Lâm Thần sau khi làm việc nhà xong, cậu đi vào căn phòng quen thuộc thường ngày của cậu. Tuy nhiên, điều khác lạ hôm nay là cậu cầm chính chiếc điện thoại của mình và lưu lại dãy số của Tiểu Ngọc.
Nhìn tin nhắn chi chít đến nỗi máy điện thoại đời cũ của cậu còn không thể tài hết, hàng trăm cuộc gọi nhỡ cùng với hàng trăm lá thư chưa hề bóc vẫn còn để trong chiếc hộp ở xó phòng là đủ hiểu mị lực kinh người của cậu.
Trong danh bạ của cậu thì chỉ có vài số của người quen mà thôi. Đương nhiên em gái sắp tới của cậu cũng thuộc một trong những người yêu quý của cậu. Nghe những lời chửi rủa mắng nhiếc vừa nãy của Tiểu Ngọc, cậu thở dài một hơi trầm lặng.
Cậu cũng sẽ cố hết sức để em ấy có thể thoải mái hơn, nếu như em ấy bài xích cậu thì cậu cũng sẽ không miễn cưỡng em ấy. Cậu hiện tại còn không biết mình có đủ thời gian để chăm sóc cho em ấy hay không nữa, tâm trí của Lâm Thần lúc đó rất rối bời...
Về bên Tiểu Ngọc, sau khi rủ lũ bạn ra bãi đất trống gần đó. Những người bạn của Tiểu Ngọc cũng là những cô gái khá là xinh đẹp, tuy nhiên nếu so với Tiểu Ngọc thì Tiểu Ngọc giống như viên ngọc sáng ở trong những hòn đá cuội vậy.
Tiểu Ngọc kể chuyện về việc cô sắp phải chuyển đi, đồng bạn của Tiểu Ngọc nghe vậy đều tỏ ra hối tiếc. Ai ai cũng muốn níu giữ lại Tiểu Ngọc...
Nhìn lũ bạn của mình như vậy, Tiểu Ngọc cười nói:
-Các cậu cứ ở đây đi... lúc nào rảnh thì tôi lại quay về thăm các cậu...
(Lúc đầu tác định xưng mày-tao nhưng nghe nó tục quá)
Tuy nhiên, trong nhóm có một cô gái mắt sáng lên, hỏi Tiểu Ngọc:
-Ê cậu, cậu có phải sắp đến trường * của tỉnh * đúng không vậy?
Tiểu Ngọc gật đầu, lúc này mắt của đứa bạn đó sáng lên. Hai tay bắt lấy tay của Tiểu Ngọc rồi ngưỡng mộ nói:
-Cậu lên đó nhớ chụp cho tôi tấm hình của cậu ấy nha....
Vừa nói vậy, cả đám bỗng như bừng tỉnh, ai ai cũng vẻ mặt chờ mong nhìn Tiểu Ngọc khiến cho Tiểu Ngọc không biết nói gì. Ai ai cũng nhìn cô khiến cho cô cũng có chút xấu hổ. Để giải tỏa sự xấu hổ này, chính cô cũng tò mò người mà mấy con bạn của cô muốn tìm là ai, cô hỏi:
-Cậu ấy là ai?? Tại sao các cậu lại tỏ vẻ mê đắm nam sinh đó như vậy???
Vừa nói xong, cả đám kể về hình dáng và tài năng của nam sinh đó. Nếu để tả vẻ đẹp thì đúng là không thể có một từ nào để diễn tả hết được vẻ đẹp của cậu nam sinh này. Nếu có thể miêu tả trong một từ thì người ta gọi là “ mỹ nam nghìn năm mới gặp”, Ánh mắt sâu thẳm có thể dễ dàng hút hồn bất cứ cô gái nào. Vẻ đẹp ngoại hình đã rất kinh khủng, thậm chí cậu nam sinh đó tính tình còn rất ôn hòa.
Nghe lũ bạn kể, Tiểu Ngọc còn thật sự không thể tin nổi trên thế giới này còn có nam sinh đó tồn tại. Tuy nhiên, điều làm cô bất ngờ hơn đó là cậu nam sinh đó thậm chí còn khá là nghèo, phải đi làm thuê để trang trải.
Nhìn từng tấm ảnh mà lũ bạn cô phải day dứt lắm mới vác ra, cô cũng động lòng trước những tấm hình này. Tuy chỉ là ảnh chụp trộm cùng, thậm chí còn không nhìn thấy được cả mặt của người đó nhưng từ dáng người cùng với giác quan thứ sáu nhạy bén thì cô cũng có chút rung động. Chưa cần nhìn cũng biết đây là một người cực kỳ soái khí và mị lực kinh người rồi, không biết khi mà lộ mặt thì sẽ khủng khiếp như nào nữa.
Tuy nhiên, với một người thông minh như Tiểu Ngọc, cô biết rõ là những người này thường sẽ bị những “phú bà” khác theo đuổi. Nhìn lũ bạn ánh mắt giống như chết đi sống lại muốn gặp anh ta, cô sợ khi cô nói ra điều này thì đám fan cuồng như này sẽ đánh chết cô mất.
Tuy là không thể nói thẳng nhưng Tiểu Ngọc vẫn tỏ vẻ nghiêm túc đáp:
-Nếu anh ấy hoàn hảo như vậy thì chắc có rất nhiều cô gái xinh đẹp giàu có theo đuổi chứ...