Chương 417

Tô Nhược Hân ngẩn người một lúc, sau đó cười nói: “Chủ căn chung cư kia của tôi mua tổng cộng hai căn, căn còn lại có khất nợ phí dịch vụ tài sản không?”

“Cái này tôi không biết, tôi chỉ là bảo vệ, tám giờ sáng mai chủ nhiệm đi làm, cô có thể gọi điện hỏi ông ấy. Nhưng hai căn chung cư mua chỉ cách nhau một ngày, phí dịch vụ tài sản chắc là trả cùng một lúc.”

“Ầm” một tiếng, Tô Nhược Hân chỉ cảm thấy não mình giống như thiếu oxy.

Cô giơ tay ra vịn lên tường, mới không khiến mình bị ngã.

Vừa rồi , cô thật sự chỉ thuận miệng thăm dò hỏi một câu, chỉ đoán mò như vậy, nhưng lại bị cô đoán trúng.

Hóa ra, Hạ Thiên Tường không chỉ mua một căn chung cư cho cô và Chúc Hứa, mà còn mua một căn khác nữa.

Chị Chiêm vừa rời đi, chắc chắn đã đi vào căn khác.

Như vậy cũng tiện chăm sóc cô và Chúc Hứa hơn.

Haha, Hạ Thiên Tường đúng là có tiền mà! Chẳng lẽ là không thích chị Chiêm ở trong phòng anh, cho nên người mắc bệnh sạch sẽ như anh đã đặc biệt chuẩn bị một căn chung cư khác cho chị Chiêm.



Quả nhiên là sự nghèo khổ đã hạn chế trí tưởng tượng của cô, không nói lời nào đã mua chung cư. Cô thật sự không làm được loại chuyện như vậy.

Cho dù muốn làm, cô cũng không làm nổi.

Cô quá nghèo.

Từ phòng bảo vệ trở lại chung cư, Tô Nhược Hân càng không ngủ nổi.

Ngây ngốc nhìn điện thoại.

Nhưng cho dù trong điện thoại có tin nhắn, cô cũng không thèm liếc nhìn.

Chỉ thẫn thờ ngồi ngây ngốc xem điện thoại ở đó.

Đêm đã khuya.

Cô dựa vào vị trí ghế sofa mà ngày trước Hạ Thiên Tường thích nhất.

Cứ muốn tiếp tục thơ thẩn như vậy.



Trong đầu lặp đi lặp lại chuyện Hạ Thiên Tường mua chung cư.

Anh rốt cuộc đã làm bao nhiêu chuyện vì cô?

Càng nghĩ, càng tỉnh táo.

Làm thế nào cũng không ngủ nổi.

Đợi đến khi cô thẫn thờ đủ rồi, quay lại nhìn điện thoại, thì đã là rạng sáng.

Không nhịn được mở điện thoại ra, mặc kệ một loạt tin nhắn nhắc nhở, cô gửi thẳng tin nhắn cho Hạ Thiên Tường: “Đã uống thuốc chưa?”

Gửi xong, cô ngây ngốc nhìn điện thoại, nhìn chằm chằm tin nhắn mình vừa gửi đi. Cô nghĩ, chắc Hạ Thiên Tường sẽ không trả lời cô đâu.

Giờ này, cũng chỉ có người vừa kết thúc kỳ thi đại học như cô hưng phấn đến nỗi không ngủ được, còn Hạ Thiên Tường chắc chắn đã ngủ rồi.

Không ngờ, khi cô vừa cho rằng như vậy, màn hình điện thoại đã khóa lập tức sáng lên.

Ngay sau đó, Tô Nhược Hân ấn mở.

Nhìn thấy câu trả lời đúng phong cách Hạ Thiên Tường.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play