Chương 45. Ăn trứng

Sau một hồi kêu gào mệt mỏi, Tử Thiên liền ngoan ngoãn im lặng xuống.

Hắn biết, bây giờ có kê gào như thế nào đi chăng nữa thì cũng không có lợi ích gì cả, nơi này sẽ chẳng có ai đến cứu hắn đâu.

Nếu như hắn muốn thoát ra khỏi nơi này, bắt buộc phải thoát ra khỏi Huyền Vũ trói buộc cùng trấn áp.

Nhưng việc này không phải chuyện dễ dàng gì, điều này là hắn biết được nhưng mà hắn không muốn bị trói rồi bị trấn áp chết ở nơi này.

Nhưng phải làm sao thì mới có thể thoát ra được?

Nghĩ nghĩ, Tử Thiên nghĩ đến nơi này giống như là đang phong ấn quả trứng này.

Thiết nghĩ, Huyền Vũ là Tứ Thánh Thú một trong, mặc dù có chút đen nhưng mà khí chất lại quang minh lỗi lạc, hẳn là thuộc về chính nghĩa phe phái.

Dù sao thì có thể được người đời xưng hồ thành Thánh cũng không phải là đơn giản có thể nghĩ.

Mà nó lại không tiếc thân mình lực lượng, chấp nhận hy sinh nơi này để trấn áp quả trứng này thì hắn hẳn quả trứng này cũng không phải vật gì tốt lành.

Nếu như hắn có thể làm quả trứng này biến mất, thì rất có khả năng hắn cũng được thả ra.

Nhưng mà, phải làm thế nào mới được, đến ngay cả Thánh Thú Huyền Vũ đều không thể khiến quả trứng này chết đi thì hắn làm sao mới có thể làm được chuyện đó.

Trong đầu Tử Thiên lúc này, tràn đầy suy nghĩ phá bỏ quả trứng, hắn cũng không lại nghĩ chuyện mình làm sao lại bị trói.

Cái đó còn không đơn giản? Nhất định là cùng quả trứng thoát không ra quan hệ rồi.

Im lặng hồi lâu!

Tử Thiên quyết định, hắn như muốn thoát khỏi trói buộc nhất định phải huỷ bỏ quả trứng.

Nhưng mà nếu làm như vậy thì có phần đáng tiếc, quả trứng này khi nở ra hắn là một con gì đó kinh khủng, nếu như hắn có được quả trứng này lực lượng há chẳng phải càng thêm tuyệt vời ông mặt trời hay sao?

Dù sao thì loại thôn phệ năng lực này đối với hắn sau này hẳn là rất có tác dụng.

Một cái to gan ý nghĩ nảy ra trong đầu hắn.

Giống như lần trước, nhảy vào Huyền Vũ huyết trì, hắn cũng muốn ăn cái quả trứng này.

Quả trứng này mặc dù có lợi hại hơn nữa thì nó cũng mới chỉ là một quả trứng, nếu không thì nó cũng không bị Huyền Vũ trấn áp, bằng vào hắn sức lực cùng cơ thể đen xì này hẳn là có thể đối phó.

Hơn nữa, quả trứng này giống như ban nãy xuất thủ với hắn mà khiến cho cả tế đàn tức giận nên hiện tại nó đang bị đặc biệt chăm sóc, hẳn là sẽ suy yếu đi nhiều.



Đây chính là hắn một cái cơ hội lớn.

Quay ra nhìn quả trứng, trong mắt Tử Thiên có bỉ ổi cùng tham lam ánh lửa lập loè.

Quả trứng này mặc dù làm một quả trứng nhưng mà lớp vỏ của nó lại không hề giống trứng phi cầm hay trứng bò sát, lớp vỏ của nó đặc biệt dày, cùng sần sùi, có thể thấy ở nhiều vị trí, có nhiều miếng vỏ trứng giống như vỏ cây không ngừng bị tróc ra.

Trên những miếng tróc ra đó hắn có thể cảm nhận được có cũng có một cỗ mơ hồ thôn phệ lực lượng.

Như đã quyết định, Tử Thiên liền bắt đầu đối với những miếng vỏ trứng tróc ra này xuất thủ.

Bị ép ở quả trứng bên cạnh, Tử Thiên vận chuyển chính mình máu đen lập tức cắn một miếng tróc ra vỏ trứng.

Vì để cẩn thận, hắn cũng không cắn miếng to mà chỉ làm một miếng nhỏ bằng ngón tay.

Tạm thời, hắn chính là từng miếng một như vậy tiến hành.

Tại miếng vỏ trứng đầu tiên chui vào đan điền, hắn có thể cảm nhận được hắn khí huyết liền lập tức đối với miếng vỏ trứng này chán ghét, chúng nó liền lập tức hướng miếng vỏ trứng lao tới.

Tử Thiên thấy vậy cũng không ngạc nhiên, hắn khí huyết chính là tử Huyền Vũ máu dung hoà mà có, nay lại cắn một cái vỏ trứng từ quả trứng này nên phản ứng của chúng nó cũng không có gì quá ngạc nhiên cả.

Cái làm hắn ngạc nhiên chính là vỏ trứng cũng giống như máu Huyền Vũ có linh, nó giống như phát hiện được bản thân mình đã xông vào địa bàn của địch, lập tức hoá thành một cái toàn thân đen xì, kỳ dị thú vật.

Con thú này thân dê mặt người, mắt mọc dưới nách, tai như mang cá mập, tứ chi như hổ,... cực kỳ xấu xí, toàn thân nó toả ra tham lam cùng dục vọng khí tức hướng huyết dịch của hắn lao tới.

Thấy vậy, Tử Thiên liền điều động lực lượng hoá thành một con to lớn rùa màu đen, toàn thân vững chãi nặng nề, khí tức trầm ổn hướng con quái thú kia đi tới.

Trận chiến giữa hai con vật nhanh chóng liền diễn ra.

Chỉ thấy, con dị thú kia cái miệng mở rộng, trong miệng hoá thành màu đen vòng xoáy không ngừng cắn nuốt xung quanh lực lượng mà mạnh lên chính mình.

Thiết nghĩ chỉ cần cho nó thời gian nhất định thì nó liền có thể một hơi nuốt trọn con rùa này, nhưng mà con rùa nào có cho nó thời gian, chỉ thấy con rùa thì giống như một ngọn Thần Sơn to lớn vững chãi, một bước chân của nó liền khiến con dị thú tất nhiên chịu không nổi liền bị đánh bay.

Chẳng qua bao lâu, con dị thú liền bị con rùa to lớn giẫm xuống dưới chân.

Chiến sự kết thúc, kết quả không ngoài mong đợi, điều này cũng may nhờ Tử Thiến hắn cũng không nuốt quá nhiều vỏ trứng mà chỉ là một miếng nhỏ nên trận chiến liền tương đối dễ dàng.

Tiếp theo chính là giai đoạn dung hợp miếng vỏ trứng này, chiếm đoạt nó năng lực.

To lớn con rùa đen nhanh chóng đem miếng vỏ trứng nuốt xuống, dùng chính mình lực lượng mài mỏng cùng hoà tan nó vào trong cơ thể.

Theo từng tia màu đen bột vỏ trứng tan vào trong máu, Tử Thiên có thể mơ hồ cảm nhận được tại cơ thể mình bên trong đã bắt đầu có một xíu nhỏ thôn phệ năng lực.



Nhưng có lẽ vì sau khi bị dung hoà mà ra, loại thôn phệ năng lực này cực kỳ mỏng manh, thậm chí còn không bằng một phần mười sức thôn phệ của vỏ trứng nhưng mà hắn có lòng tin chỉ cần một thời gian nữa thì năng lực của hắn lập tức có thể thôn thiên phệ địa.

Mừng rỡ trong lòng, Tử Thiên tiếp tục bắt đầu đối với những mảnh vỏ trứng cắn nuốt.

Bởi vì cơ thể hắn hiện tại khá là đặc thù công thêm việc hắn cẩn thận cân đo đong đếm nên việc hắn căn nuốt rất nhanh liền suôn sẻ.

Ngày qua ngày, rất nhanh thì Tử Thiên liền đã “ăn” hết một mảng lớn vỏ trứng, hắn cũng có thể cảm nhận được loại thôn phệ lực lượng kia cũng đang dần trở lên lớn mạnh.

Nhưng rất nhanh thì Tử Thiên phát hiện ra một cái vấn đề, đó chính là vỏ trứng bên cạnh hắn đã hết mất rồi.

Mặc dù ở những chỗ khác còn rất nhiều vỏ trứng đã tróc ra nhưng mà Tử Thiên hiện tại thì lại đang bị trói nên không thể nào đến được những chỗ vỏ trứng kia được, đối với việc này hắn cũng chỉ có thể đối với những miếng vỏ trứng kia nhìn mà thèm mà thôi.

Hắn hiện tại tương đối là khó chịu, từ lúc mà hắn bị loại kia hắn khí tiến vào cơ thể đến bây giờ thì hắn luôn luôn cảm thấy cơ thể có nhiều sự bất thường thay đổi.

Hắn bỗng nhiên trở lên tham lam hơn rất nhiều, cứ nhìn quả trứng bên cạnh mà nói, chỉ nhìn lấy nó thôi đủ làm Tử thiên nước bọt nuốt “ừng ực” rồi.

Nhưng mà có lẽ vì lý do đó mà hắn lại dần trở lên bất chấp hơn hơn bao giờ hết.

Vỏ trứng tróc ra bên cạnh đã hết, những chỗ khác hắn lại không thể nào với tới được nên hắn đã đưa quyết định… hắn lần này là muốn bỏ qua vỏ trứng ăn luôn cả quả trứng bên trong.

Quyết định như vậy, Tử Thiên liền điều động trong cơ thể mình loại kia đen xì lực cắn nuốt đối với quả trứng động thủ.

Chỉ thấy, trong cơ thể hắn tuôn ra một cái mơ hồ thôn phệ lực lượng bắt đầu hướng xung quanh cắn nuốt lấy.

Cảm nhận được thôn phệ năng lực lại không hướng quả trứng cắn nuốt mà lại hướng ra xung quanh làm hắn có chút ngẩn người, nhưng rồi, rất nhanh hắn liền hiểu được, có lẽ đó là bởi vì mới sở hữu nên hắn còn chưa thuần thục điều khiển năng lực này.

Thôn phệ năng lực không ngừng toả ra xung quanh thôn phệ lấy tất cả mọi thứ,… dưới lực thôn phệ này, không ngừng có từng tia thực chất lực lượng tiến vào người Tử Thiên làm cho hắn cảm thấy vô cùng thoả mãn.

Ngay tại lúc trong lòng hắn cười to thì chỉ thấy cả cái tế đàn lập tức rung động.

Tử Thiên chỉ cảm thấy có vô biên lực lượng hướng hắn trấn áp tới, bảy cái màu đen dây xích đang quấn quanh hắn cũng ngày càng xiết chặt, chẳng những vậy, tại mười hai đầu đồi núi xung quanh cũng lập tức mọc ra mười hai đầu dây xích hướng hắn cắm tới.

Từng cái màu đen móc sắt giống như thiểm điện lập tức cắm sâu vào người hắn, hắn có thể cảm nhận được, trong cơ hắn có vô hình lực lượng đang không ngừng cản trở hắn thôn phệ mọi thứ xung quanh.

Phía trên đầu có Huyền Vũ đồ án lập tức phân ra một phần lực lượng hướng hắn trấn áp xuống, khiến cho hắn có phần hơi khó thở.

Cũng may, trước đó hắn có cắn nuốt qua Huyền Vũ máu nên hiện tại đối với loại trấn áp này, hắn là có cơ sở kìm hãm lại.

Lập tức, Tử Thiên điều động khí huyết, chỉ thấy trên cơ thể hắn không ngừng toả ra Huyền Vũ khí tức, mong muốn tạo một cái vỏ bọc giả để qua mắt…

Quả nhiên, khi mà Tử Thiên toả ra Huyền Vũ khí tức thì loại kia trấn áp lực lượng cũng ngày càng yếu ớt xuống, tuy nhiên chúng cũng không có ý định bỏ qua cho hắn, mười hai đầu móc xích vẫn như cũ găm trên người hắn.

Tuy hắn vẫn như cũ bị móc xích khảm vào người nhưng hắn có thể cảm nhận được trấn áp lực lượng đã dần yếu ớt đi nhiều, đây chính là một cái niềm vui a.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play