Thời gian nhẹ nhàng trôi qua, thấm thoát cái liền vạn năm nữa.
Tính toán, Tử Thiên hấp thu quả trứng tinh hoa nháy mắt cái liền đã hơn hai vạn năm.
Lúc này hắn vẫn như cũ bị trấn áp ở tế đàn trung tâm, mà quả trứng khổng lồ ban đầu, dưới kinh khủng thôn phệ lực lượng kiên trì qua hơn hai vạn năm lúc này chỉ còn lại một phần mười.
Thiết nghĩ, chẳng bao lâu nữa thì quả trứng liền sẽ bị thôn phệ xong.
Quả nhiên, dưới Tử Thiên kinh khủng sức thôn phệ, hơn bảy ngàn năm sau, quả trứng tia tinh hoa cuối cùng cũng bị Tử Thiên hút vào cơ thể.
Oành!
Chỉ thấy tại cơ thể hắn bên ngoài “Oành” một cái, một đạo to lớn khí lưu từ cơ thể hắn hoá thành một đạo gợn sóng nhanh chóng mà ra.
Khí lưu mạnh mẽ cuốn theo bụi bặm bay ra xung quanh.
Mà tại Tử Thiên hoàn toàn cắn nuốt quả trứng kia tinh hoa xong lúc, cái kia chỉ còn lại khô héo xác trứng giống như không còn lực lượng chống đỡ liền giống như tro tàn tan biến đi mất.
Quả trứng biến mất chỉ còn lại Tử Thiên một mình ở giữa tế đàn.
Mà lúc này, hẳn là do quả trứng biến mất lý do, Tử Thiên đã trở thành tế đàn trấn áp duy nhất mục tiêu.
Mặc dù hắn đã dùng đến Huyền Vũ huyết dịch làm môi giới nhằm giảm bớt trấn áp lực lượng nhưng mà cũng không giảm được bao nhiêu.
Cái này làm Tử Thiên có chút khó chịu, tại hắn hấp thu xong quả trứng kia thì trong cơ thể đã dục hoả xông thiên, khó chịu vô cùng, bây giờ lại bị cái tế đàn này cực lực trấn áp sao có thể thần nhàn khí định cho được.
Phải mau chóng nghĩ cách, nếu không chỉ có chết, hắn cũng không muốn giống như quả trứng kia bị trấn áp ở nơi này.
Nhưng mà ngay tại lúc Tử Thiên đau đầu suy nghĩ thì chợt nghe thấy một chút tiếng động.
Răng Rắc! Răng Rắc…
Chỉ thấy một tiếng nứt vỡ đột ngột vang lên.
Tiếng nứt vỡ mặc dù nhỏ bé nhưng mà cũng không thoát khỏi Tử Thiên thính giác tinh tường.
“Ở phía trên!”
Phát hiện được tiếng nứt vỡ nguồn gốc, Tử Thiên lập tức ngẩng mặt hướng lên.
Tại trên đầu hắn cái kia Huyền Vũ đồ án đột ngột xuất hiện từng đạo nứt vỡ, những đạo nứt vỡ này xuất hiện về sau cũng không có dừng lại mà như màng nhện lập tức lan tràn ra khắp đồ án.
Chẳng mất bao lâu, to lớn đồ án đã chằng chịt vết nứt vỡ.
Nhìn thấy cái này, Tử Thiên trong lòng ban đầu còn ngỡ ngàng ngã ngửa nhưng ngay sau đó thì lại vui mừng như Tết.
Tế đàn này vậy mà tại lúc này xuất hiện xuất hiện sơ xuất, đây chính là một cái to lớn niềm vui.
Thiết nghĩ cái tế đàn này tồn tại lý do chính là vì trấn áp cái kia quả trứng, mà hắn thì là thôn phệ quả trứng kia khiến cho nó biến mất liền mới có thể khiến cái tế đàn này xuất hiện hư hỏng dị trạng.
Như quả trứng đã không còn thì cái tế đàn này hẳn sẽ nhanh chóng sụp đổ, trong lòng hắn một cỗ không cam tâm sôi trào mà lên.
“Không được a, những cái kia lực lượng là vì quả trứng này mà vĩnh thế tồn tại, như quả trứng này đã không còn thì những lực lượng kia hẳn là cũng theo đó biến mất, đây chính là một cái to lớn tổn thất a.”
Trong miệng lẩm bẩm, Tử Thiên im lặng cảm nhận được trấn áp mình lực lượng đang không ngừng theo thời gian trôi qua.
Dự tính bên trong, không lâu thời gian nữa thì hẳn là cái này tế đàn sẽ rơi vào sụp đổ, nghĩ đến đây, trong lòng Tử Thiên nổi lên một cỗ tham lam ngọn lửa.
Hắn muốn tại lúc trước khi tế đàn sụp đổ lúc liền sẽ thôn phệ cái này tế đàn lực lượng.
Như trước đó, Tử Thiên hoàn toàn không có một chút nào ý nghĩ sẽ thôn phệ toàn bộ tế đàn này lực lượng mà sẽ chỉ nghĩ cách tìm cách thoát khỏi tế đàn trói buộc mà thôi, nhưng hiện tại, mọi chuyện đã khác…
Tại hắn thôn phệ cái kia quả trứng lực lượng thì hắn cũng đạt được quả trứng kia một vài cái gọi là truyền thừa ý chỉ.
Ý chỉ truyền thừa bên trong hiện ra một cái hồng mông hỗn loạn hình ảnh, trong đó hắn thấy được tại vạn giới sinh linh sau khi hình thành, thấy được một cái vạn giới thái bình thịnh thế… nhưng rồi theo hình ảnh chuyển biến, thời gian chuyển rời, hắn thấy được sinh linh bắt đầu sinh ra lòng tham cùng dục vọng không đáy, hắn cũng thấy được loại kia tham lam cùng dục vọng theo thời gian phát triển mạnh mẽ rồi dần dần biến thành một cái toàn thân màu đen kỳ dị thú vật.
Con thú này cực kỳ to lớn, dài có ngàn vạn mét, thô to trăm vạn mét, đầu nó giống như đế vương ngẩng mặt cưỡi lên mây xanh, khuôn nó mặt hung ác, hai mắt màu đỏ đỏ hiện lên tham lam cùng dục vọng ý niệm, dáng vẻ nó thịnh nộ, mũi lớn lồi ra; trên đầu có sừng thú uốn lượn lúc lúc biến ảo thất thường; miệng lớn nhe ra, hoá thành một cái hắc ám lĩnh vực toả ra kinh thiên lực hút, nó bốn chân giống như kình thiên chống trời dẫm đạp lên mặt đất, tứ chi nó móng vuốt sắc bén như móng hổ,…
Nhìn vào con dị thú, Tử Thiên lấy làm sợ hãi, cũng không phải là con thú to lớn hay húng ác ra sao mà chính là do hắn nhìn thấy lúc con dị thú há ra miệng lớn; cái kia trong miệng nó hắc ám lĩnh vực đang không ngừng toả ra kinh thiên lực hút giống như có thể thôn phệ được tất cả mọi thứ, cho dù có là thiên địa trời đất…
Đến đây, hình ảnh liền bắt đầu mờ đi rồi biến mất.
Theo Tử Thiên suy đoán thì những ký ức truyền thừa này có lẽ là con vật này quá trình sinh ra cùng quá trình phát triển phát triển.
Cũng chính nhờ vào loại này truyền thừa ký ức mà hắn có thể tự tin đặt ra suy nghĩ muốn thôn phệ cái này tế đàn lực lượng.
To lớn tế đàn, bởi vì quả trứng kia đột nhiên biến mất mà bắt đầu có những biến động bất ngờ.
Đầu tiến chính là cái Huyền Vũ đồ án kia bắt đầu nứt vỡ, sau đến chính là lực lượng trấn áp bắt đầu yếu bớt đi,…mà Tử Thiên thì đối với những thay đổi này thì trong lòng mừng rỡ vô cùng, hắn giống như có thể thấy được tương lai không xa một cái hình ảnh.
Trong hình ảnh ấy, hắn một cái thân trên để trần đã được giải thoát, đang không ngừng đối với tế đàn lực lượng tiến hành hấp thu.
Đang mơ tưởng ở giữa, Tử Thiên liền thấy được đang cắm ở cơ thể mình những móc xích bắt đầu buông lỏng rồi rơi ra, tiếp đó bảy cái đồ án xung quanh hắn cũng bắt đầu xuất hiện băng diệt trạng thái.
Nhanh Nhanh…
Tiếng lầm bầm trong miệng Tử Thiên vang lên liên tục, khuôn mặt hắn ngày càng trở lên kích động, ánh mắt thì ngày càng tỏ ra tham lam ý niệm.
Rắc Rắc… Ầm Ầm!
Tiếng chấn động ngày càng kịch liệt.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, Tử Thiên vẫn như cũ tập trung tinh thần, một cỗ mơ hồ thôn phệ lực lượng đã bắt đầu từ hắn cơ thể truyền ra.
Đúng lúc này, toàn bộ tế đàn đang ầm ầm chấn động lúc đột nhiên lại trở lên tĩnh lặng, sự chuyển đổi này cực kỳ bất ngờ mà không hề có bất kỳ một điềm báo trước nào.
Tử Thiên vẫn như cũ tinh thần tập trung cao độ.
Hắn có thể cảm nhận được trong cơ thể mình từng tiếng mạch đập cùng tiếng trái tim “bình bịch” lên xuống, thậm chí nếu mà có một cái lông chim như ở nơi này rơi xuống dưới đất thì hắn cũng có thể nghe thấy được.
Đây là một cái dạng gì tĩnh lặng mới có thể tĩnh đến như vậy.
Rồi đột nhiên, hắn giống như đã biết từ trước, đột nhiên hét to: “Là lúc này.”
Chỉ thấy, toàn bộ tế đàn bỗng nhiên “Oành Oành” nổ vang, từng đạo kiến trúc cùng đồ án bắt đầu phá toái, mà theo những thứ này phá toái ngay cùng lúc đó thì từ trong chúng bên trong cũng có vô biên vô tận lực lượng ào ào thoát khốn mà ra…
Cùng lúc đó, một cỗ kinh khủng thôn phệ lực từ hắn cơ thể bên trong nhanh chóng truyền ra, lực lượng này lớn đến nỗi hoá thành một cái vạn mét màu đen vòng xoáy.
Vòng xoáy màu đen giống như vòi rồng hút nước, lập tức hướng những cái kia lực lượng đem chúng hút lại.
Không chần chừ, Tử Thiên không muốn bỏ qua cơ hội này, hắn toàn tâm nhắm mắt, tâm thần chìm xuống tận lực tăng cường thôn phệ lực đến tối cường nhất có thể.
Chỉ thấy từng đạo, từng đạo giống như thác nước lực lượng “ào ào” đổ vào cơ thể hắn, tắm rửa từng tế bào cũng như cốt cách kinh kỳ khiến cho cơ thể hắn vốn dĩ đã vô cùng cường đại nay lại như cá chép hoá rồng càng thêm cường đại.
Hắn có thể cảm nhận được, trước đó cơ thể hắn lực lượng nếu giống như một cái ly đầy nước thì nay lại được đổ thêm vào một chén nữa.
Chỉ khác là, nếu như một ly nước đã đầy thì chỉ cần một giọt nước nữa là nước sẽ tràn ra ngoài thì hắn lại có điểm khác biệt, mà điểm khác biệt này chính là tồn tại ở tính chất của việc hắn tu luyện.
Như trong tiểu thuyết, hắn là đang tu luyện một phương pháp gọi là luyện thể, loại này phương pháp không hạn chế tư chất mà chỉ cần có vô hạn tài nguyên liền có thể vô hạn thăng cấp, nên ly nước của hắn sẽ theo mực nước tăng lên mà thành ly cũng sẽ cao lên, điều này cũng nói ly nước của hắn sẽ không bao giờ bị tràn ra ngoài, đừng nói một chén chính là đổ một xô nước vào đều không thể nào tràn ra được.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT