Ăn xong bữa sáng, Lâm Thần mệt mỏi rời đi... Cho đến hiện tại, người thiệt thòi lại chính là cậu.

Không bắt được gà lại còn mất nắm thóc, cậu lại bị Nguyệt Sương dùng chiêu trò để phản kích lại khiến cho cậu không kịp trở tay.

Kẻ địch này thật sự quá mạnh, vừa mưu mô lại còn biết diễn trò! Lâm Thần cắn răng suy nghĩ, cậu muốn tìm cách để “trị” cái tính cách “biến thái” này của Nguyệt Sương... Chứ nếu để lâu thì chắc chắn em ấy sẽ hóa quỷ mất.

Thế nhưng, cô nàng ma nữ này quá mạnh, sức tấn công của cô ấy gần như đã đạt đến tối đa, lại còn có chiêu phản đòn, tập kích và mê hoặc... thử hỏi một người mới chơi như cậu thì làm sao có thể đánh bại được con quái vật này đây.

Cuối cùng, sau một hồi giằng co, cậu thở dài một hơi, quyết định đêm nay sẽ bí mật ngủ ở nơi khác, tránh cho em ấy lại làm trò như hôm qua.

Trong lúc cậu đang chăm sóc cho Linh Nhi, cậu đột nhiên cảm thấy làn da của em ấy đã trở nên hồng hào hơn, điều này khiến cho cậu rất vui, cứ đà này, chắc chắc em ấy sẽ tỉnh lại sớm mà thôi.

Thế nhưng, niềm vui lớn chẳng kéo dài được lâu, Tư Hạ từ bên ngoài hớt hả chạy vào, vẻ mặt bối rối nhìn cậu, hai tay cầm bản hợp đồng cúi đầu nói:

“ Thưa...thưa cậu chủ, cổ phiếu của công ty cô chủ hiện tại đang xuống dốc, tình hình rất nguy cấp...Thế...thế nhưng hiện tại cô chủ...”

Mặc dù không nói hết, thế nhưng Lâm Thần vẫn hiểu ra Tư Hạ muốn nói với cậu cái gì.

Công ty của Linh Nhi ảnh hưởng lớn như vậy, chắc chắn sẽ có rất nhiều kẻ thù ở bên ngoài nhìn chằm chằm như hổ đói để tìm thời cơ phá hoại. Đương nhiên, lúc này chính là thời điểm hoàn hảo nhất, khi mà cô ấy không có ở công ty...

Hiện tại, chỉ có cậu, người thân cận nhất của Linh Nhi mới có thể cứu được công ty. Thế nên cậu đoán đó là lý do tại sao cô ấy lại tự mình chạy tới đây!!!

Ý nghĩ của Lâm Thần cũng đúng, thế nhưng thật sự đó chỉ là một phần suy nghĩ rất nhỏ cho việc này. Tư Hạ sở dĩ không tự quyết định sự vụ quan trọng này mà chạy đi báo cáo Lâm Thần, đó chính là sự tín nhiệm, sự tôn trọng và công nhận tài năng của cậu ấy.

Trong suy nghĩ của cô, những lời mà cô chủ nói về cậu chủ đều hoàn toàn chính xác. Hơn nữa, chính cô cũng đã từng chứng kiến tận mắt những tài năng đó, thế nên cô lại càng tin tưởng, thậm chí là sùng bái cậu ấy.

Thế nhưng... ở phương diện thương trường này, nơi mà không thể dùng vũ lực để giải quyết, liệu cậu ấy có khả năng cứu được công ty của cô chủ hay không? Cô thật sự cũng không dám chắc.

Tuy nhiên, rất nhanh, Lâm Thần cầm lấy tờ giấy cùng với giọng nói vô cùng gấp gáp:

“ Nhanh chóng đưa tôi đến công ty. Chuyện này cứ giao cho tôi xử lý!!!”

Tư Hạ nghe vậy, trong lòng mừng rỡ, khuôn mặt cũng thoải mái hơn rất nhiều...

Rất nhanh, cả hai đã lên chiếc xe rời khỏi đây, chính cậu cũng đã giao nhiệm vụ chăm sóc Linh Nhi cho Nguyệt Sương.

Trên đường đi, cậu nhìn bảng số liệu rồi nhíu mày. Một công ty to lớn, làm ăn tốt như vậy, ấy thế mà cổ phiếu lại bị bán tháo hàng loạt, thật sự đây là dấu hiệu quá mờ ám.

Mặc dù cậu chưa hề chính thức làm chủ tịch của một công ty, thế nhưng từ bé, cậu đã có ước mơ thành lập công ty nho nhỏ, thế nên chính cậu cũng tự học được rất nhiều điều.

Cho nên, mặc dù những thuật ngữ trong tờ chỉ số này rất khó, thậm chí nó còn khiến cho rất nhiều người trong chuyên môn đều phải nhăn mày, thế nhưng cậu lại hiểu một cách dễ dàng.

Nhìn qua sơ lược bảng số liệu, ngoài việc cậu cảm thấy trong chuyện này có chút mờ ám thì thực sự cậu phải hít một hơi khí lạnh khi chứng kiến được những con số trong công ty.

Tất cả đều tính bằng tiền tỷ, thậm chí có những mục mà con số còn tràn ra khỏi ô viết... Thử hỏi đây là công ty hay là một nơi in ra tiền vậy.

Cố gắng loại bỏ con số ra khỏi đầu, lúc này điều cần thiết đó là phải giải quyết được vấn đề nghiêm trọng này. Cậu nhất định phải giữ công ty, nếu như để nó phá sản, chắc chắn Linh Nhi sẽ vô cùng sốc, thậm chí là lâm bệnh lần nữa.

Suy nghĩ một lúc, ánh mắt dõi theo con số, cậu không ngoảnh mặt mà hỏi Tư Hạ đang lái xe:

“ Tư Hạ, tình trạng này đã diễn ra bao lâu rồi?”

Mặc dù đang lái xe, thế nhưng Tư Hạ vẫn nghiêm túc trả lời:

“ Thưa cậu chủ, tình trạng này đã xảy ra từ một tháng trước. Lúc đó, cổ phiếu chỉ giảm một chút, thế nên tôi cho rằng đó chỉ là ảnh hưởng nhất thời, không có gì đáng lo!”

Lập luận của Tư Hạ cũng có phần đúng. Bởi vì thị trường thì không thể lúc nào cũng tăng trưởng được, phải có lúc giảm lúc tăng, thế nên chuyện Tư Hạ chủ quan là điều rất bình thường.

Thế nhưng, để khiến cho công ty của cô ấy rơi vào khủng khoảng như vậy, chắc chắn không thể là một công ty bình thường ra tay, có lẽ nào... Lâm Thần nghĩ đến đây đều có chút lo lắng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play