"Thế phụ thân, con với vị Thanh Trúc tỷ tỷ kia ai tốt hơn?" Vừa nói nàng đã quay ngoắt người, một chân chống cằm một chân chống eo, hai mắt to tròn nhìn chằm chằm vào hắn.

Lục Huy thấy có chút thú vị, đây là ghen sao?

Kiếp trước hắn đọc báo xem mạng cũng thấy qua một số trường hợp con gái ghen với mẹ ruột, bây giờ đến hắn lại gặp phải trường hợp ghen với tỷ tỷ của mình.

Lục Huy có thể liên tưởng đến trường hợp hai tỷ muội này gặp nhau, đôi mắt bắn ra tia lửa, rồi lại đồng loạt ngạo kiều phụng phịu bắt hắn dỗ dành.

Mới nghĩ thôi đã thấy không ổn rồi, mong rằng sẽ không xảy ra a, nếu không cái thân này của hắn vì chạy ngược chạy xuôi sẽ sớm tàn tạ mất thôi!

"Phụ...thân! Ai...tốt hơn?" Tiểu Hồ Ly thấy hắn trầm mặc liền gằn giọng, hơi nhấn mạnh một câu.

"Tất nhiên cả hai con đều tốt và xinh rồi, con gái ba là tuyệt nhất mà, Lục Hồ nhà ta lại càng đáng yêu xinh đẹp a!" Lục Huy vội vàng đáp qua loa lập lờ nước đôi.

Nhưng may mắn cô nàng này cũng dễ dụ, nghe thấy hắn khen mình đôi câu lập tức hài lòng thích chí, lại không xoáy sâu vào chủ đề này, tiếp tục vui vẻ vùi đầu vào công cuộc ăn cơm lam gặm đùi gà của mình.

Lục Huy khẽ xoa xoa trán, thật đau đầu với con Tiểu Hồ Ly này, mới khai mở linh trí được một đoạn thời gian đã ranh mãnh tới mức này, thậm chí độ tinh nghịch còn vượt qua tỷ tỷ tiểu ma nữ của nàng.

Không biết sau này lớn lên lại sẽ ranh ma tới mức nào.

Đau đầu a!

Người làm cha như ta đây thật khổ!

Một lúc sau hắn mới bình phục lại tâm tình, nghĩ đến vấn đề quan trọng nhất:

"Hệ thống, đánh dấu cho ta vị trí của thông đạo phi thăng!"

[Ting!

Hệ thống đang quét dữ liệu...



Quét hoàn tất, bản đồ chi tiết đã được gửi trong kho của thương thành hệ thống.

Cảm tạ kí chủ đã tin tưởng sử dụng dịch vụ của hệ thống, hẹn gặp lại vào lần giao dịch tiếp theo!

Chúc kí chủ một buổi tối tốt lành!]

Di! Sao cứ có cảm giác cái hệ thống lần này có chút sinh động hơn hẳn nhỉ?



Mọi lần hỏi nó đều lạnh băng khô khốc, hôm nay lại biết chào hỏi một câu mặc dù chỉ là một câu chào mua hàng như mấy lão bán đồ đa cấp nhưng xác thực nó có thay đổi a.

"Hệ thống?"

[Tại, kí chủ cần gì?]

"Không lẽ ngươi mới tìm được người yêu nên đổi tính đổi nết?" Lục Huy cố kìm nén nhưng cuối cùng cũng không nhịn nổi, bật miệng nói ra nỗi tò mò trong lòng mình.

Hắn tò mò không phải không có lý do, kiếp trước hắn có xem qua một vài tiểu thuyết mạng, thông thường mấy cái hệ thống thay đổi đều là thăng cấp.

Còn hệ thống của hắn không chỉ không thăng cấp mà ngay cả cái ý kiến đều không cho kí chủ tự hành quyết định, lần này nó đổi tính đổi nết nếu không phải xảy ra trục trặc thì cũng là có người yêu!

Hệ thống là tồn tại siêu nhiên, không dám nói độc nhất vô nhị nhưng nhỡ đâu có đồng loại rồi bắt nhịp làm người yêu thì sao?

Hệ thống: [...] Đứng hình mất ba giây!

[Kí chủ, tôn chỉ của hệ thống đều đặt trên vấn đề con cái là trên hết, không tồn tại vấn đề tình trường, nếu kí chủ còn tiếp tục nghi ngờ phỉ báng, hệ thống sẽ tiến hành trừng phạt nghiêm khắc!]

Tiếng máy trúc trắc của hệ thống chầm chậm vang lên nhưng Lục Huy nghe ra ngữ khí trong đó lạnh hơn thường ngày ba phần.

"Ha ha, ta chỉ đùa chút cho vui thôi, hệ thống ngươi đừng nghiêm túc thế chứ!" Lục Huy cười khan làm lành, dù sao đánh cũng đánh không lại, thân bất do kỉ a!



Mở kho hàng hệ thống, điểm vào biểu tượng bản đồ vừa mới mua được, ngay lập tức một dòng tin tức tràn vào não hải, liên kết với nhau tạo thành một tấm bản đồ địa lý không khác lần trước, đều phác hoạ theo Kinh Độ và Vĩ Độ của thời hiện đại nhưng vị trí đánh dấu cũng rất chi tiết.

Lục Huy thầm than một tiếng may mắn, cái bản đồ này đều bao quát toàn bộ Tổ Yêu Giới, như vậy đã gián tiếp giúp hắn tiết kiệm một ít công sức cùng điểm hình tượng.

Hệ thống, xem như ngươi có lương tâm!

Hệ thống: [...] Ta vẫn luôn rất có lương tâm a!

Xem xét thời gian còn tầm ba canh giờ nữa là sáng, Lục Huy định thu thập nghỉ ngơi thêm một chút rồi xuất phát.

...................

Phía Đông Nam lãnh thổ Mộc Linh Tộc.

Các tinh anh của các tộc đàn lớn phụ thuộc Thiên Yêu Sơn đều đã tề tụ đầy đủ.

Bọn họ đều chứng kiến qua Hư Không Thông Đạo đang phiêu phù trên không trung, ai nấy đều rung động không nhỏ.

Đặc biệt là tầng lớp Thiên Kiêu trẻ tuổi, bọn chúng đều mới chỉ nghe qua chứ chưa bao giờ được chứng kiến, nghe các vị tiền bối kể lại trông mà phát thèm.



Cái đồ chơi này đã rất lâu rồi không hiện thế, bây giờ đột nhiên xuất hiện, Yêu Vương đại nhân lại đem ra chia sẻ với bọn họ, đây chính là cơ duyên lớn a!

Yêu Vương đại nhân, người thật vĩ đại!

Nhưng trái ngược với đám thanh niên, các vị trưởng lão cao tầng lại tỏ ra suy tư.

Yêu Vương cũng không hào phóng đến nỗi đem tư sản ra cho người ngoài, nên chắc chắn bên kia thông đạo sẽ có nguy hiểm nhất định, cho dù có chỗ tốt sau này chắc chắn cũng phải nộp lại đa phần.

Cũng có một số đại yêu quăng ánh mắt hâm mộ về phía Mộc Linh Tộc, cái đám này không biết đụng phải vận khí cứt chó gì mà thông đạo lại xuất hiện ngay trong lãnh địa nhà mình, như vậy với cái công bẩn báo Yêu Vương sẽ càng tín nhiệm tộc đàn này.

Ông trời ơi, sao chúng ta cũng không đụng phải một cái hư không thông đạo trong lãnh địa nhà mình a!



Nhất là Hoàng Trùng Tộc, bọn chúng từ tộc trưởng cho tới trưởng lão hay tộc nhân tinh anh, ai nấy đều bày ra bộ mặt phẫn nộ, giận mà không dám nói gì cùng đố kị ghen ghét.

Đại thù như vậy cũng không cách nào đáp trả, nói uất ức có bao nhiêu uất ức!

Bọn họ không hề hay biết cái thông đạo này cũng không phải dựa vào khí vận mới được phát hiện, tất cả đều là do chủ đích của một người, đây là do một tay hắn thôi động a!

Mà cũng không ai biết trong lần 'thăm dò bí cảnh' này sẽ có tới bao nhiêu người phải bỏ mạng.

Lúc này, trên không trung, quang hoa trận pháp đã thu liễm lại, những gợn sóng lăn tăn bất ổn đã hoàn toàn biến mất, hắc động đã hoá thành một hành lang tối tăm mà vững chắc.

Bên cạnh thông đạo, Thiên Mục Thiềm hào khí bừng bừng, áo bào phần phật tóc đen bay lượn cộng với dáng vẻ uy nghiêm lâu ngày của kẻ thượng vị khiến hắn trông không khác gì một bậc đế vương quân lâm thiên hạ.

Dáng vẻ này quả thật vô cùng soái, mấy vị nam yêu thì bất tri bất giác tự ti cúi đầu, nữ yêu thì hai mắt phát quang đầy sùng bái.

Thiên Mục Thiềm khẽ phất tay ra hiệu, hiện trường ngay lập tức trở nên yên lặng, chăm chú chờ đợi Yêu Vương ra mệnh lệnh.

Hắn mở miệng, cất giọng uy nghiêm đầy từ tính:

"Mộc Khả?"

"Có thuộc hạ!" Lão tộc trưởng Mộc Linh Tộc vội vã ra tiếp kiến, đây chính là tên thật của lão a, mà cũng chỉ có Yêu Vương mới có quyền gọi như vậy, mấy người khác dù cùng bối phận cũng rất ít khi gọi ra tên thật, đa phần đều dùng Mộc Linh Tộc trưởng xưng hô.

"Lần này tộc ngươi có công phát hiện thông đạo, sau này bổn toạ chắc chắn sẽ trọng thưởng, các ngươi tiếp tục phát huy a!" Thiên Mục Thiềm khen tượng trưng một câu, cũng không đưa ra quà tặng cụ thể là gì.

Hắn cũng không đem sự việc để trong lòng, lấy thân phận của hắn khích lệ thuộc hạ một câu là quá đủ rồi.

Lão tộc trưởng tuy hơi bất mãn nhưng cũng không dám biểu hiện ra bên ngoài nhưng ít ra có một lời khen của Yêu Vương cũng giúp tộc đàn sau này càng dễ phát triển trong Thiên Yêu Sơn, thậm chí nếu lợi dụng tốt thì vươn ra bên ngoài cũng không phải không có khả năng!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play