"Đúng vậy a, dù không phải cha ruột nhưng người vẫn sẽ mãi là phụ thân ta, nếu sau này người dám đổi ý không nhận...

Ta sẽ bắt người đem trở về!"

Nói tới đây Tiểu Thanh Trúc khẽ nhe răng cười lộ ra hai chiếc răng nanh trắng bóc.

Tiểu Ma Nữ Lục Thanh Trúc đã quay trở về!

Từ khi có nhận thức người thân cận nhất với nàng cũng chỉ có Lục Huy - phụ thân nàng.

Nàng vui nàng buồn đều là người ở cạnh bên cùng sẻ chia an ủi.

Nàng đói người sẽ nấu cho thức ăn ngon.

Nàng bị bắt nạt người sẽ đứng ra bảo vệ.

Nàng muốn gì người đều sẽ tận lực thoả mãn.

Dù đôi khi phụ thân có chút nghiêm khắc nhưng cũng chưa hề đánh đập hay làm tổn thương nàng dù chỉ một chút.

Và nàng biết hắn nghiêm khắc như vậy đều là muốn tốt cho nàng!

Người cha tốt như vậy tìm đâu ra?

Còn người phụ mẫu thân sinh không hề biết mặt kia liệu có thật sự đối với nàng tốt như vậy?

Hơn nữa đến con cái ruột của mình cũng không bảo vệ được, người như vậy không xứng làm cha mẹ!

Ngươi nói ngươi bất đắc dĩ? Hoàn cảnh ép buộc không thể không đưa con đi trốn?

Ha ha, vậy tại sao một người cha nuôi trước đó không hề quen biết lại có thể từ trong tay những kẻ truy đuổi đem nàng cứu ra rồi nuôi lớn đến từng này?

Tiểu Thanh Trúc cũng không hận người phụ mẫu thân sinh trên danh nghĩa kia, cũng không có một tia hoài niệm hay hướng tới.

Trong thâm tâm nàng thậm chí còn có một tia cảm kích, chính bởi vì bị bọn họ bỏ đưa đi nàng mới có cơ hội gặp được Lục Huy, được trải qua một quãng thời gian vui vẻ vô lo vô nghĩ.

Nếu có thể thì nàng mong rằng tốt nhất cả đời này đừng để bị cha mẹ ruột tìm thấy!

Không biết nghĩ tới điều gì vui vẻ mà khoé môi nàng khẽ nhếch lên một đường cong khêu gợi.

Theo đó trên gương mặt non nớt ngây thơ cũng lộ ra hai dải mây hồng.

Tiểu Thanh Trúc hai tay chống má, vừa cười ngọt ngào vừa khẽ lẩm bẩm:

"Không phải cha con ruột cũng tốt, dù sao..."

Còn một câu nữa nàng cũng chưa thốt ra khỏi miệng:



"Ta cũng thích người!"

Ban đầu tình cảm của Tiểu Thanh Trúc đối với Lục Huy cũng chỉ là tình cảm cha con đơn thuần.

Ngày trước nàng nói sẽ ở bên hắn suốt đời không phải là giả, chỉ là lúc đó sẽ lấy thân phận con gái ruột, còn sau này có lấy thân phận khác hay không thì chưa biết! ( Các đậu hũ tự hiểu, ke ke)

Nhưng dù sao nàng cũng sẽ cố hết sức!

Phụ thân, người chạy không thoát khỏi lòng bàn tay của ta!

Đột nhiên, một cơn chấn động mạnh từ ngoại giới va đập vào khiến hồn thể của nàng lung lay sắp đổ, may mắn nhờ vào lực khống chế cực mạnh với Thức hải mới bình yên vô sự.

Tiểu Thanh Trúc biến sắc mặt, Thần niệm ngoại phóng đem khung cảnh bên ngoài thân thể hoàn toàn nắm bắt.

Chỉ thấy một tôn nữ Pháp tướng có bóng dáng giống nàng tới bảy tám phần đang kiên cường chống đỡ những đoá Hồng Liên ngập trời.

Xung quanh Pháp tướng đều là những tàn hoả chầm chậm phiêu đãng rồi tiêu tán.

Tuy không nhìn thấy toàn bộ quá trình chiến đấu của hai bên nhưng từ hiện trạng của Nữ Pháp tướng tới xem cho thấy nó cũng không dễ dàng gì.

Toàn thân Pháp tướng không có một chỗ nào lành lặn: tóc trắng dài óng ả đã không còn, thay vào đó là từng đoạn từng đoạn tóc cháy xém nhuộm màu ám khói. (thuốc nhuộm tự nhiên:)), một cánh tay đã bị vỡ nát đến tận đầu vai, trước ngực, lưng, bụng đều có vết tích bị cháy xém đốt ra từng lỗ thủng to nhỏ khác nhau.

Không chỉ vậy, thân hình vốn cao mười trượng lúc này đã rút lại chỉ còn hai trượng, không khác gì một người bình thường.

Do không được bổ sung pháp lực, Pháp tướng cũng bị tổn thương nguyên khí nặng nề khiến thân hình vô cùng hư ảo tựa như chạm vào tức vỡ.

Thông qua Thần niệm nàng còn thấy được bản thân cũng thụ thương không kém vẫn đang liên tục không ngừng nghỉ bấm niệm pháp quyết điều khiển Pháp tướng đối đầu với những cánh hoa sen quỷ dị kia.

Nhưng kể ra cũng may mắn, qua một hồi chiến đấu Hồng Liên chỉ còn thừa lại một bông duy nhất.

Mà đoá Hồng Liên này cũng khác hẳn với những đoá trước đó.

Cánh hoa màu hồng thắm xen lẫn ánh vàng kim, nhụy hoa sáng vàng óng ánh như một ngọn lửa.

Nó rơi xuống với tốc độ vô cùng chậm chạp nhưng trái lại mỗi khi hạ xuống một tấc áp lực lại nặng thêm một phần.

Không gian chung quanh cũng bị thiêu đốt đến bóp méo, nổi lên từng gợn sóng lăn tăn như mặt hồ.

Mới thoạt nhìn qua tựa như bên trên đoá Hồng Liên chính là một vùng thế giới hoàn toàn mới!

Qua ba hơi thở, cuối cùng cũng cách đỉnh đầu chỉ còn ba trượng.

Tiểu Thanh Trúc có thể cảm nhận được cái nóng cực gắt phả vào cơ thể đốt đến hồn thể của nàng đỏ bừng.

Tí tách, tí tách!



Từng giọt từng giọt nước từ trên hồn thể nàng chảy ra, chưa kịp rơi xuống đã hoá thành không khí.

Định thần nhìn lại, đó cũng không phải mồ hôi mà là hồn dịch!

Hồn thể bị nung nóng đến tan chảy!

Tiểu Thanh Trúc chưa từng gặp tràng diện như này bao giờ, tay chân lóng ngóng loạn thành một đoàn, trong lòng thầm sợ hãi, cái dáng vẻ Tiểu Ác Ma ban nãy cũng không biết đã bay đi từ lúc nào!

Đúng rồi, chạy a!

Đem hồn thể dung nhập thân xác.

Thế nhưng cơ thể thường ngày vẫn luôn ngoan ngoãn nghe lệnh lúc này lại không chịu di chuyển.

Tuy vẫn có thể khống chế thân thể chạy trốn nhưng lại gặp phải ngăn cản.

"Đáng chết! Là con ả đáng ghét kia, là ả đã nhân lúc ta phân tâm đoạt quyền khống chế thân thể!"

"Ô ô, phải làm sao đây a!" Tiểu Thanh Trúc không biết làm thế nào nên hơi sợ hãi mếu máo khóc.

Dáng vẻ này mới đúng với đứa trẻ bốn tuổi nên có a!

Bên ngoài, Lục Thanh Trúc kiếp thứ nhất cũng đang được một phen khổ sở a.

Vừa mới ban nãy suýt chút nữa thì lật thuyền trong mương bởi vì đột nhiên ả lại mất đi quyền khống chế một phần thân thể.

Do đó pháp quyết bị gián đoạn khiến Pháp tướng chỉ hơi ngưng trệ một tức đã bị Đại Hồng Liên đập cho chỉ còn một nửa thân thể, một nửa khác vẫn lay lắt chống đỡ.

Nhưng với tình hình hiện tại xem ra cũng không chống đỡ được bao lâu!

Ải vội vàng truyền âm cho Tiểu Thanh Trúc:

"Hậu thế, ta không biết ngươi làm cái gì mà bị Thiên Diệt nhắm tới, hiện tại ta đang giúp ngươi độ kiếp, nếu ngươi còn làm loạn hai chúng ta chắc chắn đều phải chết!

Chuyện trước mắt quan trọng, vấn đề giữa chúng ta tạm thời gác lại trước đã, được chứ?"

Tiểu Thanh Trúc nghe vậy cũng sợ ngây người.

Thiên Diệt? Ta đâu có làm việc đại gian đại ác gì a?

Nhưng nàng cũng biết bây giờ không phải thời gian suy nghĩ hay bàn cãi, chỉ suy tư chốc lát liền đem quyền khống chế giao ra.

Dù có hơi mạo hiểm nhưng nàng vẫn nguyện ý tin tưởng, trực giác nói cho nàng biết làm như vậy nhất định sẽ không sai!

Một lần nữa cảm thụ được toàn bộ thân thể đã dễ dàng hoạt động như bình thường, Lục Thanh Trúc kiếp thứ nhất cũng thở phào một hơi.

May mắn, nếu cái hậu thế này ngu ngốc không chịu nghe theo thì cả hai chắc chắn sẽ bị Thiên Diệt đánh chết, mà ả sẽ đạt được thành tựu: Tiên Tôn chết uất ức nhất mọi thời đại!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play