Đó là một trong hai thanh đao đen mà y đã chế tạo cho Khánh Hoài.
Nhìn trang bị của cô gái, Kim Phi có chút tin tưởng.
"Đây là bức thư viết tay của anh trai ta, mời xem qua".
Cô gái lấy trong tay áo ra một lá thư và đưa cho y.
Kim Phi cầm lấy phong thư và nhìn lướt qua con dấu, đúng là của Khánh Hoài.
Mở phong bì ra, nét chữ đúng là của Khánh Hoài.
Sau khi đọc lá thư, Kim Phi không khỏi nở một nụ cười gượng gạo.
Khánh Hoài nói Khánh Mộ Lam là em họ của hắn, cha cô ấy là Khánh Liên Thành, anh trai của Khánh Quốc công.
Khánh Liên Thành là một thành viên của phe chủ chiến, cũng là một vị mãnh tướng. Khánh Quốc công có được vị thế ngày hôm nay và Khánh Hoài có được thành tích ngày hôm nay có liên quan rất lớn đến Khánh Liên Thành.
Điều đáng tiếc là Khánh Liên Thành đã bị thương nặng vào năm năm trước trong trận chiến với kỵ binh của người Đảng Hạng và phải rời khỏi chiến trường.
Đường Tây Xuyên không phải là một con đường mà là một đơn vị hành chính tương đương cấp tỉnh ở đời sau, và huyện Kim Xuyên thuộc quyền quản lý của Đường Tây Xuyên.
Một phần lớn lý do khiến thái ấp của Khánh Hoài ở Kim Xuyên là do bác của hắn là quan chức cao nhất của Đường Tây Xuyên.
Chỉ là Khánh Liên Thành bị thương nặng trên chiến trường và đã chết vì bệnh trong vòng hai năm sau khi trở về.
Sau khi Khánh Liên Thành chết, Khánh Quốc công qua nhiều cầu, đã cử con trai cả của Khánh Liên Thành là Khánh Hâm Nghiêu, anh trai của Khánh Mộ Lam, đến Tây Xuyên.
Dưới ảnh hưởng của cha mình, Khánh Mộ Lam rất si mê quân đội và chiến tranh kể từ khi cô ấy còn là một đứa trẻ.
Đại Khang có quá nhiều hạn chế đối với phụ nữ, khi Khánh Liên Thành còn sống, Khánh Mộ Lam vẫn còn e dè, chưa dám thể hiện ra quá nhiều.
Kể từ khi Khánh Liên Thành qua đời, anh trai cô ấy ngập đầu trong công việc của chính quyền và không có thời gian để kiểm soát cô ấy, Khánh Mộ Lam hoàn toàn được giải phóng, nhanh chóng thu nhận hơn mười cô gái có chút thân thủ để thành lập một đội quân nữ.
Cô ấy cũng nhiều lần viết thư cho Khánh Hoài xin gia nhập Thiết Lâm Quân, canh giữ biên giới.
Đại Khang chưa từng có quân nữ, Khánh Hoài làm sao dám đồng ý với cô ấy chứ?
Chỉ có thể dùng những lời hay ý đẹp để thuyết phục, từ từ dỗ dành.
Khánh Mộ Lam cũng không phải là người hỗn láo, biết Khánh Hoài khó xử nên cũng không ép buộc lắm, nhiều nhất là yêu cầu vài chiếc áo giáp và vũ khí.
Nhưng lần này, sau chiến thắng của Thiết Lâm Quân ở thành Vị Châu được lan sang Tây Xuyên, Khánh Mộ Lam không thể ngồi yên được nữa, ngay lập tức viết cho Khánh Hoài rằng nếu Khánh Hoài không cho cô ấy gia nhập Thiết Lâm Quân, cô ấy sẽ mang theo đội quân nữ ra biên giới tìm người Đảng Hạng.
Khánh Hoài biết rõ tính cách của người em họ này, đã nói là làm, đành phải viết thư cho Khánh Mộ Lam, nói Thanh Thủy Cốc đại thắng đều nhờ công của Kim Phi, bảo cô ấy đến học tập y một thời gian rồi sẽ cho cô ấy ra nhập Thiết Lâm Quân.
Sau khi Khánh Mộ Lam nhận được thư, cô ấy lập tức rất quan tâm đến Kim Phi, cô ấy sợ Khánh Hoài nói dối mình, vì vậy cô ấy đã cử người đến kinh thành để xác nhận tin tức.
Khi biết rằng Thanh Thủy Cốc thắng thực sự do Kim Phi chỉ huy, Khánh Mộ Lam ngay lập tức mang theo đội quân nữ của mình, lao tới làng Tây Hà.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT