“Tô Nhược Hân, Đại học T không phải là ngôi trường mơ ước của cô sao?”
“Giờ thì không phải nữa. Bây giờ tôi cảm thấy chỉ cần có trình độ và có khả năng thì mình tốt nghiệp trường nào chẳng được. Giờ tôi đang hướng đến chuyên ngành chứ không phải hướng đến trường.”
Ban đầu cô đang phân vân giữa chọn trường hay chọn chuyên ngành, nhưng giờ đã quyết định rồi, cô chọn chuyên ngành.
“Tô Nhược Hân, chỉ cần bây giờ cô quyết định học ở Đại học T thì tôi vẫn kịp làm mọi hồ sơ. Mong là cô suy nghĩ thêm, tôi không muốn sau này cô lại hối hận.” Cận Liễm nghiêm túc nói. ”
“Cảm ơn anh nhé Cận Liễm, nhưng tôi đã quyết định rồi.” Khi cô biết mình vuột mất một môn trong kì thi THPT Quốc gia, khi biết thành tích thi Đại học của mình sẽ bị thiếu điểm của một môn thì cô đã quyết định rồi.
“Tô Nhược Hân, Cận Liễm, hai đứa đi đâu vậy? Tô Nhược Hân thi được mấy điểm?” Tăng Hiểu Khê ngồi trên sofa trong phòng khách vừa sờ mèo vừa xem phim, thấy hai người xuống lầu thì mắt sáng trưng.
“Mẹ nuôi, con thi được 597 điểm. Giờ con và Cận Liễm đi ra ngoài ăn mừng đây.” Tô Nhược Hân vui vẻ nói.
“Mau đi đi, con đi với Cận Liễm thì mẹ yên tâm rồi, tối về muộn cũng không sao, cứ đi chơi cho thoải mái.” Tăng Hiểu Khê vừa nghe thấy Tô Nhược Hân nói đi ăn mừng với Cận Liễm thì không chỉ sáng mắt bình thường thôi mà mắt sáng quắc luôn ấy.
Tuy Tô Nhược Hân không đồng ý làm con dâu của bà ta nhưng bà ta vẫn không từ bỏ.
Dù sao chỉ cần Tô Nhược Hân không công khai có người yêu thì bà ta thấy Cận Liễm nhà bà vẫn còn có hi vọng.
Hai người cùng đi ra khỏi cửa kính, nhưng khi mở cửa chiếc Mercedes-Benz Big G, Tô Nhược Hân vẫn không nhịn được mà cảm thán: “Chiếc xe này của anh cao thật đấy.”
“Có bàn đạp mà.”
“Vẫn cao mà, cảm giác cao hơn thân xe khác nhiều lắm.” Tô Nhược Hân nói đến đây thì nghĩ đến chiếc việt dã Hummer mà Hạ Thiên Tường chở bằng máy bay đến khu du lịch thác nước. Cô có cảm giác là thân chiếc Mercedes-Benz Big G này của Cận Liễm còn cao hơn chiếc Hummer kia nữa.
“Ôi bà cô, mai sẽ hạ xuống, thôi cố gắng gượng nốt tối nay nhé.” Cận Liễm cười nổ máy, sau đó lái với tốc độ không nhanh không chậm ra khỏi khu biệt thự Bán Sơn dưới sự dẫn đường của Tô Nhược Hân.
Tô Nhược Hân thấy khá phấn khích, càng nghĩ càng thấy tương lai tràn trề hi vọng.
Cúi đầu xem điện thoại, bạn bè trong nhóm lớp bùng nổ thông báo rồi.
Ai cũng đang báo điểm.
Thầy Trương chủ nhiệm và thầy cô ở các ban đang thống kế thành tích thi đại học cũng mỗi học sinh.
Sau đó, ai thi tốt thì hi hi ha ha trong nhóm để tăng độ tồn tại, ai thi không tốt thì im lặng như mình chưa từng tồn tại vậy.
Nhưng Tô Nhược Hân cảm thấy lúc này mỗi một người trong lớp đều đang lặng lẽ nhìn tin nhắn trong nhóm lớp giống như cô.
“Ồ, thủ khoa kì thi THPT Quốc gia của trường Trung học Khải Mỹ mình là Chu Cường Vinh, thế Tô Nhược Hân thì sao?”
Tô Nhược Hân thấy tin nhắn bất ngờ xuất hiện này thì đen mặt.
Cô không xếp nhất.
Thậm chí còn không nằm trong top 10.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT