CHƯƠNG 486

“Không vất vả gì đâu, tất cả đều là nguyên liệu nấu ăn đã được chế biến, ông ấy cũng không cần cắt rửa, chỉ cần lấy ra xào xào là được, có gì à vất vả chứ.” Tăng Hiểu Khê lại tỏ vẻ không có gì kỳ lạ nói.

Tô Nhược Hân lập tức hiểu ra, ở nhà họ Cận, Tăng Hiểu Khê mới thật sự là người có quyền lực nhất.

Thật không ngờ rằng Cận Hồng Huy lại là một trạch nam.

Trạch nam chỉ muốn ở trong nhà.

Món ăn ông ta nấu có thể nói là đẳng cấp như đầu bếp, rất đẹp.

Cô vốn đã đói, cho nên cũng ăn nhiều hơn.

Lúc cô ăn, Tăng Hiểu Khê cứ nhìn cô mãi: “Tô Nhược Hân, bình thường con ăn khỏe thế sao?”

Câu hỏi này khiến Tô Nhược Hân hơi ngượng ngùng: “Khụ khụ, đúng… đúng thế.”

“Đừng sợ, mẹ nuôi không trêu con ăn khoẻ, mà là hâm mộ con, mỗi lần ba nuôi của con nấu ăn, mẹ cũng muốn ăn nhiều như con, nhưng lại đành chịu, vì giữ dáng, mỗi bữa hàng mẹ còn không ăn được một phần ba của con, thật là lãng phí tài năng của ba nuôi con.”

Nghe Tăng Hiểu Khê cảm thán, Tô Nhược Hân cũng không còn xấu hổ nữa.” Vậy con tiếp tục ăn đây.”

Nhiều như thế, không ăn lãng phí lắm.

Huống hồ cô cũng là đang cổ vũ cho Cận Hồng Huy.



Khác với hương vị đồ ăn đầu bếp nhà họ Hạ nấu, nhưng đều ăn rất ngon.

“Ăn đi, mẹ thấy con ăn mẹ cũng vui, nếu từ nhỏ con đã là con gái của bọn mẹ thì tốt quá.” Tăng Hiểu Khê càng nhìn Tô Nhược Hân càng thấy thích.

Vì thế, bắt đầu từ khi Tô Nhược Hân ăn cơm, cả quá trình Tăng Hiểu Khê đều nhìn chằm chằm cô không chớp mắt.

May mà Tô Nhược Hân có tâm lý vững và không câu nệ tiểu tiết, nếu không e rằng đã ăn không vào từ lâu rồi.

Ăn bữa tối xong, Tô Nhược Hân thật sự bắt đầu dọn dẹp bàn ăn.

Đương nhiên Tăng Hiểu Khê cũng dọn dẹp cùng cô.

Thức ăn còn thừa đều đổ hết, sau đó đặt bát đĩa vào trong máy rửa bát.

Đó là một máy rửa bát tự động rất lớn.

Lúc cho vào rất bẩn và lộn xộn, nhưng lúc rửa xong, bát ra bát, đĩa ra đĩa, không chỉ rửa sạch có còn sắp xếp gọn gàng theo loại.

Tô Nhược Hân nhìn thao tác hoàn toàn tự động này, cảm thấy đây không phải rửa bát mà là đang chơi trò chơi, rất thú vị.

Cho nên chỉ mất khoảng mười phút đã dọn dẹp xong phòng bếp.

Lúc này nhìn đồng hồ đã là mười giờ tối, Tô Nhược Hân vẫn còn mơ hồ về hành động của Hạ Thiên Tường và Tăng Hiểu Khê tối nay, lúc này bèn muốn trở về phòng, sau đó hỏi rõ Hạ Thiên Tường.

“Mẹ nuôi, đã mười giờ, muộn quá rồi, chúng ta đi ngủ sớm thôi.”

“Được, sáng mai con muốn thức dậy lúc nào cũng được, dậy muộn cũng không sao, nếu mẹ và ba nuôi của con ra ngoài sẽ nấu trước đồ ăn cho con rồi đặt trong tủ lạnh, con hâm lại trong lò vi sóng là có thể ăn, tuyệt đối đừng dậy sớm, cứ ngủ đến khi tự nhiên tỉnh dậy đi, Liễm Nhi cũng giống như thế, cho nên con không cần phải khách sáo.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play