*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Triệu Lão Sơn biết Trương Lương đang đuổi ông ấy, đành cười nói: “Ta đi trước đây, có chuyện gì tiên sinh cứ phái người đến tìm ta”.
Sau khi Triệu Lão Sơn rời đi, Trương Lương nhìn người thợ săn hỏi: “Đại Cường, ngươi từng đi lính chưa?”
“Đương nhiên là đi rồi”, Đại Cường nói một cách luyến tiếc: “Nhưng ta từng bị gãy chân, lúc tham gia thi tuyển nhân viên hộ tống, không vượt qua bài thi việt dã, thời gian vượt quá nửa nén hương.
“Không sao, nếu lần này ngươi làm tốt thì ta sẽ đặc cách cho ngươi”, Trương Lương nói.
“Đại đội trưởng yên tâm, ta nhất định sẽ cố hết sức”, mắt Đại Cường sáng lên, vỗ ngực bảo đảm.
Bây giờ ai cũng biết đãi ngộ của nhân viên hộ tống rất cao, ngoài tiền lương ra, còn có các loại thưởng khác, có khi tiền thưởng của một nhiệm vụ đủ nuôi cả nhà nửa năm.
Đại Cường luôn cảm thấy tiếc nuối khi không vượt qua kỳ thi nhân viên hộ tống.
“Ngươi đi đường lớn từ quê nhà đến làng Tây Hà sao?”, Trương Lương hỏi.
“Đúng vậy, đi đường lớn” Đại Cường gật đầu: “Từ núi Ngũ Lang đến cũng chỉ có con đường chính đó”.
“Ngươi từng đi lính, hẳn là biết mai phục chỗ nào thích hợp nhỉ?”, Trương Lương hỏi tiếp.
Kim Phi không nói gì, nhưng hiểu ý của Trương Lương.
“Đương nhiên rồi! Lúc trước ta từng thăm dò đường. Đương nhiên là núi Hồi Long!” thợ săn nói không chút do dự.
“Đi thôi, chúng ra ra sau núi, ngươi từ từ nói tình hình trên núi cho bọn ta nghe”.
Trương Lương khoác vai người thợ săn, cùng đi về phía sau núi.
Sau khi đến đại doanh sau núi, Trương Lương phái người gọi Đại Tráng đến, bọn họ cùng nhau vào phòng nghị sự.
Nửa tiếng sau, họ mới bước ra.
Đại Tráng chạy đến thao trường, hô lớn để tập hợp cựu binh và nữ binh: “Trung đội 1, trung đội 2 của đại đội 1. Tiểu đội 2, tiểu đội 3 của trung đội 1, đại đội 1, chuẩn bị hành quân cấp độ hai”.
Bây giờ số lượng nhân viên hộ tống ngày càng nhiều, để thuận tiện cho việc quản lý, Kim Phi đã làm theo phương pháp của quân đội đời trước, tập hợp các cựu binh thành tiểu đội, trung đội, đại đội, tiểu đoàn, trung đoàn.
Tiêu cục Trấn Viễn hiện giờ chỉ có một trung đoàn, trung đoàn trưởng đương nhiên là Kim Phi, phó trung đoàn trưởng là Trương Lương.
Tổng cộng có bốn tiểu đoàn, tiểu đoàn 1 lần lượt chịu trách nhiệm canh giữ làng Tây Hà, núi Thiết Quán, đỉnh Song Đà, tiểu đoàn trưởng do Trương Lương kiêm nhiệm, Đại Tráng là phó tiểu đoàn trưởng.
Tiểu đoàn 2 và tiểu đoàn 3 phụ trách hộ tống, tiểu đoàn trưởng là Thiết Ngưu, chiến hữu của Trương Lương và Thiết Chùy, đội trưởng thân cận của Kim Phi.
Tiểu đoàn bốn phụ trách huấn luyện tân binh trên núi Miêu Miêu, tiểu đoàn trưởng là Trịnh Phương.
Dựa theo các khu vực khác nhau, số người của mỗi tiểu đoàn cũng khác nhau.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT