Chương 43. Bị phong cấm

Đang khi Tử Thiên đứng nhìn quả trứng khổng lồ kia thì bỗng nhiên một cái cảm giác nguy cơ không biết từ đâu ập tới, khiến cho hắn trong lòng chợt lạnh.

Trên mặt đột nhiên tái mét, xanh đét như tàu lá chuối, tóc gáy sau đầu dựng đứng lên giống như lông nhím, cùng lúc đó trên người hắn da gà cũng nổi lên cả mảng.

Đột ngột xuất hiện nguy cơ làm Tử Thiên bất chợt sợ hãi.

Từ lúc hắn rơi xuống cái vực sâu này, đã có không biết bao nhiêu lần hắn bị nguy cơ cảm giác đe doạ.

Phải biết, hắn bây giờ cũng không phải là kẻ yếu nữa, sẽ không dễ dàng bị loại đột nhiên nguy cơ này doạ sợ.

Nhưng mà có thể khiến hắn cảm nhận được sợ hãi thì đó cũng không phải loại bình thường nguy cơ có thể làm được.

“Ở nơi này còn có thể có loại gì nguy cơ?”

Cẩn thận nhìn khắp xung quanh, Tử Thiên trong đầu bắt đầu vận chuyển.

Nơi này nguy hiểm nhất đều đã bị Huyền Vũ phong ấn, vậy thì liệu còn có thể có cái gì nguy hiểm hơn được nữa.

Đang nhìn xung quanh, Tử Thiên chợt dừng mắt trước quả trứng khổng lồ.

“Chẳng lẽ, lại chính là nó.”

Có thể tại nơi này tạo cho hắn cảm giác nguy hiểm hiện tại chỉ có thể là nó mà thôi.

Nhưng mà thứ này giống như là đã bị Huyền Vũ con rùa kia phong ấn rồi thì liệu còn có thể tạo ra loại gì nguy hiểm?

Không nghĩ thì thôi, càng nghĩ Tử Thiên càng cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.

Cả người hắn run lên không ngừng, cảm giác sợ hãi này giống như là ăn vào máu tuỷ, hắn không thể nào có thể tách nó ra được, ngay cả khi trong não hải hắn Liệt Nhật linh hồn thủ hộ tỉnh lại đều không thể nào xoá bỏ được nỗi nguy cơ này.



Theo thời gian, Tử Thiên bắt đầu trở nên giống như một người điên, trong miệng hắn không ngừng lẩm bẩm lấy cái gì đó, hai mắt hắn cũng bắt đầu trở nên đỏ sọc, cả người hắn bắt đầu trở nên căng cứng, có gân xanh giống như cầu long bắt đầu nổi lên.

Sợ hãi các thứ!

Nỗi sợ hãi này ngày một đậm đặc khiến cho Tử Thiên ngày càng điên cuồng hơn.

Hắn bắt đầu hướng quả trứng điên cuồng tấn công.

Từng nắm đấm giống như sắt thép đấm vào quả trứng làm nó “Bang Bang” lên không ngừng.

Chỉ là từng cú đấm của hắn nhìn qua thì giống như đang không ngừng đấm lên quả trứng nhưng thực tế thì nó lại không phải như vậy.

Phải biết, tại quả trứng xung quanh còn đang quấn lấy một lớp xích sắt của bảy cái đồ án đâu.

Như tỉnh táo lại, Tử Thiên có lẽ liền sẽ ngay lập tức nhận ra điều này, nhưng hiện tại hắn lại đang ở điên cuồng trạng thái làm sao lại có thể biết được thứ mình tấn công không phải là quả trứng mà lại chính là một lớp xích sắt cơ chứ.

Dưới những đòn tấn công như vũ bão của Tử Thiên, mặc dù xích sắt không ngừng “Binh Binh Bang Bang” kêu lên, nhưng mà nó lại không hề có một chút biến dạng nào, nhiều lắm chính là thì thoảng thì nó có toé ra ít tia lửa mà thôi.



Thật không biết cái xích sắt này được chế tạo bằng loại vật liệu gì nữa.

Như bằng vào thể chất của Tử Thiên lúc này mà đặt tại Trái Đất thì có thể tay không đấm nát mặt trăng chứ đừng nói chỉ là một cái dây xích.

Ngày qua ngày, trong không thật Tiên Lãng chỉ có tiếng Tử Thiên không ngừng “Binh BinhBang Bang” đấm vào xích sắt.

Hắn lúc này nhìn thật thê thảm.

Toàn bộ cơ thể tràn trề máu đen, cho dù là hắn đã dung hợp qua máu của Huyền Vũ, cải tạo cơ thể thật tốt nhưng cũng không thể nào chịu được những sợi xích kia lực phản chấn.

Nửa thân trên để trần của hắn không ngừng có những vết da nứt ra, bên trong tiên huyết chảy ra như nước suối, hai cánh tay đang không ngừng đấm vào xích sắt lúc này cũng đã toe toét hơn một nửa rồi, thiết nghĩ chẳng bao lâu nữa thì nó liền sẽ gãy mất.

Trên mặt hắn, gân xanh nổi lên giống như cầu long, hai răng “Ken két” nghiến chặt, hai mắt hắn vẫn như cũ đỏ sọc, tại khoé mắt hai bên cùng lỗ mũi, lỗ tai hắn cũng đang không ngừng chảy máu.

Phốc! Phốc!

Đang điên cuồng tấn công xích sắt đột nhiên Tử Thiên phun ra hai cái ngụm máu tươi.

Ngay tiếp đó, tất cả cơ thể hắn giống như một cái máy bị hỏng, hắn ngừng lại công kích, cả người giống như một khối đá lập tức liền đổ ập về phía trước mất đi ý thức.



Thạch đài trong tế đàn vẫn là yên tĩnh như vậy, mười chín đầu xích sắt vẫn như cũ móc nối vào quả trứng ở giữa.

Tai quả trứng trên đầu vẫn như cũ là một cái to lớn Quy Xà đồ án lơ lửng, có từng đạo nặng nề, trầm trọng lực lượng không ngừng rủ xuống bao phủ lên quả trứng.

Thạch đài bên ngoài nằm đấy một cái thân ảnh, là một cái người thanh niên, thân trên để trần, thân dưới quấn lấy một miếng vải thô to, xuề xoà che mất cả hai cái chân.

Đôi lúc có tiếng ngáy “O O” cùng “Ken Két” nghiến răng từ miệng hắn phát ra phát tan sự tĩnh lặng ở nơi này.

Nhìn qua khuôn mặt của người này, không phải Tử Thiên còn là ai?

Chỉ thấy hắn lúc này ngoại trừ lúc ngủ ngáy cùng nghiến răng ra thì khắp toàn thân hắn mồ hôi nhễ nhại, thi thoảng lại giật giật một cái giống như gặp phải ác mộng.

Đột nhiên, Tử Thiên mở ra hai mắt, hắn giống như giật mình đột nhiên ngồi dậy.

Có tiếng “Phù Phù” thở dốc vang lên.

Hai mắt trắng dã nhìn hết toàn thân, lại nhớ lại những chuyện vừa qua, trong miệng hắn không ngừng lẩm bẩm: “Mình không sao?”

Giống như còn chưa tin tưởng lắm vào mắt mình, hắn liền đưa hai tay lên dụi dụi mắt rồi lại nhìn lại một lượt.

“Không có chuyện gì, chân tay vẫn còn lành lặn…”

“Vậy ban nãy là mơ còn là thật?”

“Không được, nơi này quá nguy hiểm, còn là thoát đi tương đối tốt…”

Nghĩ đến chuyện ban nãy hắn cũng không biết mình là nằm mơ hay là thực sự trải qua, hắn chỉ nhớ tại hắn cảm thấy nguy cơ một khắc sau thì cả người hắn giống như bị điên, điên cuồng cùng quả trứng phía trước phát ra công kích, sau đó hắn bán thân bất toại nằm xuống đến khi nãy mới tỉnh lại.

Nếu như là mơ thì mọi chuyện sẽ không thể nào chân thực như vậy được, còn như là thực thì tại sao sau khi hắn tỉnh dậy thì mọi chuyện lại giống như không hề có chuyện gì xảy ra, xung quanh cũng không hề có dấu tích gì để lại.

Quá kinh dị, hắn muốn ra khỏi nơi này.



Chỉ có ra khỏi nơi này thì hắn mới có thể an tâm được.

Chỉ là không đợi hắn quay người rời đi thì lập tức lại có một cỗ nguy cơ cảm giác tràn đến.

Cảm nhận được điều này, lại do trải qua chuyện không biết thực hay mơ kia, Tử Thiên lập tức thủ vững tâm thần, cảnh giác khống chế chính mình cảm xúc.

Hắn cũng không muốn trở lại chuyện kia nữa, mà chỉ muốn thoát khỏi nơi này mà thôi.

Qua một hồi, nguy cơ cảm giác giống như không đạt được ý muốn liền nhẹ nhàng trôi qua, tiêu tán đi mất.

Cảm giác được điều này, Tử Thiên lập tức quay người rời đi.

Đang khi hắn bước đi được mấy bước thì từ trong quả trứng khổng lồ kia chợt không một tiếng động toả ra đen xì đồ án, đồ án hình thành hoá thành một cái kỳ dị hình thù.

Nếu như Tử Thiên quay lại nhìn liền có thể thấy được cái hình thù này chính là một con thú, một con đen xì thú, nó diện mục dữ tợn, toả ra đầy sự tham lam cùng dục vọng tính.

Đồ án lập loè ánh đen không một tiếng động bắn ra một đạo hắc khí, hắc khí giống như có linh lập tức hướng Tử Thiên bay tới, tốc độ của nó cực nhanh…

Cũng tại đen xì đồ án bắn ra hắc khí cùng lúc, toàn bộ tế đàn lập tức ầm ầm rung động.

Chấn động này lập tức khiến Tử Thiên đang rời đi giật mình, hắn sợ hãi muốn thật nhanh rời đi nhưng bởi vì tò mò mà lại quay đầu lại nhìn về phía sau.

Chỉ thấy tại quả trứng xung quanh bảy cái xích sắt tiếp nối quả trứng cùng bảy cái đồ án lập tức kéo căng ra, mà bảy cái đồ án cũng đang không ngừng lập loè bảy loại màu sắc khác nhau, giống như gặp phải một loại nào đó kích thích.

Mà móc tại quả trứng mười hai cái xích sắt thì lại “leng keng” không ngừng, tại phía xa, nơi mà mười hai cái xích sắt bắt nguồn ngọn núi có kình thiên cột sáng phóng lên cùng màn nước Ô Quy va chạm.

Chưa hết, phía trên quả trứng, Quy Xà đồ án giống như đang vô cùng tức giận, nó không ngừng lập loè quang mang, không những thế, nó còn toả ra vô cùng kinh khủng nặng nề mà trầm trong lực lượng trấn áp xuống quả trứng.

“Con mẹ nó, chuyện gì xảy ra?”

Không hiểu chuyện gì xảy ra Tử Thiên trong lòng kinh hãi, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy cái tế đàn này có động tác, chẳng những vậy, đây còn là một cái to lớn động tác.

Bởi vì, hắn có thể thấy được tại tế đàn biên giới xung quanh đang không ngừng bị đen xì màn đen che mất, một cái to lớn mai rùa không biết ở nơi nào xuất hiện lăng không chấn áp xuống, phong cấm lại tế đàn.

Chưa dừng ở đó, hắn có thể thấy được tại mai rùa xung quanh đang không ngừng xuất hiện những sợi to lớn xích đen mang theo từng cái bùa chú đang giống như mũi tên lao tới, cắm thẳng vào quả trứng.

“Hỏng, con mẹ nó đi sai rồi.”

Còn chưa ra khỏi tế đàn Tử Thiên trong lòng sụp đổ.

Có lẽ lần này hắn thật chết, đây cũng không giống mơ a!

Khi Tử Thiên đang sụp đổ toàn tập lúc thì từ phía quả trứng đột nhiên phóng tới một đạo đen xì hắc khí.

Hắc khí phía sau là một cái trầm trọng mà nặng nề lực lượng đang không ngừng đuổi tới, trên đường đi của nó tất cả mọi thứ đều bị nó chấn áp xuống không động đậy được.

Nói thì lâu, nghĩ thì nhanh.

Tại Tử Thiên nhìn thấy hắc khí cùng loại kia lực lượng lúc thì hắc khí đã đi đến trước mặt hắn.

Hắc khí quá nhanh, Tử Thiên không kịp phản ứng lập tức bị hắc khí chui vào người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play