Cô đỏ mặt nhặt lên, hít sâu một hơi, quay người nói với anh trai bán hàng: “Bây giờ có thể quẹt được rồi”

Cô đã tìm được thẻ, chỉ là tìm thấy hơi chậm thôi.

Nhưng đã mất mặt rồi, cho dù bây giờ cô muốn cứu vãn ánh mắt mọi người nhìn mình, sợ là trong thời gian ngắn cũng không thể cứu vấn được.

Dù cho bây giờ cô có giải thích mình vẫn còn là con gái trong trắng thì những người nhìn thấy Durex rơi ra từ trong túi cô cũng sẽ không tin.

Ngược lại còn càng tô càng đen.

Cô dứt khoát mặc kệ.

“Hừ, thật không biết xấu hổ, bảo sao có tiền mua nhà, thì ra là bán thân để có tiền.”

“Có phải là bán trinh không?”

“Loại phụ nữ như cô ta bây giờ còn có thể bán trinh được chắc? Chỉ có thể là trinh đã được vá lại thôi, ha ha.”

“Lại còn dám để lộ Durex trong tay ra trước mặt bao người thế này, cô ta đang định mời gọi một người đàn ông siêu giàu phải không? Chắc chỉ cần là có tiền, chỉ cần là đàn ông thôi là được, cô ta sẽ chẳng quan tâm những điều khác đâu”

“Không ngờ xinh như kia thì ra chỉ có vẻ ngoài trông thì sạch sẽ thôi, bên trong đã bẩn tới nỗi không thể chơi được nữa rồi, nếu chơi thì có mà sùi mào gà mất.”

Khi nghe những câu này, mặt Tô Nhược Hân hết xanh lại trắng, chỉ một lúc mà mặt cô đã thay đổi mấy màu.

“Tôi… Tôi không như thế.”



“Không cần để ý, bọn họ ghen ty cô vừa tới đã trả hết tiền nhà một lần luôn thôi. Nói thẳng ra là ghen ăn tức ở, không thích người khác hơn mình nên mới nói năng lỗ mãng, cô đừng suy nghĩ nhiều, không đáng đâu.”

Tô Nhược Hân cảm kích nhìn anh trai bán hàng: “Cảm ơn anh.”

Ít nhất thì anh ấy là người đầu tiên trong cả văn phòng kinh doanh này không nhìn cô bằng ánh mắt có định kiến, nhất là khi cô đang rất xấu hổ như lúc này, lời nói của anh ấy khiến cô có cảm giác như được tắm trong gió xuân vậy.

Cuối cùng cũng thoải mái hơn một chút.

Tô Nhược Hân bắt đầu quẹt thẻ.

Anh trai bán hàng bắt đầu chuẩn bị hợp đồng tài liệu.

Tiểu Vương ở cách đó vài bước vốn nghĩ hôm nay mình có thể ký được đơn hàng trước.

Kết quả là căn biệt thự mà vợ chồng họ Mai kia định ký đến giờ vẫn chưa được ký, ngược lại còn phải trơ mắt nhìn khách hàng cũ của mình ký hợp đồng với Tiểu Trương.

Anh ta quay người lại đi về phía hai vợ chồng nói rằng sẽ ký hợp đồng mà vẫn chưa ký kia.

Một lúc sau, một nam một nữ đi về phía Tô Nhược Hân.

“Cô Tô, sao cô lại là loại người này chứ? Hạ Thiên Tường bỏ cô thì cô cũng không cần phải bán khắp nơi thế này chứ? Diễm Tinh nhà chúng tôi quen người như cô thật là xấu hổ.”

Tô Nhược Hân nghe lời này của bà Mai mới chợt nhớ ra vì sao trông hai vợ chồng này lại quen thế, hoá ra là vì Mai Diễm Tinh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play