*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vì vậy Trần Cát hiện tại cũng không muốn thưởng cho Thiết Lâm Quân, vì như vậy chỉ kích động mối quan hệ giữa Khánh Quốc công và Sở Quốc công mà thôi.  

Bây giờ xem ra hiệu quả không tồi.  

Buổi thiết triều kết thúc, các quan đại thần lần lượt rời cung điện.  



Được nhắc đến nhiều nhất trên đường là Thiết Lâm Quân và Kim Phi.  

Đám đại thần không biết rằng vào lúc này, Kim Phi và Thiết Lâm Quân đang đứng trước một sự lựa chọn khó khăn.  

Người Đảng Hạng đã xua đuổi những Hán nô đến cách Thanh Thủy Cốc chỉ vài dặm, quân trinh sát đã gửi tin tức về trại Thiết Lâm Quân.  



"Kim tiên sinh, người Đảng Hạng đang muốn sử dụng Hán nô để ép buộc chúng ta".  

Ông Triệu đoán ngay được kế hoạch của đám người Đảng Hạng: "Ngài định làm thế nào?"  

"Còn làm thế nào nữa, đương nhiên là giết!"  

Chung Ngũ nói: "Chắc hẳn có rất nhiều mật thám của người Đảng Hạng lẫn lộn giữa những Hán nô này. Nếu không giết để chúng chà trộn vào thì sao?"  

"Ngươi nói nhẹ nhàng quá nhỉ. Trinh sát nói có ít nhất một ngàn Hán nô bị xua về đây. Còn mật thám có bao nhiêu đâu? Đa số đều là Hán nô, lại là cùng tộc của chúng ta!"  

Ông Triệu trừng mắt nhìn Chung Ngũ: "Ngươi có biết tội ác gì khi tàn sát hàng ngàn người cùng một tộc không?"  

"Đám người Đảng Hạng đáng chết, quá hèn hạ".  

Chung Ngũ cáu kỉnh dậm chân và không nói gì nữa.  

"Thưa ngài, đối phương đã đến được mấy dặm rồi", ông Triệu nhìn Kim Phi: "Quyết như nào thì cũng loạn thôi, có giết hay không, phải nhanh chóng đưa ra quyết định".  

Đúng vậy, đã đến lúc đưa ra quyết định.  

Nhưng giết hay không giết?  

Kim Phi cũng không thể quyết định được.  

Kim Phi sẽ không bao giờ mềm lòng khi đối đầu trực diện với kỵ binh của người Đảng Hạng.  

Bởi vì y biết rất rõ đây là cuộc chiến sinh tử, từ khi cầm mã tấu đi xâm lược Trang Nguyên, nhất định phải chuẩn bị tâm lý sẽ bị người Trang Nguyên gi3t chết.  

Nhưng bảo y giết Hán nô tay không tấc sắt, Kim Phi thực sự không thể quyết định.  

Nhưng nếu không giết bọn họ, chẳng lẽ là để Hán nô này vào sao?  

"Thưa ngài, xin phép cho lão nhân gia vượt quá giới hạn một lần".  

Ông Triệu suy nghĩ một chút, từng chữ từng câu nói: "Lão phu đề nghị với Hầu gia, giết!"  

"Hả?"  

Kim Phi nhìn ông Triệu một cái thật sâu, lập tức hiểu ra kế hoạch của lão nhân, cười lắc đầu:  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play