Cô mỉm cười, nụ cười hạnh phúc. Tiếng chú chim hót vang ngoài kia, từ từ bay qua bay lại giống như đã cảm nhận được niềm vui của cô. Cảm giác ước mong của bản thân mình sắp thành sự thật, trên mặt cô lần đầu tiên xuất hiện những giọt lệ.
Có lẽ, không một ai có thể nhìn thấy cảnh tượng tuyệt đẹp này, mặc cho cô đã từng làm những điều độc ác, kinh khủng hơn thế cả trăm lần. Người trong giới còn đồn cô là một kẻ máu lạnh vô tình, thế nhưng chung quy cô vẫn là thiếu nữ, vẫn có thể biết khóc biết cười.
Sở dĩ cô không biểu hiện chúng ra ngoài là vì cô chưa bao giờ có cảm giác an toàn cả, toàn bộ thế giới trong mắt cô đều là kẻ thù. Cô không thể biểu hiện yếu đuối, bởi vì khi đó chính là lúc nguy hiểm nhất, kẻ thù có thể đến bất cứ lúc nào.
Chỉ cần một ánh mắt khác thường, bước chân kỳ lạ là đối phương có thể đoán được suy nghĩ trong đầu.
Tuy nhiên, ở cạnh anh ấy, cô cảm thấy vô cùng an toàn. Ít nhất anh ấy không hề giống như những người khác luôn luôn thèm khát những thứ cô đang sở hữu. Và trên hết, đối với cô, anh ấy chính là người đàn ông tuyệt vời nhất.
Hai bàn tay run rẩy, cô từ từ lau đi những giọt lệ một cách nhanh chóng, nhìn khuôn mặt xinh đẹp như thiên thần trước gương, vẻ mặt cô lộ rõ quyết tâm.
“ Nhất định phải khiến cho cha mẹ anh ấy phải phụ thuộc vào mình.”
Vì biết ba mẹ anh ấy không thích nổi bật, vậy nên cô cũng chỉ thuê vài chiếc xe sang để ra mắt với anh ấy. Cô là đại tiểu thư, vậy nên cô cũng muốn cho ba mẹ anh ấy biết bản thân cũng có không thua kém bất kỳ cô gái nào.
Hơn hai mươi chiếc xe bắt đầu xuất phát, đội hình hoành tráng khiến tất cả những người ven đường đều khiếp sợ. Toàn bộ xe đều tấp vào hai bên, nhường đường cho đoàn xe đi qua. Thậm chí xe cảnh sát còn đi theo đằng sau bảo vệ đoàn xe.
Một dàn máy bay trực thăng túc trục trên bầu trời, đi theo đoàn xe, tư thế sẵn sàng có thể bắn hạ bất cứ kẻ nào dám cản đường.
Tất cả mọi thứ chỉ nhằm một mục đích duy nhất, đó chính là bảo vệ Linh Nhi. Vô số người kể cả có chức cao, giàu có khi nhìn thấy cảnh tượng này cũng phải hít một hơi khí lạnh, não hải chấn động. Bởi vì cảnh tượng trên quá là rung động lòng người.
Linh Nhi lúc này đang ở tại trong chiếc xe chính giữa. Đừng nhìn chiếc xe mỏng manh rồi lại coi thường nó. Thực chất đây chính là chiếc xe chuyên phục vụ những yếu nhân, được chế tạo để chống lại những đợt tấn công hỏa lực.
Trên xe, hai cô gái cảnh giác cao độ nhìn xung quanh, hai người này đều do Tư Hạ tự tay tuyển chọn và đào tạo, ngoài phải am hiểu, xử lý nhạy bén toàn bộ biến cố thì phải có lòng trung thành tuyệt đối. Vậy nên đó là lý do tại sao, trên cổ hai người đều có một con chip nhỏ. Đây cũng chính là lý do tại sao rất ít ai có thể dám trà trộn để ám sát cô ấy được. Bởi vì chỉ cần một hành động muốn gây nguy hiểm cho người chủ, chip sẽ tự động nổ tung, vụ nổ mặc dù nhỏ nhưng chắc chắn sẽ làm cho vật chủ phải chết.
Linh Nhi khi này đâu có quan tâm những chuyện bên ngoài, cô trong đầu đang nghĩ xem nên nói với ba mẹ anh ấy như thế nào để có thể lấy lòng được hai người. Phải biết cô sắp cưới anh ấy, nói thẳng hơn chính là con dâu của nhà anh ấy, vậy nên cô không thể nói năng như cách cô nói chuyện với người khác được.
Trong lúc cô suy nghĩ, tiếng chuông điện thoại khiến cho cô ngắt mạch suy nghĩ. Ngay lập tức, cô nhíu mày, rút trong túi chiếc điện thoại, bắt máy nói:
“ Tư Hạ, cô gọi cho tôi gấp gáp vậy là có chuyện gì? Nếu không phải chuyện gấp thì...”
Chưa kịp nói hết, Tư Hạ lần đầu tiên dám ngắt lời cô, vội vã nói:
“ Cô...cô chủ... Vị tiểu thư Nguyệt Sương đang đi tìm ngài. Nói là cậu chủ đang gặp nguy hiểm! Hiện tại cô ấy đang ở chỗ tôi, cô chủ có cần...”
Ngay lập tức, điện thoại rơi xuống, trong điện thoại vẫn còn tiếng kêu của Tư Hạ:
“ Cô chủ...cô chủ...”
Đột nhiên, nhiệt độ trong xe giảm xuống kịch liệt, hai hộ vệ của Linh Nhi run rẩy thân thể, không dám nhìn cô chủ. Vẻ mặt Linh Nhi trở nên lạnh băng, không còn sự vui vẻ như lúc trước. Cô hít sâu một hơi, nhặt chiếc điện thoại, tuy nhiên nếu nhìn kỹ thì sẽ có thể thấy được gân xanh trên trán cô nổi lên.
“ Tư Hạ, trong thời gian ngắn nhất, dùng toàn bộ lực lượng của tôi truy lùng hết mọi ngóc ngách. Toàn bộ những kẻ chỉ cần tổn thương một sợi tóc của anh ấy đều giết không tha.”
Nói xong, cô ngắt máy, vẻ mặt giống như muốn giết người nhìn tài xế đang run rẩy, lạnh giọng nói: