Chương 6 Thế thân Bạch Nguyệt Quang (6)
Editor:KL
Giống như Đường Ninh đoán trước, thậm chí ngay cả thời gian hai ngày cũng không tới, Phó Dần Tắc lái xe đưa Đường Ninh về xong, vừa mới chạy đến cửa biệt thự nhà mình, điện thoại đã vang lên.
Cầm điện thoại di động lên, nhìn thấy tên hiện trên màn hình điện thoại di động, trong mắt Phó Dần Tắc liền lóe lên một vòng nghiền ngẫm , nhưng hắn vẫn nhận nghe điện thoại.
Nghe điện thoại bên kia là giọng diễn xuất mười phần chưa đạt của tiểu trợ lý bên cạnh Diệp Hi , vội vội vàng vàng nói chị Hi nhà cô ta hôm nay bởi vì tinh thần hoảng hốt, thời điểm trên dây cáp treo không cẩn thận từ bên trên rớt xuống, bị trật chân, hy vọng hắn có thể đi xem cô một chút .
Phó Dần Tắc khóe miệng hơi hơi câu lên, trên mặt nghiền ngẫm rõ ràng hơn.
Nhưng hắn nghe lời tiểu trợ lý này nói lại không nổi lên hứng thú muốn hỏi thăm Diệp Hi đến cùng bởi vì cái gì tinh thần hoảng hốt ngã xuống từ dây cáp treo, đơn giản là bộ dạng này hắn thật sự là quá quen, quen đến lòng hắn sinh chán ngấy, thậm chí ngay cả ứng phó đều chẳng muốn đi làm, mà là trực tiếp đáp một câu:"Ừ, tôi đã biết, ngày mai tới", liền cúp điện thoại.
Bên này Phó Dần Tắc một tràng điện thoại, bên kia Diệp Hi nhìn chằm chằm tiểu trợ lý, nói một câu cô gật đầu một cái, liền lập tức hài lòng nở nụ cười, thậm chí ngay cả việc băng bó chặt chân phải cảm giác cũng không đau.
Cô biết Dần Tắc vẫn còn yêu thương cô mà ,Lục Hoan Hoan kia toàn thân trên dưới có điểm có thể so sánh được với cô, bất quá so với cô trẻ tuổi một chút thôi, tin tưởng không đến một tháng, Dần Tắc thì sẽ hoàn toàn đem người này quên béng.
Không có ai so với cô thích hợp đứng bên người Phó Dần Tắc hơn.
Vừa mới nghĩ tới đây,cửa phòng nghỉ hai người bị người bên ngoài gõ, theo tiếng đập cửa vang lên là tiếng Phó Nguyên Khải ân cần hỏi, "Chị Diệp Hi,em có thể vào không?Em mang theo một chút thuốc còn có một số đồ ăn, chị xem một chút có cái gì chị cần không?"
Thấy vậy, trợ lý lập tức bước nhanh ra cửa, khẽ mở một khe nhỏ liền nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của người đàn ông ngoài cửa được giới truyền thông mệnh danh là người trong mộng của 300 triệu cô gái.
Ở trong lòng ngầm thở dài, không thể không thừa nhận, Diệp Hi nhà cô ta mị lực thật đúng là lớn! Một vị Phó kia không nói,còn có Phó Nguyên Khải vang dội ngàn vạn thiếu nữ, đỉnh cấp lưu lượng cũng đối với Diệp Hi dụng tình rất sâu, thậm chí còn vì cô tự hạ cát-sê cùng phiên vị đến diễn bộ phim này làm nam phụ. còn chưa hết,cô thấy thái độ của tiểu Thiên vương nhạc sĩ nổi tiếng kia cũng mười phần không tầm thường, thậm chí còn chủ động đưa ra bao trọn bộ nhạc phim của bộ phim điện ảnh võ hiệp này. Nghe nói là bởi vì từng hợp tác cùng một bộ phim mười phần vui vẻ, mới có thể khi bộ phim này khai mạc cố ý yêu cầu người đại diện cho mình một vai khách mời!
Nếu như hiện thực là một bộ phim truyền hình ,cô ta cảm thấy Diệp Hi nhà cô ta hoàn toàn xứng đáng nhân vật nữ chính!
(*hong bé ơi,bổ não là bệnh đó)
Sau khi suy nghĩ xong những điều này, trợ lý lại chuyển sự chú ý đến người đàn ông trước mặt, trầm giọng nói: "Phó ca, chị Hi bởi vì chân đau nửa ngày, vừa mới ngủ,anh có đồ vật gì liền trực tiếp cho em đi, chờ chị Hi tỉnh em sẽ chuyển giao cho!"
Cô thoải mái nói ra cái cớ như vậy, chỉ vì cô đã trải qua cảnh tượng như vậy quá nhiều lần, từ sợ hãi lúc ban đầu đến mở mắt nói bừa, người đã sớm chậm rãi rèn luyện ra được.Ngược lại chỉ cần Phó tổng kia vừa tới, Diệp Hi sẽ không kiên nhẫn ứng phó với Phó Nguyên Khải,cô bên này liền tìm đủ loại cớ giúp chị ta,cô đã quen rồi.
Mà Phó Nguyên Khải,người đối diện với cô, cũng không có gì ngạc nhiên, ngay khi nghe tin Diệp Hi vừa ngủ, anh vội vàng dúi vật trong tay vào tay cô.
"Ngủ thiếp đi thì tốt, vật kia anh để ở chỗ này, đi trước, một hồi chờ chị Diệp Hi của em tỉnh nói với chị một tiếng anh đã tới qua là được."
"Được, Phó ca,em đã biết,anh đi mau đi."
Tiểu trợ lý lễ phép tiếp nhận đồ vật, liền khép lại cửa phòng.
Lưu lại Phó Nguyên Khải thất vọng mất mát nhìn cửa phòng hồi lâu, mới chậm rãi đi ra.
(*🥥🥥🥥🥥)
Nghe ngoài cửa tiếng bước chân đi xa, Diệp Hi nằm ở trên giường lúc này mới mở mắt.
"Chị Hi, những vật này......"
Tiểu trợ lý dò hỏi.
Diệp Hi tùy ý liếc mắt nhìn, liền không để ý chút nào,thu hồi ánh mắt, "thuốc em tìm một chỗ để, còn lại em tự mình ăn đi, toàn là đồ nhiều kcal,chị không cần ăn!"
"Dạ!"
Mà một bên Phó Nguyên Khải vừa mới đi ra ngoài không bao xa, điện thoại di động trong túi liền rung lên.
Mở ra xem --
Đường Ninh:<Nguyên Bảo, Nguyên Bảo,anh nói về đến nhà liền sẽ gọi cho em,em chờ cả đêm cũng không đợi được điện thoại của anh, có phải công tác quá bận rộn nên vội vàng quên hay không? Biết ngay là anh không nhớ cái gì mà! Lần sau không cho như vậy nữa! Anh không biết em lo lắng bao nhiêu đâu, lại lo điện thoại di động của anh không ở bên người, không dám gửi WeChat cho anh, sợ bị người khác thấy được sẽ ảnh hưởng anh.Bây giờ không sai biệt lắm là thời gian ăn cơm mới dám gửi WeChat cho anh. Ăn cơm chưa? Quay phim khổ cực sao? Em muốn làm tiểu đinh đương có cánh cửa thần kỳ, có thể tùy ý, tùy thời xuất hiện ở bên cạnh anh !>
Vừa nhìn thấy WeChat, Phó Nguyên Khải không có chú ý tới khóe miệng của hắn không tự chủ nâng lên,bộ dáng có bao nhiêu ôn nhu.
Nguyên Bảo:<xin lỗi, xin lỗi,anh quên điện thoại cho em báo bình an. Còn chưa có ăn cơm, quay phim còn tốt, đạo diễn có chút dữ, không có cánh cửa thần kỳ, nhưng anh có thời gian sẽ trở về xem em, nhớ ăn cơm.>
Đường Ninh:<Anh chưa ăn cơm, anh đừng nhắn tin gì nữa, đi ăn cơm đi,em nhớ hiện tại bộ phim anh đang quay hình như là phim võ hiệp, phải có rất nhiều cảnh hành động, cảnh đánh nhau, v.v ... nhớ kỹ ăn nhiều một chút, miễn cho đến lúc đó không có thể lực!Em không quấy rầy nữa,anh đi ăn cơm đi! Em chờ anh trở về!>
Sau khi gửi WeChat này, Đường Ninh đang định vuốt cửa sổ trò chuyện giữa hai người đi, nhưng điện thoại đột nhiên vang lên.
Vừa nhìn thấy số điện thoại bên trên, Đường Ninh nhíu mày.
54088 Cũng tiến tới liếc mắt nhìn.
Là số điện thoại nó không biết!
Có trời mới biết Đường Bảo đã lấy những số điện thoại này từ góc nào, còn cùng với chủ nhân của số điện thoại này liên lạc.
Không biết 54088 có bao nhiêu kịch tình bên trong, Đường Ninh vừa trả lời điện thoại, giọng nói trở nên hăng hái,"Alo, là học tỷ sao? Đúng vậy, là em. Chuyện em nhờ vả chị có được không? Cảm ơn học tỷ, thật sự cảm ơn chị!Em biết,dạ, may mà có học tỷ!Chị thật sự là lợi hại đó, học tỷ,em đã tìm thật nhiều người, không nghĩ tới lại là chị cuối cùng giúp em!Trước đó có người còn nói với em là chị không thích em, bọn họ căn bản không biết học tỷ rốt cuộc tốt bao nhiêu!Vâng,em biết,em sẽ mau chóng chạy tới!Được ạ, học tỷ, có rảnh em mời chị ăn cơm nha!"
Đường Ninh nói xong cúp điện thoại, giọng nói vui mừng cùng cảm kích cũng đột ngột dừng lại.
Mặc kệ gặp bao nhiêu lần, nó đều đối với tuyệt kỹ trở mặt của Đường Bảo cảm thấy nhìn mà kinh ngạc.
[Đường Bảo, Đường Bảo, vừa nãy là ai vậy? Còn có, chúng ta muốn đi đâu thế?]
54088 Vội vàng tiến tới góp mặt dò hỏi.
"Còn đi đâu nữa? Đương nhiên đi làm thế thân cho Diệp Hi rồi!"
Từ lâu cô đã muốn đến thăm người chiến thắng cuối cùng trong đời này, một bậc thầy nuôi cá!Không biết liệu cô ta có thể chịu được một vài đợt tấn công của cô không!
Về phần người vừa rồi ...
Bất quá chỉ là hoa khôi của học viện điện ảnh kinh đô lớn hơn cô 2 tuổi mà thôi, nghe nói trước đây Đường Ninh vào trường chiếm ngôi hoa khôi giảng đường của cô ta,cô ta còn cắn răng nghiến lợi hận cô rất lâu, bây giờ diễn vai nữ hai trong bộ phim của Diệp Hi, Đường Ninh nói với cô ta là cô nguyện ý đi làm thế thân,vai nữ hai cùng thế thân là khác biệt một trời một vực, có thể có cơ hội giẫm lên Đường Ninh, cô ta liền hùng hục giúp Đường Ninh thu xếp.
Vốn là cô có thể giống nguyên chủ chủ động gửi sơ yếu lý lịch cho đoàn làm phim,nhưng có thể cô vừa cũng xuyên qua ,xảy ra hiệu ứng cánh bướm,ngay cả đoàn phim cũng không vào được kế hoạch tiếp theo cô sao thực hiện được! Thứ hai,làm vậy quá chậm, đừng nói tới đi đoàn làm phim,sợ là đến món hoàng hoa cũng phải lạnh" .
(*Nguyên văn: 黄花菜都凉了 Đại ý là đã quá muộn. Hoàng hoa là một loại thức ăn phổ biến ở miền Bắc Trung Quốc. Món ăn làm từ Hoàng hoa thường được đưa ra cuối bữa ăn. Nếu để đến mức món Hoàng hoa cũng lạnh thì tức là đã quá trễ.)
Bây giờ chỉ có thể nhờ trợ lực,cô phải bắt lấy tốc độ nhanh nhất đi vào bộ phim《 Trường Sinh Kiếm》kia của Diệp Hi.
Cô là muốn giẫm đạp đối thủ ngày xưa một cách vừa nhanh vừa khả ái!
Đường Ninh cười khẽ.
Đường Ninh túi lớn túi nhỏ vừa xuống taxi,liền nhìn thấy Đài truyền hình điện ảnh Hoành Thành sinh động xinh đẹp trước mặt, cô hít một hơi thật sâu còn chưa dám thở ra.
Lại đột nhiên phát hiện trước mắt một đám nữ hài tử thét lên "a a a a" không ngừng giơ tay ra.
"Tề Liệt,Tề Liệt tới! A a a a!"
"Lão công nhìn em, lão công em ở đây!"
"Lão công cưới em!"
"Con trai,Mẹ yêu con!"
......
Nhiều loại tiếng kêu liên tiếp.
Đường Ninh thậm chí còn kinh ngạc phát hiện bên trong còn có nam sinh trộn lẫn, giọng hô hào phóng thô kệch của giọng Sơn Đông , hô "lão công cưới em" âm thanh so với người khác còn lớn hơn.
(*Sơn Đông (giản thể: 山东; phồn thể: 山東; là một tỉnh ven biển phía đông Trung Quốc)
Đường Ninh đang đứng ở nơi đó gần như cười không thành tiếng.
Nhưng sau đó, nụ cười nơi khóe miệng cô dần biến thành một vòng cung thích thú cùng kinh ngạc.
Chờ chút,tiểu hệ thống của ta, ta mới nhìn thấy cái gì dị???
Cô thấy người mới vừa từ xe Alphard xuống, đeo kính râm cùng mũ lưỡi trai, chỉ lộ ra một điểm môi mỏng đỏ thẫm cùng cằm nam nhân như dùng đao khắc, lúc này trên đầu hắn có vài cái chữ đỏ tươi.
Tề Liệt
Hệ thống cho điểm: 92.
Độ thiện cảm: 0.
Lại nữa!!!
Đúng lúc này, có thể do là Tề Liệt đã xuống xe ,trong nháy mắt fan hâm mộ lúc này ồn ào như chảo dầu sôi,ầm một cái liền chen chúc điên cuồng.
Một đám người càng không ngừng hướng Tề Liệt chen qua.
Dẫn đến lôi kéo Đường Ninh cùng hành lý đứng ở ranh giới đều bị ảnh hưởng đến.
Biển người chật chội căn bản không quản có thể đụng vào người qua đường hay không, chen lấn Đường Ninh làm cô không đứng vững, liền không khống chế bị ngã xuống hàng cây xanh bên cạnh.
[Đường Bảo!]
54088 Vội gọi một tiếng, vừa mới chuẩn bị vận dụng sức mạnh của hệ thống.
Giây tiếp theo, cổ tay sắp rơi xuống của Đường Ninh lại bị một lòng bàn tay mạnh mẽ nắm chặt, đồng thời kéo lên.
"Như thế nào không cẩn thận như vậy, ở đây nhiều người như vậy, không biết trốn tránh chút sao?"
Giọng cười nói của người đàn ông vang lên bên tai cô.
Đường Ninh quay đầu, một mặt kinh hỉ nói.
"Phó tiên sinh, tại sao lại là anh? Anh tại sao lại tới nơi này?"
"Tới có chút việc, ngược lại là em, như thế nào đột nhiên xuất hiện ở đây?"
"Tôi tới nhìn bạn trai...... A, không nên nói ."Lanh mồm lanh miệng, Đường Ninh nghĩ che miệng lại nhưng đã không kịp.
Tôi là cố ý á.
"Anh làm như không nghe thấy có được không, Phó tiên sinh......"
Đường Ninh vội vàng cầu khẩn nói.
Cô tới đây nhìn bạn trai, bạn trai của cô họ Phó.
Với hai thông tin này, một cái tên bất khả tư nghị nhanh chóng xuất hiện trong lòng Phó Dần Tắc.
(*不可思議 nghĩa là "không thể nào suy nghĩ bàn luận ra được", vượt ngoài lý luận; câu này dùng để tả cái Tuyệt đối, chỉ có ai đạt giác ngộ mới biết.)
Dù sao, trong vòng giải trí nam minh tinh họ Phó thật sự không nhiều!
Có ý tứ!
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: thế giới này chiến lược ba vị a ~~ đến nước này ba người đều xuất hiện! Tiếp đó chính là đại cương đều viết xong, đại cương mười lăm mười sáu chương cố sự này kết thúc, độ dài không phải rất dài a?
13h56 7/8/2022-16h15 7/8/2022
Hơn 2500 chữ