Tuyết Ngọc như một chú chim nhỏ ngồi ngoan ngoãn trên chiếc ghế, cô đơn tĩnh mịch nhưng lại cho người ta một cảm giác xa cách không thể chạm tới được.
Tuyết Ngọc nhắm mắt lại, tưởng tượng thứ gì đó rồi nở một nụ cười mãn nguyện. Có lẽ, khi này cô ấy đang nhớ về những kỷ niệm tuyệt vời của bản thân.
Thế nhưng, khoảnh khắc tuyệt đẹp đó lại bị đánh vỡ bởi một giọng nói đầy vẻ cao ngạo của tên tóc vàng đang đi tới.
“ Em gái, em có muốn đi chơi với bọn anh không?”
Nói xong, hắn ta còn cố ý xoay xoay chiếc đồng hồ hàng hiệu như cách để chứng minh sự giàu có của mình. Hơn thế nữa, ánh mắt của hắn tràn đầy sự dâm dê, giống như Tuyết Ngọc là một miếng mồi béo bở dành cho hắn ta vậy.
Hắn ta vô cùng tự tin về bản thân mình, không có một cô gái nào chê tiền cả. Hơn nữa, hắn cảm thấy mình thật may mắn, cô gái này dù không lộng lẫy như những cô gái khác hắn từng gặp nhưng hắn cam đoan đây chính là cô gái đẹp nhất. Thậm chí, hắn còn có ảo giác cô gái bí ẩn này còn đẹp hơn cả các diễn viên hạng A. Hắn đã quá chán ngấy với mấy cô nàng ngoài kia rồi.
Thỏ con thì là miếng mồi của sói xám. Trường hợp này thì đúng là như vậy. Tuyết Ngọc giống như một chú thỏ, non ớt và ngây thơ thì làm sao có thể thoát khỏi được nanh bạc của những con sói đang đói khát rình rập ngoài kia chứ.
Trong lời nói của tên tóc vàng đã ẩn chứa hàm ý bắt buộc rõ ràng. Thậm chí, hắn còn gọi bọn bạn chặn hết lối ra vào, giống như dù cho Tuyết Ngọc có đồng ý hay không thì hắn vẫn sẽ cưỡng ép cô đi.
Tên tóc vàng còn không ngần ngại nở một nụ cười tà đạo, ánh mắt nhìn chằm chằm hai ngọn đồi nhô ra của Tuyết Ngọc, thích thú nói:
“ Em chỉ cần đi cùng anh, anh sẽ khiến cho em sướng lên tận chín tầng mây.”
Chưa bao giờ, trong con người hắn lại bị đốt cháy bởi ngọn lửa dục vọng khủng khiếp như hiện tại. Các cô gái khác thì chỉ khiến hắn có chút hứng thú một chút thôi. Còn riêng cô gái này lại hoàn toàn khác. Khí chất cao lãnh kỳ lạ, như một đóa hoa băng giữa núi tuyết không ai chạm tới.
Càng độc lạ thì sẽ càng khiến người ta thèm muốn, hắn vươn hai tay, định giật lấy khăn choàng của Tuyết Ngọc, hắn muốn xem đằng sau miếng vải này là một cô gái xinh đẹp như thế nào.
Có vẻ suy nghĩ của hắn đã đúng, đó là trong trường hợp các cô gái khác. Tuy nhiên, hắn cũng không thể nào tin được là cô gái trước mặt này lại là thiên kim đại tiểu thư nổi tiếng tàn ác nhà họ Tuyết.
Từ ban đầu, việc hắn dám ngắt suy nghĩ của cô ấy đã là điều vô cùng tai hại, điên rồ hơn, hắn còn có ý định muốn xâm phạm. Đây đúng là không còn cách nào để cứu chữa nữa.
Tay hắn vừa mới định chạm vào miếng vải của Tuyết Ngọc, một giọng nói vô cùng lạnh lẽo phát ra: