*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trưởng làng nắm lấy cái chổi, sắc mặt tối sầm: "Con cái đã lớn như vậy rồi, Thiết Tử còn là đội trưởng đội hộ vệ, bà làm vậy để mọi người chê cười à!"
Sau khi bị khiển trách, người phụ nữ cuối cùng cũng bình tĩnh lại, đỏ mắt cúi đầu.
Kể từ khi Lưu Thiết và Tiểu Ngọc lớn, bà ta đã không còn đánh con từ lâu rồi, hôm nay bà ta làm vậy là vì quá tức giận.
"Tiểu Ngọc, muội chọc mẹ kiểu gì mà để mẹ tức giận thế?"
Lưu Thiết xoa mông và trừng mắt nhìn em gái.
Hắn biết lần này nhất định là bị tai bay vạ gió.
"Ta muốn tham gia đội nữ binh, nhưng mẹ không cho, bảo ta phải đến xưởng dệt!"
Tiểu Ngọc nhỏ giọng nói.
“Nói bậy bạ!”, trưởng làng mắng: “Đang yên đang lành cái gì mà nữ binh? Mau đến xưởng dệt làm việc đi!
"Con sẽ không đi đâu. Con đã nghỉ việc ở xưởng dệt rồi, cũng có người khác thế chỗ rồi, trở về không có chỗ cho con đâu".
Tiểu Ngọc cũng cứng đầu cứng cổ nói: "Con nhất định phải đến chỗ đội nữ binh!"
"Mày nghỉ việc ở xưởng dệt rồi?!"
Trưởng làng tức giận trừng mắt: "Mày có biết bao nhiêu người muốn vào xưởng dệt đều không vào được không?"
Không sợ xấu hổ, ông ta cầm chổi quất vào người Tiểu Ngọc.
Lần này Lưu Thiết chỉ cau mày, nhưng không ngăn cản.
"Tiểu Ngọc vớ vẩn quá rồi đấy!"
"Đúng vậy, trưởng làng vất vả nuôi con bé khôn lớn, có thể đến xưởng dệt kiếm tiền rồi thế mà lại muốn làm nữ binh, đúng là không biết Tiểu Ngọc nghĩ gì nữa".
"Còn có thể nghĩ gì nữa, ham chơi thôi, ở xưởng dệt làm gì có chỗ nào chạy nhảy đâu?"
"Tưởng Tiểu Ngọc là một cô gái tốt, không ngờ con bé lại thiếu hiểu biết như vậy".
"Đều là do trưởng làng quá chiều con bé rồi".
"Cũng có nghĩa là điều kiện gia đình của trưởng làng rất tốt, trong nhà ai cũng có việc làm, mỗi tháng có thể kiếm được hơn một hai lượng bạc đấy, thử là nhà khác xem, đã đánh chết con bé từ lâu rồi!"
Lần này thì dân làng cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Không chỉ phụ nữ trong làng mà nhiều nam giới cũng cảm thấy Tiểu Ngọc không hiểu chuyện, coi thường gia đình và bất hiếu.
Trưởng làng là một nhân vật có mặt mũi trong làng, bị nói thế có chút tức giận rồi đấy.
"Tao bảo mày nghỉ việc à!"
"Tao bảo mày làm nữ binh à!"
Mắng một câu, quất một phát chổi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT