*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Các cựu binh đồng thanh hô lên đồng ý, trực tiếp trấn áp đám phụ nữ.
Đám phụ nữ nhìn thấy Kim Phi đã phát cáu, các cựu binh đều trông dữ tợn và hung ác, đều rụt cổ lại và lùi lại phía sau.
"Ai cũng có, chen cái gì mà chen?"
Kim Phi lạnh lùng nói: "Tất cả xếp hàng cho ta".
Dù sao xưởng may cũng có hơn 200 công nhân, theo đề nghị của Kim Phi, Đường Đông Đông thành lập chủ nhiệm và trưởng nhóm, chia mười công nhân nữ thành một nhóm nhỏ.
Dưới sự chỉ huy của Đường Đông Đông và chủ nhiệm, các nữ công nhân nhanh chóng thành lập thành các nhóm nhỏ.
Nhưng những người đàn ông thì vẫn chen chúc thành một đoàn.
Hai vị trưởng làng phải nỗ lực đá tới tấp, mấy người đàn ông mới miễn cưỡng đứng vào hàng.
"Các ngươi thường coi thường phụ nữ và cho rằng phụ nữ không thể làm được gì, giờ thì sao? Một đám đàn ông mà không xếp nổi thành một hàng!"
Kim Phi trừng mắt nhìn đám người: "Có tổ chức mà vô kỷ luật, nếu lần tới còn như này nữa thì ở nhà trông con đi".
Tình trạng trọng nam khinh nữ của Đại Khang rất nặng nề, câu nói của Kim Phi khiến nhiều người đàn ông đỏ mặt, nhưng họ không thể phản bác.
Vì quả thực họ không xếp hàng nhanh bằng những nữ công nhân.
Nhiều nữ công nhân thấy đám đàn ông thật buồn cười, trong lòng không khỏi muốn tán thưởng Kim Phi.
Sau nhiều năm bị đàn ông áp bức, cuối cùng cũng có người nói thay họ.
“Các cô cũng đừng tự mãn”, Kim Phi liếc nhìn đội nữ công nhân: “Nghe nói sắp được phát xà phòng, các cô cũng chẳng buồn hỏi han gì mà đã xông lên muốn cướp lấy, các cô là thổ phỉ à?"
Nhiều nữ công nhân bị lời nói của Kim Phi làm cho đỏ mặt, cúi đầu xuống.
Cuối cùng cũng nhớ ra câu hỏi này.
Đúng thế, đang yên đang lành, tại sao Kim Phi lại cho họ xà phòng?
"Ta tin rằng nhiều người trong số mọi người đều biết rằng xà phòng khi gội đầu và giặt quần áo sẽ rất sạch".
Kim Phi nói: "Bây giờ ta sẽ cho mỗi người một cục xà phòng, hôm nay sau khi về thì tắm rửa cho kỹ, ngày mai ta sẽ cử người đi kiểm tra. Nếu ai có chấy trên đầu, cơ thể còn hôi thì sau không cần đến nữa!"
"Phi ca, trên đầu chúng ta có chấy nhưng chúng ta vẫn làm việc đúng tiến độ mà, cậu quản nhiều quá rồi đấy?"
Dì ba không phục nói.
"Ta thế đấy, dì ba không muốn gội thì cũng được thôi, sau không cần đến nữa".
Không ai trong số những phụ nữ và đàn ông trong làng này biết chữ, cũng như chưa từng nhìn ra thế giới, rất khó có thể giải thích cho họ biết tầm quan trọng của vệ sinh, nên chỉ còn cách cưỡng chế.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT