*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đường Tiểu Bắc nghe thấy ba chữ Đường Đông Đông, hô hấp đột nhiên ngừng lại, môi bất giác run lên, ánh mắt khó tin nhìn Kim Phi.
Đường Đông Đông nghĩ rằng Đường Tiểu Bắc đã bị sói ăn thịt, Đường Tiểu Bắc cũng nghĩ rằng Đường Đông Đông gặp nạn rồi.
Nhưng bây giờ khi nghe thấy tên Đường Đông Đông từ miệng Kim Phi.
Nhất thời, Đường Tiểu Bắc hận không thể kéo Kim Phi vào phòng để hỏi thăm tình hình của Đường Đông Đông.
Nhưng cô ấy đã được đào tạo nghiêm ngặt, biết không thể làm thế được.
Kìm nén sự phấn khích của mình, Đường Tiểu Bắc chào Kim Phi như những người khác: "Đa tạ sự ủng hộ của Kim công tử, cũng nhờ Kim công tử chuyển lời cảm ơn của ta đến Đường công tử".
"Được".
Kim Phi gật đầu nhẹ và ngồi xuống.
Tiếp theo, những người khác vẫn tự giới thiệu bản thân, sau đó Đường Tiểu Bắc chơi hai khúc tì bà, sau đó biểu diễn một điệu nhảy.
Phải nói rằng Xuân Phong Lâu sẵn sàng nâng đỡ Đường Tiểu Bắc là có lý do.
Bất kể là chơi tỳ bà hay nhảy, đều rất đặc sắc.
Ở giữa, một vài vị công tử tự xưng là tài năng cũng biểu diễn một vài tiết mục nhỏ, hoặc làm thơ hoặc vẽ tranh, hoặc chơi nhạc cụ, khá sôi nổi.
Theo thể lệ, người chơi giỏi nhất trong Trà Vây, sau khi Trà Vây kết thúc, có thể nói chuyện với cô gái một lúc rồi mới rời đi.
Đây là lần đầu tiên Kim Phi tham gia vào một hoạt động trong thanh lâu, y cảm thấy rất thú vị, nên nghĩ sẽ xem thêm một chút nữa, nhưng không tỏ thái độ gì.
Nhìn thấy Trà Vây sắp kết thúc, Đường Tiểu Bắc không khỏi nháy mắt với Kim Phi một cái, muốn Kim Phi cũng biểu diễn.
Kim Phi bất đắc dĩ, chỉ có thể đứng lên nói: "Nếu mọi người đã thể hiện tài năng của mình, thì tiểu sinh đây cũng có bài thơ quèn góp vui, mong mọi người chỉ giáo thêm".
"Kim công tử, mời!"
Đường Tiểu Bắc thở phào nhẹ nhõm.
Giám khảo duy nhất trong Trà Vây là cô gái tổ chức Trà Vây, Đường Tiểu Bắc đã quyết định, cho dù Kim Phi có biểu diễn gì, chỉ cần không quá kém, cô ấy sẽ phán y thắng cuộc.
Vì đã xem qua, nên Kim Phi đã chuẩn bị sẵn tinh thần, chậm rãi nói: "Viễn sơn mi đại trường, tế liễu yêu chi niểu. Trang bãi lập xuân phong, nhất tiếu thiên kim thiếu. Quy khứ Quảng Nguyên thì, thuyết dữ thanh lâu đạo. Biến khán Tây Xuyên Hoa, bất tự Tiểu Bắc hảo".
Mọi người trước giờ đều chuộng thơ văn, khi nghe tin Kim Phi sẽ làm thơ, đều rất thích thú, nhưng khi Kim Phi đọc xong, tất cả mọi người đều bất giác đứng lên.
Bài hát này là bài "Sinh tra tử" do Yến Cơ Đạo viết cho danh kỹ Lý Sư Sư, một cô gái thanh lâu nổi tiếng của một thế hệ. Bây giờ Kim Phi đã đổi tên địa danh để ca ngợi Đường Tiểu Bắc, vừa đúng dịp.
"Chu công tử, bài thơ này không tệ!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT