Chương 9 Thế thân Bạch Nguyệt Quang(9)

Editor:KL

Tề Liệt này vì cha mẹ là kết hợp cường cường giữa diễn viên danh tiếng cực tốt lâu năm và ca sĩ nên thuở nhỏ gia cảnh mười phần hậu đãi, tướng mạo càng là chọn điểm tốt trên người cha mẹ, lại thêm thiên phú âm nhạc cực mạnh, lần đầu trải qua giới ca hát, dùng một bài《 làm càn》nổi tiếng khắp phố lớn ngõ nhỏ, hút hồng vô số, truyền thông không khỏi khen hắn trò giỏi hơn thầy.18 tuổi, vừa vào tuổi trưởng thành liền nổi tiếng thành lưu lượng lớn nhất lúc đó,nổi tiếng lên ròng rã 8 năm, có thể nói nếu không phải là Phó Nguyên Khải đột nhiên xuất hiện, hắn hiện tại e rằng vẫn là người có nhiệt độ cùng lưu lượng lớn nhất trong vòng.

(*hút hồng:dùng để chỉ việc tăng số lượng người hâm mộ. Thu hút sự phổ biến)

Từ nhỏ đến lớn quá xuôi gió xuôi nước, lại thêm fan hâm mộ cường hãn, cha mẹ nhân duyên(*các mối quan hệ có được từ cha mẹ), dẫn đến Tề Liệt tự do làm việc, không bị trói buộc, nói chuyện ác miệng mà không có lối thoát, không quen nhìn người hoặc gặp chuyện đều sẽ trực tiếp mở miệng mắng, hết lần này tới lần khác bản thân miệng của hắn năng lực bắn pháo còn cực mạnh. Đến mức qua nhiều năm như vậy, trên cơ bản trong vòng hết thảy mọi người gặp hắn đều biết thái độ "trêu vào ta đừng hòng trốn thoát" của hắn.

Trước đó hắn không quen nhìn Diệp Hi dựa vào Phó Dần Tắc chen một chân vào giới diễn xuất,ngay lúc đó quay điện ảnh chung,cùng hắn diễn, lần thứ nhất gặp mặt, Tề Liệt liền đem cô từ đầu tổn hại đến đuôi, sau đó mỗi ngày là gặp phải một lần mắng một lần, về sau nếu không phải Diệp Hi bằng vào cố gắng của mình cùng liều mạng, mới rốt cục làm cho đối phương nhìn thấy mình vì kính nghiệp mà khắc khổ,nếu không e rằng đến bây giờ đối phương vẫn là nhìn cô đủ loại không quen, chớ nói chi là chủ động tới giúp cô làm một vai khách mời điện ảnh .

Có thể nói, Tề Liệt loại người này, giống như trời sinh trong mắt chỉ có thể nhìn thấy hai màu trắng đen, không phải đen tức là trắng, tùy theo ý thích của hắn.

Nói đơn giản đó chính là không có từng chịu đựng bị xã hội vùi dập!

 Vì xã hội chưa vùi dập ....

 Cho nên cơ hồ khi nhìn đến Đường Ninh hướng hắn le lưỡi khiêu khích, trong nháy mắt cả người hắn nhất thời liền nổ.

“Các người thấy được có phải không? Các người, những người này đến cùng có thấy không? Cô ta vừa mới hướng tôi le lưỡi ,cô ta rõ ràng chính là tự mình giả vờ, đang cố ý trả thù tôi!”

Nam nhân bỗng nhiên chỉ hướng Đường Ninh kích động nói.

Lại không nghĩ đám người theo ngón tay của hắn nhìn qua, lại chỉ nhìn thấy tiểu cô nương nửa ngồi dưới đất,sắc mặt có chút trắng bệch, lòng bàn tay bị phá vỡ máu trào ra ngoài,thấy Tề Liệt bỗng nhiên đưa tay chỉ về cô, thân thể cô còn phản xạ có điều kiện mà run lên, nhìn liền biết là bị dọa cho sợ rồi.

Giữa đám người lúc này thì có nhân viên công tác nhịn không được nói, “Rốt cuộc là ai trả thù ai vậy? Vừa nảy cùng Tề đại thiên vương nói lúc diễn muốn thật đánh thật còn có  lời nói háo hức kia chúng ta đều nghe nhất thanh nhị sở, ai biết có phải hay không do Phó tổng cự tuyệt yêu cầu của cậu làm cậu giận lên, mới suy nghĩ cố ý cho tiểu cô nương người ta một bài học!”
(*nhất thanh nhị sở=Đi guốc trong bụng)

 “Đúng thế......”

 Mấy người liên tiếp phụ họa nói.

Nhưng khi Tề Liệt quay đầu lại nhìn những người này, chỉ thấy một đám nhân viên cùng nhóm diễn viên quần chúng cúi đầu không dám nhìn hắn, làm sao có thể biết được vừa rồi là ai đang nói.

Cũng chính vào thời điểm này, Diệp Hi cuối cùng cũng đến muộn nhờ sự trợ giúp của trợ lý.

(*Hóng drama mà hỏng có chuyên nghiệp)

Nghe được nhân viên công tác lên án, cô mới phát hiện sự tình có thể là có chút lớn, Tề Liệt có thể là đầu óc có chút ngu si, nhưng cặp phụ mẫu kia của hắn ở ngành giải trí lăn lộn cả đời cũng không phải đơn giản gì, nếu như bị đối phương phát hiện Tề Liệt là bởi vì cô đột nhiên đối với một thế thân nhỏ làm loạn, còn chọc giận hắn, đến lúc đó xui xẻo liền là cô.

Trong lúc nhất thời,cô lại hối hận.

 Diệp Hi làm việc cho tới bây giờ đều không phải là người dễ dàng hối hận, nhưng thế mà vì cùng một người trong khoảng thời gian ngắn liền hối hận hai lần.
(*=))))))

 Cô cũng chỉ có thể đi lên hoà giải, “Tôi tin tưởng Tề Liệt chắc chắn không phải cố ý, quay chụp thì chắc chắn sẽ có chút tứ chi va chạm, Tề Liệt cùng Đường Ninh hòa hảo nói lời xin lỗi,tôi thấy Đường Ninh là một nữ sinh lương thiện sẽ không cùng hắn so đo, đúng không?”
(*hong bé ơi)

"Chị Hi,chị cũng cho rằng em cố ý đẩy cô ta......”

 Tề Liệt đã lớn như vậy liền không có nhận qua ủy khuất như vậy.

 Thấy hắn như thế, Diệp Hi vội vàng quay đầu khó xử nhìn hắn một cái, sau đó dùng âm thanh chỉ hai người mới nghe được khuyên nhủ, “ Tề Liệt, không quản sự thực đến cùng như thế nào, bây giờ mọi người thấy sự thật đúng là em đem một tiểu thế thân không quyền không thế đẩy ngã trên đất. Em có biết hay không bây giờ đoàn làm phim bên ngoài có bao nhiêu ký giả,paparazzi chờ tin tức của em,em bây giờ chỉ là nói lời xin lỗi thôi, bằng không, chờ đợi em chính là toàn bộ công kích nhân phẩm em,đối thủ của em sẽ bỏ đá xuống giếng,tự em nghĩ đi.”

Nói đến đây, Diệp Hi cho là lần này hẳn là có thể đem hắn thuyết phục được.

 Nhưng chưa từng nghĩ cô nhận được lại là ánh mắt Tề Liệt hoàn toàn giống như là đang nhìn người xa lạ.

 Hoàn toàn chính xác, đối với Tề Liệt  đúng chính là đúng, sai chính là sai, yêu ghét rõ ràng, với những quy tắc xử lý tình huống của Diệp Hi là lĩnh vực hoàn toàn xa lạ với hắn.

Vừa nhìn thấy hắn ánh mắt này trong lòng Diệp Hi không hiểu sao giật mình, còn không chờ cô tô bổ lại, chỉ thấy Tề Liệt chợt một tiếng cười nhạo, liền nhìn lại hướng Đường Ninh trên đất hít sâu một hơi còn chưa kịp nói gì.

 Ở bên cạnh người dưới sự hỗ trợ, Đường Ninh lung lay đứng lên liền vội vàng xua tay, âm thanh yếu nhược, “Mọi người nghe tôi nói, thật không phải là vấn đề ở Tề ca, là tôi, có thể là tôi lúc trước trên dây cáp treo quá lâu, đầu có chút choáng, cho nên mới không cẩn thận ngã xuống, Tề ca,anh không cần nói xin lỗi tôi, thật sự không quan hệ đến anh,đây là vấn đề ở tôi......”

Đường Ninh một mặt chân thành.

 Mà bên Tề Liệt thấy cô vẫn còn giả bộ Bạch Liên Hoa, trong đầu bỗng nhiên oanh một tiếng, nơi nào còn nhớ được cái gì xin lỗi hay không xin lỗi ,dùng sức siết chặt nắm đấm, xoay người chạy xa.

 “ Tề Liệt!”

 Diệp Hi vội vàng hô một tiếng, nhưng lại không có nhận được đáp lại.

Mà bên Đường Ninh cũng lộ ra lo lắng, vừa định cùng người bên cạnh giảng giải thứ gì, một bên Phó Dần Tắc kéo tay của cô liền mang cô hướng về một bên , “Hắn chạy mặc hắn, vết thương trên tay em phải xử lý , những đạo cụ kia đều không phải rất sạch sẽ, đừng đến lúc đó lây nhiễm liền khó chịu.”

(*mê tắc caca quá rồi)

Nói xong, hắn không nói lời gì kéo Đường Ninh đi.

 Thời điểm đi ngang qua Phó Nguyên Khải , Đường Ninh ngẩng đầu mong đợi nhìn hắn một cái, lại không nghĩ cuối cùng đối phương chỉ dời đi chân, liền mặc cho Phó Dần Tắc đem cô mang theo xuống.

 “Tê!”

 Phó Dần Tắc vừa mới cầm tăm bông dính dung dịch ô-xy già chạm đến vết thương trên lòng bàn tay Đường Ninh ,cô liền đau đến khuôn mặt nhỏ tái đi, không tự chủ hít vào ngụm khí lạnh.

Cô muốn thu tay lại, nhưng bên kia dùng sức giữ chặt tay cô, Đường Ninh một hồi cũng không rút ra được, đành phải cầu xin, "Được rồi, anh nhẹ đi được không? Đau quá..."

 Cỗ thân thể này vậy mà cùng với cô nguyên bản hoàn toàn nhịn không được đau,cô vừa rồi còn muốn làm một tiểu Bạch hoa quật cường , một giây sau đau đớn liền đem cô đánh về thực tế.

Mà nghe được âm thanh Đường Ninh thỉnh cầu  Phó Dần Tắc ngẩng đầu nhìn cô , không có trả lời, cũng không tự giác thả nhẹ động tác, sau đó mới chậm rãi mở miệng nói, “tôi thấy được......”

 “Hả?”

 “Vừa nảy em hướng Tề Liệt le lưỡi,tôi thấy được......”
(*chetme chưa, phải diệt khẩu thoi)

Lời này vừa ra, Phó Dần Tắc liền nhìn thấy tiểu cô nương trước mắt trong nháy mắt liền trợn tròn tròng mắt, bờ môi khép mở nhiều lần, dường như muốn giảng giải thứ gì, nhưng cuối cùng chỉ là suy sụp tinh thần mà bả vai sụp xuống , cúi đầu nhỏ giọng nói, “vậy sao anh vừa rồi như thế nào không vạch trần tôi.....”

Khi nói lời này, cô lại tràn đầy phẫn nộ chính trực, "Được rồi, được rồi, tôi thừa nhận, tôi chỉ muốn chọc giận anh ta, ai bảo anh ta tát vào mặt tôi,tôi lớn như vậy ba mẹ tôi còn chưa bao giờ đánh tôi, tại sao anh ta lại đánh tôi? Nếu tôi là nữ chính thì đánh tôi cũng không sao . Đó là bởi vì tôi đã tận tâm với công việc của mình.Nhưng tôi cầm tiền làm thế thân , tôi làm tức chết......”

“Bất quá......” Cô chợt ngẩng đầu lên, “Tôi chỉ là hướng hắn le lưỡi, tôi không có ý tứ cố ý ngã xuống hãm hại hắn,lời lúc nảy nói đều là thật, tôi thật là trên dây cáp treo lâu,thêm hôm nay tôi cũng nhức đầu,đầu tôi bỗng nhiên choáng váng một cái liền ngã xuống, cũng không phải cố ý, Phó tiên sinh,anh tin tưởng tôi!”
Đường Ninh kích động đứng lên.

Cảnh giới tối cao của nói dối chính là nửa thật nửa giả, mà anh có thể nhìn thấy những thứ kia, cũng đều là tôi nguyện ý để cho anh thấy.

 Dù sao đơn thuần ngây thơ là để cho người ta hài lòng, nhưng một mực đơn thuần ngây thơ đối với lão hồ ly như Phó Dần Tắc trên thương trường chìm nổi mà nói vẫn là quá mức đơn điệu nhàm chán.

 “Ngồi xuống.”

Nghe vậy, Phó Dần Tắc lại đem Đường Ninh trở lại trên vị trí cũ, sau đó tiếp tục chuyên tâm xức thuốc cho cô, cười nói, “Tôi cũng không trách em có ý tứ kia,ngược lại, cho dù em thật sự chủ động thủ hãm hại Tề Liệt, đó cũng là hắn gieo gió gặt bão, tự làm tự chịu. Tôi bây giờ nói ra, chỉ là muốn nói cho em,em làm rất đúng!”

 Nói xong, Phó Dần Tắc ngẩng đầu,nhìn về Đường Ninh mang theo ý cười cùng khen ngợi .

(*Tắc caca aka fan não tàn)

Chưa từng nghĩ tiểu cô nương khi nghe lời hắn nói, ngược lại cả người trực tiếp liền giật mình ngẩn người, cứ như vậy không chớp mắt nhìn hắn rất lâu,rốt cục chậm rãi mở miệng.

 “Phó tiên sinh,con người anh thật tốt!”

 Cô nói đến phá lệ chân thành làm Phó Dần Tắc có chút dở khóc dở cười.

 “Lần thứ hai.”
 Hắn ra dấu tay.

 “Cái gì lần thứ hai?”
 Đường Ninh tò mò hỏi.

Đương nhiên là em cho tôi thẻ người tốt lần thứ hai!

 Phó Dần Tắc cũng không nói lời nói này ra miệng, ngược lại dụng tâm cho quấn băng gạc ở bàn tay của cô một nút thắt thiệt đẹp, liền ấm giọng để cho cô gian phòng này nghỉ ngơi nhiều một chút, hắn sẽ không quấy rầy cô, đi ra ngoài trước.

 Lưu lại Đường Ninh sững sờ gật đầu một cái, đưa mắt nhìn hắn rời đi.

 [A a a a, Đường Bảo, độ thiện cảm của Phó Dần Tắc đình trệ đã lâu vừa nãy đột nhiên tăng hai điểm, bây giờ là 87 ! Chỉ là......]

 “Hửm?

 [Độ thiện cảm của Tề Liệt đối với cô bây giờ đã đến -100 ......]
54088 không vui.

Nghe vậy, Đường Ninh giơ tay búng má của tiểu hệ thống "Được rồi, đừng buồn nữa. Ta không biết ngươi có nghe một câu không, người tốt nếu làm sai một chuyện sẽ xuống địa ngục, còn kẻ xấu dù giết một ngàn người, nhưng chỉ cần ngươi hạ dao đồ tể là có thể thành Phật ngay tại chỗ,công lược cũng vậy, hiện tại hắn ghét bỏ ta vô cùng,ta là kẻ xấu trong lòng hắn, chỉ cần đợi ta hạ dao đồ tể ..."

Đường Ninh hơi nhếch khóe môi lên lên.

 Dù sao cũng là căn phòng của Phó Dần Tắc , cho nên nghỉ ngơi một hồi, Đường Ninh liền trực tiếp đi ra ngoài.

 Chưa từng nghĩ cô mới vừa vặn đi ra cửa phòng, một giây sau, cả người bỗng nhiên cảm thấy một bên một lực lượng mạnh mẽ đánh tới, sau đó cổ tay của cô bị người dùng lực mà đè ở sau lưng trên vách tường, phía sau lưng cũng đụng vào một chút .

“Ui.”

 Rên một tiếng, Đường Ninh lúc này mới phát hiện chính mình cả người đều không nhúc nhích được.

Ngẩng đầu, liền đụng phải hai mắt bốc lửa của Tề Liệt  .

 Thấy thế, Đường Ninh hơi hơi nghiêng đầu.

 “Cô là cố ý có phải hay không,cô rõ ràng chính là cố ý hãm hại tôi đúng hay không? Vì cái gì ở trước mặt mọi người không đem nói thật đi ra? Là tôi trước đó nói muốn đánh cô cái tát là tôi không đúng, nhưng tôi căn bản không có khả năng thật sự ra tay với cô, bất quá chỉ là cố ý dọa cô một chút thôi,cô dựa vào cái gì......”
Càng nói Tề Liệt càng nổi giận.

 Hắn đã lớn như vậy, chưa từng gặp được loại tâm cơ girl này, trước đó mẹ hắn nói ngành giải trí nhiều người xấu tiểu nhân nói hắn không nên tùy tiện đắc tội với người ta, hắn còn không tin, bây giờ......

Nghĩ tới đây lực tay Tề Liệt lớn hơn.

 “Tê...... Anh làm đau tôi.” Đường Ninh mặt mũi nhợt nhạt nói, “còn có, buông ra.Anh tin tôi bây giờ liền la lên hay không.....”
Đường Ninh uy hiếp nói.

 Nghe nói như thế Tề Liệt dù tức  cũng buông lỏng cô ra, dù sao nếu cô la lên kéo đến một số người, hắn thật là liền nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch.

 Được buông ra Đường Ninh hoạt động phía dưới cổ tay của mình, tiếp đó ngẩng đầu, liền hướng trước mặt Tề Liệt đi đến, cô dồn một bước, đối phương liền bị ép lùi một bước, thẳng đến sau lưng đối phương bỗng nhiên đụng vào tường hành lang.

Đường Ninh trực tiếp thân thủ nhanh nhẹn từ túi quần đối phương trong lấy ra điện thoại đang ghi âm, đè xuống nút tạm ngừng, cô cười nhẹ mở miệng, “không phải chứ? Trò này, tôi lên tiểu học cũng không chơi, anh...... Chậc chậc.”

 “Cô.....” Tề Liệt đoạt lại điện thoại di động của mình, lại là tức giận lại là khó xử.

 “Suỵt.”

Đường Ninh vươn tay ngăn lại môi hắn, lúc này mới nghiêm mặt nói, “ Thứ nhất, tôi đây không phải là cố ý hãm hại, mà là phòng vệ chính đáng.Thứ hai,anh nói anh không có khả năng động thủ với tôi, tôi liền tin tưởng sao? Trên mặt anh ác ý lớn như vậy, tôi hẳn là có ngu mới tin anh sẽ không động thủ thật.Thứ ba, bây giờ bị thương là tôi, nên người nên giận chắc cũng là tôi,anh dựa vào cái gì cố ý chạy tới tôi kêu la om sòm?Dựa vào cha mẹ của anh? Hay là fan hâm mộ?Hay là dựa vào mặt của anh?”

"Trên đời này không phải ai cũng theo ý muốn của anh,tôn anh lên làm mẹ!"

“Nói đến thế thôi, tôi còn có công việc không làm xong, đi trước.”

 Đường Ninh nhấc chân đi ra ngoài.

 Không sai biệt lắm thời điểm sắp đi đến đoàn làm phim, 54088 bất khả tư nghị vang lên âm thanh.

(*Bất khả tư nghị
Không thể nghĩ bàn, nghĩa là "không thể nào suy nghĩ bàn luận ra được", vượt ngoài lý luận; câu này dùng để tả cái Tuyệt đối, chỉ có ai đạt giác ngộ mới biết.)

 [-90, Đường Bảo, Đường Bảo, tăng ròng rã 10 điểm độ thiện cảm ]

 Lúc trước cô nói thế nào, cô đem độ hảo cảm đánh hạ liền có thể đem nó tăng lên.

Tề Liệt có một điểm tốt chính là đúng là đúng, sai là sai, chỉ cần bạn có thể dùng lý trí của mình thuyết phục hắn.

Đương nhiên, điểm đầu tiên  này, rất nhiều người liền kết thúc không thành.

Với tâm trạng tốt như vậy, Đường Ninh không hề gò bó trong cảnh tắm tiếp theo, thậm chí còn dùng hết 100% kỹ năng của mình.

 Cây trâm vàng kim nhẹ nhàng đem tóc đen của cô nhẹ nhàng quấn lên, Đường Ninh chỉ vỏn vẹn lộ ra bả vai, liền theo đạo diễn yêu cầu, nghiêng đầu câu môi nở nụ cười.

Ống kính gần lại, tại chỗ cơ hồ tất cả mọi người đều một mực ở bên cạnh nhìn cô,Diệp Hi cũng không khống chế được hít vào một ngụm khí lạnh.

 Phó Dần Tắc lại nhìn tràng cảnh sa mỏng không ngừng lên xuống, mặt Đường Ninh dính chút hơi nước cùng lớp sa mỏng bên trong như ẩn như hiện.

 Đơn thuần, ngây thơ, giảo hoạt linh khí, đến bây giờ mị hoặc,xinh đẹp, hắn thậm chí trong lúc nhất thời đều có chút không phân rõ cái nào mới thật sự là cô, nhưng trong lòng có ý niệm tại giờ khắc này vô cùng rõ ràng.

 Hắn, muốn cô!
(*tiến lên đi anh!!)

 [Phó Dần Tắc độ đảo cảm : 88.]








Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: 54088: a a a a, Đường Bảo chính là rơi treo !

 Tiếp đó kế tiếp, Phó Dần Tắc muốn cho Phó Nguyên Khải mang nón nhỏ ~~ ha ha ha ha ~~ phải nói là nhường hắn(PNK) chủ động đội cái mũ này ~~ Tu La tràng sắp đến ~~

7h55-10h47 8/8/2022
Gần 3400 chữ

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play