủ lớn nhỏ đều được mời, ai cũng phải nể mặt Quỷ Thất hôm nay anh chính là nhân vật chính, có rất nhiều cô gái vây quanh anh, các ông chủ lớn nhỏ muốn được trèo cao mà không tiếc rẻ bán con mình đi, Quỷ thất chỉ cười lạnh nhạt đáp lại, kéo cô vào lòng mà giới thiệu.

"Xin lỗi các vị ở đây, tôi muốn công bố với mọi người đây là vợ tôi Khánh San!"

Sau khi công bố cô với mọi người, mọi người chỉ ngượng ngùng vỗ tay, những lời nói thì thâm ngưỡng mộ sau đó là một màn nói về công việc. Đang nói giữa chừng cô bị Tiểu Ngôn kéo vào góc.

"Phu nhân, có lẽ đây là lần đầu tiên cô đi tiệc kiểu này nên tôi muốn nhắc nhở."

"Thiếu gia mấy nay lo làm đã ba ngày không ngủ rồi?"

"Cái gì…ba ngày không ngủ sao?"

"Thiếu phu nhân còn việc này nữa, ở đây rất nhiều người thủ đoạn muốn giở trò bất chấp thủ đoạn leo lên giường của thiếu gia để không vấn đề gì thì cô nên để ý thiếu gia hộ, tôi xin cô!"

"Được… được rồi!"

Thật không ngờ người ngồi vị trí cao như vậy lại phải lo toan nhiều thứ như thế thật không dễ dàng, tính ra anh hơn cô gần mười tuổi nhưng gây dựng sự nghiệp khi chưa đủ mười tám tuổi nên tính cách có chút phong ngừa và bảo thủ thật không biết anh đã trải qua những gì.

"Này em đi đâu vậy?"

"Em, em đi vệ sinh."

"Tốt nhất nên đứng trong khoảng tầm mắt của anh, chạy lung tung anh chặt chân em!"

Khánh san nghe xong liền nhìn xuống cập châm dài của cô rồi nhìn lên Quỷ Thất giây sau liền sợ hãi, cô sợ anh sẽ nói thiệt đó. Khánh San cao gần mét bảy nhưng đứng gần Quỷ Thất lại chả khác nào nấm lùn, nếu như không phải giới giải trí có quá nhiều phong ba chắc chắn cô sẽ lấn chân vào!

*Xoa đầu*

"Ngoan, em ăn gì ăn đi, anh phải đi tiếp khách."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play