"Hệ thống, mục đích cuối cùng của ngươi là gì?" Lục Huy bơ phờ mở miệng.

[Kí chủ còn quá yếu, không đủ quyền hạn được biết chi tiết!] Hệ thống không chút lưu tình đả kích.

"Vậy Hệ thống, ngươi nói xem để ta trở thành Toàn Năng Phụ Thân thì tại sao lại không trợ giúp cho ta, nếu không ít nhất thì ngươi cũng phải suy nghĩ cho con bé một chút chứ?" Lần này giọng Lục Huy nghẹn ngào, hốc mắt hơi hơi đỏ.

Đây là lần đầu tiên khi đến thế giới này hắn đã bật khóc.

Không, nói đúng hơn là đã ba trăm năm rồi hắn mới khóc.

Một vị đại năng đã trải qua thăng trầm cuộc sống có gì có thể ảnh hưởng đến đạo tâm kiên định của hắn? Chỉ có con gái hắn!

"Ngươi nói đi, tại sao ngươi có năng lực cũng không giúp con bé giải quyết luôn tai hoạ ngầm? Nhiệm vụ? Trong cái đầu máy móc của ngươi chỉ có nhiệm vụ thôi sao? Mẹ nó, nếu không phải vì con bé lão tử đã đem ngươi đập đến cha mẹ ngươi cũng không nhận ra rồi!"

Lục Huy vừa giận vừa tức, hắn cũng không để ý gì nhiều lời luôn hệ thống ra chửi.

[Mời kí chủ thu lại lời nói nếu không hệ thống tiến trách phạt!] Hệ thống lạnh lùng lên tiếng.

"Đây đây, đầu của lão tử đây, ngươi gọi luôn tia sét bổ cái cho ta xem, này này, bổ đi! Con mẹ nó, ngươi còn muốn hù doạ lão tử, tưởng lão tử hiền mà dễ bắt nạt!"

Lục Huy vốn đã hơi nguôi giận nhưng vừa nghe con hàng này nói hắn lại càng tức, lão tử chưa tính sổ với ngươi ngươi lại đi hù doạ ta.

Chửi thì sướng mồm nhưng nghĩ lại thì có chút chột dạ, có khi nào nó giận quá hoá điên đem mình làm thịt không nhỉ? Nhưng may mắn, một lúc sau cũng không thấy có động tĩnh gì, có lẽ lần này nó đuối lý đi.

"Hệ thống, ngươi xác định sau này con bé sẽ không có tai hoạ ngầm nào sao?" Một lúc sau bình phục lại tâm tình Lục Huy trầm giọng hỏi.

[Không xác định!]

Do dự một lát hệ thống mới trả lời.

Trong nháy mắt sắc mặt Lục Huy trở nên khó coi, chuyện đáng sợ nhất vẫn có thể xảy ra.

"Tại sao lúc đó ngươi không đem nó trừ khử đi?"

[Hệ thống chỉ có chức năng phụ trợ và xử lý mọi nhân tố gây ảnh hưởng đến tiến trình nhiệm vụ, không có nhiệm vụ giúp kí chủ giải quyết phiền phức!]

Nghe lời này Lục Huy kém chút nữa lại bão nổi, lại là cái nhiệm vụ chết tiệt!

"Thế ít ra ngươi cũng phải đề xuất phương pháp giải quyết chứ, ngươi nói ngươi có chức năng phụ trợ mà?"

[Ting!

Hệ thống đang bỏ phiếu đưa ra phương án, bỏ phiếu hoàn thành, hệ thống tiến hành phụ trợ!]

Lần này bỏ phiếu nhanh đến vậy sao? Không phải 24 giờ sao? Hệ thống, ngươi thay đổi!

Lục Huy lại một phen nữa khinh bỉ hệ thống, hoá ra những lần trước là nó làm màu, lần này xấu hổ quá cũng không có mặt mũi lặn đi a.

Nhưng may mắn, có phương hướng phụ trợ giải quyết cũng ổn thoả rồi, còn hơn không biết đằng nào mà lần a!

Nếu không phải hệ thống nói sẽ đưa ra phương án có khi hắn sẽ bỏ luôn cái nhiệm vụ quay về xem con bé ra sao.

[Ting!

Giải pháp đã đưa ra, quyền hạn của hai bổn nguyên linh hồn đã ngang bằng, bởi vì cả hai đều vốn là một thể, bất kì một ai tranh đoạt giành thắng lợi đều được hệ thống tán thành!



Tiến trình nhiệm vụ vẫn tiếp tục!]

Con mẹ nó, đây chính là nhân tố không xác định mà hệ thống ngươi nói đấy sao?

Tỉ lệ tranh đoạt thua tận những 50% a, mà lại con bé mới bốn tuổi, làm sao so sánh được với lão quái tiên nhân đã sống qua tám kiếp?

Nhưng nếu nghĩ theo phương hướng tốt cũng có một nửa tỉ lệ thắng lợi.

Nhưng vạn nhất đâu?

Lục Huy vắt óc suy nghĩ, một lúc sau hắn mới đột nhiên hỏi:

"Hệ thống, lúc ngươi tuyên bố nhiệm vụ là đối với Tiểu Thanh Trúc kiếp này đúng không?"

[Đúng vậy!]

"Thế nếu ta hoàn thành nhiệm vụ vậy max độ tín nhiệm là của con bé đối với ta đúng không?"

[Đúng!]

"Vậy có nghĩa là bất kì ai chiếm giữ thân thể, chỉ cần ta hoàn thành nhiệm vụ thì người thực hiện độ tín nhiệm đều là Tiểu Thanh Trúc kiếp này?"

[Đúng vậy!]

Hô, vậy là ổn thoả rồi!

Lục Huy thở phào một hơi, xem ra ta phải nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, nếu không con gái ta lại phải chịu khổ vài năm.

Tiểu Thanh Trúc, con cố gắng chịu đựng một thời gian, rất nhanh thôi phụ thân sẽ trở về, ta sẽ không để bất kì ai ức hiếp hay bắt nạt con!

Ánh mắt Lục Huy lúc này càng phát ra kiên định, vì cô con gái nhỏ, ba sẽ làm tất cả, cho dù phải dùng bất cứ thủ đoạn nào!

..................

Thiên Việt đại lục, Thiên Ma Giáo, trong tứ hợp viện.

Bên trong thức hải, Lục Thanh Trúc kiếp thứ nhất thông qua thần niệm liếc nhìn bên ngoài.

Huyết Vân hùng cứ bầu trời, trải dài trọn vẹn một trăm vạn dặm.

Bên trong là từng đầu lôi điện thô to như Thương Long đang di chuyển, thi thoảng lại phát ra những tiếng sấm rền đinh tai nhức óc.

Trung tâm Huyết Vân một hắc động nhanh chóng hình thành.

Thân động to lớn như lối đi thông với Cửu U Địa Ngục.

Sắc mặt ả cực độ khó coi, mở miệng lẩm bẩm:

"Làm sao có thể? Loại Thiên Kiếp cấp độ hủy diệt này tại sao lại có thể xuất hiện ở vùng hạ giới khỉ ho cò háy này?"

"Hồng Liên Nghiệp Hoả, lại là loại Thiên Kiếp này, tại sao nó lại hướng nàng mà tới? Đừng nói Chuyển thế, cho dù là ta cũng không có nắm chắc."

Thiên Diệt bình thường thì không nói nhưng cái trình độ diệt thế này cho dù ở Tiên Giới cũng vô cùng hiếm gặp.

Hồng Liên Nghiệp Hoả có thể nói là một trong ba loại Thiên Diệt khủng bố nhất, sánh ngang với nó là Cửu Long Đế Thiên Kiếp cùng Vạn Tượng Tru Tâm Đại Kiếp.

Ba loại Thiên Kiếp này thời gian tích súc cực kì dài nhưng một khi hình thành thì uy lực vô cùng đáng sợ.



Cũng đừng nghĩ nhân cơ hội nó đang tích súc lực lượng mà chạy trốn, đó đều là hành động ngu xuẩn.

Nếu chỉ là một vài Thiên Kiếp bình thường thì có thể dựa vào bảo vật che đậy cảm ứng của Thiên Đạo để né tránh nhưng Hồng Liên Nghiệp Hoả chỉ cần ngắm trúng người thụ kiếp thì cho dù ngươi chạy trốn tới chân trời góc bể cũng không có khả năng vứt bỏ, ngoại trừ rời khỏi phạm trù của Thiên Địa mãi mãi đặt chân ở tinh không.

Nhưng điều này có thể sao?

Kiếp Vân càng lúc càng đậm đặc.

Áp lực trầm trọng đè nén, nỗi run sợ tới từ linh hồn in sâu vào trong óc mỗi tu luyện giả Đông Hoang.

Cho dù là các lão bất tử ẩn thế chôn sâu dưới lòng đất cũng không dám thò đầu ra xem xét lo sợ bị tai bay vạ gió chết như nào cũng không biết.

Mà dị tượng này không chỉ dừng lại ở mỗi Đông Hoang mà toàn Thiên Việt đại lục đều phát giác.



Trung Châu Thánh Địa cùng các thế lực Bắc Mạc, Nam Cương, Tây Thổ đều có thể quan sát được động tĩnh, mọi ánh mắt đều đổ dồn về nơi đây.

Tây Thổ, bên trong Đại Diễn Tự tiếng gõ mõ vẫn chầm chậm vang lên, phật âm vang vọng.

Đột nhiên, tiếng gõ mõ chậm lại, phật âm ngâm xướng cũng dừng hẳn.

Trụ trì thân mang áo cà sa đỏ đứng trước Phật đường, một tay lần tràng hạt, một tay chắp trước ngực.

Lão ngước nhìn dị tượng phương xa, trong mắt không khỏi loé lên một tia rung động:

"Hồng Liên Nghiệp Hoả, Liên Xuất Kiếp Diệt!"

Lấy nhãn lực của lão không khó nhìn ra kiếp lực, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà đưa tới loại Thiên Kiếp này? Đông Hoang dạo này thật không yên bình a.

Đầu tiên là chuyện Ma Đạo Thiên Ma Giáo không biết lấy đâu ra lực lượng đem toàn diệt hai đại phái thống nhất Đông Hoang, bây giờ lại còn đưa tới Thiên Diệt.

Nước nơi này có chút sâu a!

"A Di Đà Phật, loạn thế lại sắp tới!" Trụ trì gương mặt như già đi mấy tuổi, lão khẽ thở dài thương xót.

"Các vị đệ tử Đại Diễn Tự, Phật ta từ bi, lấy phổ độ chúng sinh làm đầu, toàn thể xuất thế đi!"

Nghe trụ trì nói vậy, vị tăng nhân lần trước lại đột nhiên xuất hiện, hắn hơi chần chờ, mở miệng hỏi:

"Bẩm trụ trì, ngài nói loạn thế sắp tới, nghiệp lực vô cùng nặng nề, nếu dính vào sát nghiệp ta sợ rằng..."

"Không sao, Phật không sát sinh, ba ngàn nghiệp lực tự thân ta gánh vác!" Lão trụ trì tay lần tràng hạt miệng niệm vài câu phật âm, kiên định trả lời.

"Ngã Phật Từ Bi!"

Niệm một câu Phật hiệu, vị tăng nhân kia liền lui xuống.

Ngay sau đó, những tăng nhân còn lại của Đại Diễn Tự toàn bộ đều mang theo hành trang xuất thế.

Bọn họ không một ai nghi ngờ dự đoán của trụ trì bởi vì: ngài chưa từng sai lầm!

Trong Phật đường vắng lặng một lần nữa lại vang lên tiếng thở dài:

"Tiên chiến...lại muốn bắt đầu a!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play