Nỗi lòng cha mẹ a!

Dù cho có đi đâu, con cái có bao lớn thì trong lòng họ, chúng vẫn chỉ là những đứa trẻ.

Chúng vẫn luôn tươi cười dạng rỡ như vậy,

Nhìn nụ cười non nớt ngây thơ của con gái, Lục Huy cũng có thoả lòng.

" Này Trúc Nhi, con nghĩ sao nếu phụ thân là người xấu?" Lục Huy có chút mất tự nhiên hỏi

" Sao phụ thân lại nói thế? Trong lòng nữ nhi phụ thân luôn là người tốt nhất!" Tiểu Trúc cười đáp lại

" Ha ha ha, đúng vậy a, phụ thân chỉ cần tốt với con là được chứ nhỉ!"

" Đúng vậy!"

" Thanh Trúc nhà ta sắp sinh nhật rồi, con muốn ta tặng gì nào?" Lục Huy cười thần bí

" Ưm, phụ thân tặng gì con đều thích" Lục Thanh Trúc không suy nghĩ gì mà trả lời

" Được, đến hôm đó ta sẽ cho con thật bất ngờ!"

.........

Thượng giới

Thế giới này nhìn qua có vẻ không khác gì Thiên Việt đại lục, thế nhưng

Thế giới này càng thêm lớn, linh khí đậm đặc không biết bao nhiêu lần, rất nhiều cường giả được xưng đỉnh phong của Thiên Việt đại lục ở thế giới này ở đây lại có thể bắt gặp đầy đường

Một sơn cốc nào đó của Thượng giới,....

Nhìn qua sơn cốc thường thường không có gì lạ nhưng nếu có đại năng đi qua nhất định có thể xem xét ra điểm bất phàm,

Có trận pháp!

Trong sơn cốc chỉ có một đình viện, lúc này đã ngồi 3 hắc bào nhân

Họ khí tức nội liễm, nhìn như những người bình thường,

Nhưng vào được trong trận pháp có thể là người bình thường sao?

" Vẫn chưa có tin tức sao? " Một hắc bào nhân bộ dáng khô gầy, khàn khàn lên tiếng

" Có lẽ sắp có rồi, ta đã câu thông cho tên đó rồi" Hắc bào nhân khác vừa dứt lời, ngọc phù trong tay bỗng sáng lên

Khẽ xem xét, hắn lộ vẻ vui mừng

" Thế nào?", hắc bào nhân thứ ba tò mò hỏi

" Ha ha, tin tức nói hắn đã nghe ngóng được chút ít, có lẽ đợi một thời gian nữa là tốt"

" Tốt tốt tốt" Khô bại nhân liên tục khen hay

Hắc bào nhân thứ ba nghe vậy lại cười khặc khặc quái dị:

" Khặc... Khặc ... Đúng là đồ ngu! Đợi đồ vật tới tay, tinh huyết của mấy vị Độ Kiếp Kì đó chắc là rất mỹ vị!" Hắn khẽ liếm môi

Mà lúc này, lại một nơi khác trong Thượng giới,

Thanh gia- một trong những đỉnh cấp gia tộc

Thư phòng,

Một người trung niên nam tử ngồi trên ghế thái sư,

Hắn vóc người hùng hậu, khuôn mặt cương nghị lúc này lại mang chú sầu lo:

" Còn bé vẫn tốt chứ?"

" Theo mệnh hồn xem xét thì vô cùng tốt!"

Một người trung niên có vẻ già dặn hơn đáp lời

" Có tin tức cụ thể không?"

" Không rõ, vẫn đang định vị ngọc phù,"

" Tra, nhất định phải tra cho bằng được!" Trung niên nam tử trẻ có chút nổi giận

" Được, vậy ta lùi xuống trước" Nam tử già dặn hơn cáo lui.

Đang một đường bôn tẩu trở về chính viện, nam tử già dặn hơn có chút bất mãn

" Hừ, thật cởi ta như thuộc hạ của ngươi? Nếu không vì gia tộc thì còn lâu ta làm!"



Lúc này phía trước xuất hiện một lão giả, nhìn xem hắn tinh thần quắc thước, đã dẻ hồng hào, có lẽ tu dưỡng vô cùng tốt, hắn khẽ đi tới hỏi như thể huynh đệ tốt lâu năm:

" Thanh Trung lão đệ cớ sao lại tức giận như vậy?"

" Thì ra là Đường lão tiền bối, thất kính thất kính" Thanh Trung vội khom người bái kiến

Dù sao người ta tuổi tác cũng lớn hơn mình a!

" Ha ha, gì mà tiền bối không tiền bối nghe xa lạ, cứ gọi ta lão ca là được" Vị Đường lão này càng thêm khách khí

" Tiểu đệ đâu dám!" Thanh Trung cũng hạ giọng

" Trung đệ hà cớ gì phiền não?" Đường lão lân la hỏi

" Ài, cũng không có gì, chỉ là một số sự vụ trong gia tộc, có một số người dụng làm việc riêng nên hơi phiền não!"

" Nếu là chuyện trong gia tộc ta cũng không hỏi nhiều, nhưng nếu có gì cần giúp Thanh Trung lão đệ cứ nói, với giao hảo bao năm qua của hai gia tộc chúng ta, chỉ cần việc ta có thể giúp đỡ, lão ca sẽ không chối từ."

Thạch Trung ra vẻ hơi khó xử, suy nghĩ một lúc lúc này mới truyền âm nói

" Nói lớn cũng không lớn, chúng ta đang tìm một người, người này cũng quan trọng với giá tộc, nếu có thể thì xin Đường lão để ý một hai!"

" Đây chính là khí tức của chúng, vậy làm phiền lão ca rồi!" Dứt lời Thanh Trung lôi ra một cỗ khí tức thần hồn bị phong ấn, cỗ khí tức này vẫn còn non nớt, xem bộ dáng vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành

" Được, lão ca ta sẽ chú ý nhưng lão đệ ngươi lao tâm khổ tứ vì gia tộc như vậy, không làm giả chủ cũng là điều tiếc nuối a!" Đường lão như vô tình nói một câu

Thế nhưng nghe vậy Thạch Trung lại khẽ nhíu mày, trong mắt xẹt qua một tia không cam lòng

Dù chỉ thoáng qua nhưng Đường lão vẫn bắt được, hắn khẽ mỉm cười

" Vậy lão ca đi trước, có gì ta sẽ liên hệ cho lão đệ sau" Nói rồi hắn phiêu nhiên bay đi

Thanh Trung trầm tư một lúc rồi khẽ lắc đầu, hắn biến mất ngay tại chỗ, lúc trở lại đã ở trong thư phòng ban đầu

" Gia chủ đệ đệ, kế hoạch hoàn thành!"

" Vất vả Đại ca, sau này phiền huynh giúp ta thêm một đoạn" Trung niên nam tử từ ghế tháu sư đứng dậy, khó có được nụ cười.

Một bên khác,

Sau khi từ rã Thanh Trung, vị Đường lão này một đường phi hành

Trải qua một vài đoạn đường, đảm bảo không có người theo dõi hắn ẩn thân đến trước sơn cốc, quỳ rạp xuống đất:

" Đường Sơn tham kiến ba vị đại nhân"

Hắn đâu còn là dáng vẻ tiên phong đạo cốt? Có chỉ là nồng đậm vẻ nịnh nọt

" Sự việc đến đâu rồi?"

" Khởi bẩm ba vị đại nhân, sự việc tiến triển rất thuận lợi, đây là thần hồn khí tức của người đó"

Đường Sơn vội vàng dâng lên quả cầu phong tồn thần hồn ấn kí mà Thanh Trung đã đưa

Cũng không thấy trận pháp mở ra, chỉ thấy không gian khẽ dao động đồ vật đã biến mất từ tay hắn để vị Đường lão này càng thêm kính sợ

" Ngươi lui xuôi trước đi, làm tốt sẽ có thưởng" Giọng nói hùng hậu vang lên, một thanh đan dược chuẩn xác rơi vào tay Đường Sơn

" Tạ đại nhân, tạ đại nhân, lão nô cáo lui"

Hắn dập đầu cảm tạ.

Trong sơn cốc,

"Hai vị thấy thế nào?" Giọng nói hùng hậu mở lời

" Xem ra thật không sai, khí tức bất phàm này hẳn là Cửu Chuyển Tiên Thể!" Khô bại lão giả lên tiếng

" Khặc khặc, tinh huyết của nó chắc chắn rất thơm a!" Hắc bào nhân thứ ba cười quái dị.

" Ha ha, vậy làm phiền hai vị về cáo tri hạ cấp ra thêm điểm lực lượng a! Chỉ cần bắt được đứa trẻ đó, tiên đồ đại đạo của chúng ta sẽ cách không xa!"

" Cùng vui cùng vui"

Ba người nâng ly cười ha hả

.......

Thiên Việt đại lục, trong tiểu viện của Lục Huy

Lại một tháng qua đi, hôm này là sinh nhật hai tuổi của Lục Thanh Trúc

" Trúc Nhi con xem phụ thân chuẩn bị gì cho con nè?"

" Tèn ten ten... Cái này gọi là bánh sinh nhật, ta cố tình chuẩn bị cho con đó!" Lục Huy vội vã khỏe khoang với con gái

" Woa, con chưa được thấy bao giờ!" Tiểu Thanh Trúc thán phục



" Tất nhiên, ta đảm bảo trên thế giới này con là người đầu tiên được thưởng thức đó!" Lục Huy cũng có chút tiểu đắc ý.

Ha ha, các ngươi tu chân giới lấy đâu ra bánh ga tô?

Xem ra ý nghĩ mở quán ăn dị giới này có khi càng chuẩn nhỉ?

" Ha, vậy mình ăn ha ba?" Tiểu Thanh Trúc khẽ lau khoé mép

" Không không, sinh thần là phải thổi nến mới đúng nghĩa, bao nhiêu tuổi đốt bấy nhiêu cây, giờ ta thắp cho con hai cây ha!"

" Một...hai ...ba... Thổi!"

Phù

" Chúc mừng sinh nhật con gái!" Lục Huy vỗ tay hoan hô

" Trúc Nhi cũng chúc mừng sinh nhật mình!" Tiểu Thanh Trúc cười toe toét.

" Mà sinh nhật của ba là bao nhiêu vậy" Cô bé tò mò hỏi

" Còn hỏi làm gì?"

" Sau này còn tổ chức cho ba a!"

Lục Huy nghe vậy có chút ngẩn người

Sinh nhật của ta? Ta từ nhỏ trong cô nhi viện đến ngày sinh của mình cũng không biết

Sau này được nhận nuôi ta cũng chưa từng được tổ chức

Còn sinh thần nguyên chủ, thời gian tu luyện gần ngàn năm cũng khiến hắn quyên đi rất nhiều chuyện, kể cả sinh thần của mình.

" Phụ thân lớn rồi, không cần tổ chức sinh nhật" Lục Huy cười trừ đáp lại

" Nhưng phụ thân bảo bao tuổi thắp bấy nhiêu nến a!"

" Thế thì phải làm chiếc bánh lớn thế nào a? Ta không làm nổi đâu!" Lục Huy ra vẻ khó khăn

" Với lại, ta cũng không nhớ sinh thần của mình"

Tiểu Thanh Trúc nghệ vậy khẽ hếch cái cằm nhỏ trắng bóng, lấy tay vân vê cằm ra vẻ rất lão luyện

Đây mà là hai tuổi ư? Không phải lão đầu nào đoạt xá đấy chứ? Nếu là người khác chăc chắn sẽ nghĩ vậy nhưng Lục Huy biết đó là do Tiểu Thanh Trúc đặc biệt.

Tất cả là tại cái hệ thống bồi bổ nhiều quá a!

Cái hệ thống này chắc kiếp trước thiếu ăn từ nhỏ đến lớn đây mà?

[ Cảnh cáo lần 1

Nếu kí chủ vẫn suy nghĩ xấu về bổn hệ thống sẽ bị tước đi năm năm nam tính! ]

Mẹ nó, dung hợp với ngươi ta suy nghĩ gì ngươi cũng biết, ta bị xúc phạm luật về quyền riêng tư cá nhân a!

[ Kháng cáo thất bại, đây không phải xã hội pháp trị!

Quyền giải thích tối cao thuộc về hệ thống!]

Lục Huy cảm thấy mình thật bất lực, y như cô gái nhỏ bị bạn trai xem sạch sẽ mà không thể kiện lại

" Nếu không thì chúng ta cùng tổ chức sinh thần?" Tiểu Thanh Trúc kéo Lục Huy từ trên mây trở lại

" Sinh nhật của một người là của riêng chính người đó, là ngày đánh dấu định mệnh cho cuộc đời, con không thể chia sẻ cho người khác được" Lục Huy nhắc nhở

" Không sao, không có phụ thân làm sao có con được chứ, nên của con cũng là của phụ thân và con cũng chỉ chia sẻ nó cho người!" Tiểu Thanh Trúc kiên đinh trả lời

" Được, vậy chúng ta cùng tổ chức sinh thần ha?" Lục Huy cảm động

" Chúc mừng sinh nhật phụ thân!"

" Chúng ta cùng ăn bánh nào!"

" Hoa, thật mềm, thật ngọt, mỹ vị a" Tiểu Thanh Trúc ăn đến nỗi đính kem đầy mặt khiến Lục Huy nhịn không được phì cười

" Phụ thân ngươi lại gần đây" Tiểu Thanh Trúc hai mắt đen láy đảo qua đảo lại gian giảo vô cùng

Lục Huy nghi ngờ đưa người lại gần

Xoẹt, xoẹt

" Khanh khách, giờ người cũng giống còn rồi" Con bé cười vô cùng đắc ý khiến Lục Huy có chút buồn bực

Thế là công cuộc bôi kem của hai cha con bắt đầu

Một buổi tiệc sinh thần đơn sơ đã kết thúc viên mãn!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play