CHƯƠNG 288

Cô có trách nhiệm.

Nghĩ đến Chúc Yên, cô biết cho dù muốn cứu người, cũng chỉ có thể là hành vi cá nhân của cô, không thể làm liên lụy đến Hạ Thiên Tường nữa.

Đám đông tụ tập ngày càng đông, họ hợp sức nâng chiếc xe bán tải lên, giải cứu người đàn ông bị kẹt ở giữa.

Chúc Hứa vẫn ngoan ngoãn nhắm mắt.

Nhưng nhắm mắt lại thật sự quá nhàm chán, chỉ nghe âm thanh, cậu bé rất không vừa lòng, cậu tò mò xung quanh đang ồn ào điều gì: “Ồn quá, chú Hạ, cháu có thể mở mắt ra được chưa?”

“Được rồi.” Người kia đã được đám đông chặn lại, không nhìn rõ nữa, vì vậy Hạ Thiên Tường mới cho phép Chúc Hứa mở mắt.

“Có bác sĩ không? Anh ấy còn thở, mau cứu anh ấy.” Đám đông bên kia có tiếng kêu cứu vọng lại.

Tay Tô Nhược Hân vô thức buông Chúc Hứa ra, sau đó cô chỉ do dự một giây rồi nói với Hạ Thiên Tường: “Anh đưa Chúc Hứa vào siêu thị chờ tôi, tôi sẽ quay lại nhanh thôi.”

“Nhược Hân, đừng.” Hạ Thiên Tường đưa tay kéo cô, anh biết cô lại có lòng tốt muốn cứu người.

“Hạ Thiên Tường, anh chờ tôi, đây là chuyện riêng của tôi, tôi sẽ quay lại nhanh thôi.” Tô Nhược Hân gỡ tay Hạ Thiên Tường ra, quay người băng qua đường, đi vào trong đám người: “Nhường đường đi, tôi có thể cứu anh ấy.”

Cô vừa hét lên, đám đông thực sự tránh xa để cô thuận lợi đi vào, cô vừa nhìn đã thấy người đàn ông nằm trên mặt đất sau khi chiếc xe bán tải đã được di chuyển.

Anh ta mặc bộ vest đen rất tinh tế.



Ngay từ cái nhìn đầu tiên, Tô Nhược Hân đã cảm thấy bộ vest này hơi quen.

Nhưng cô không có thời gian để suy nghĩ nhiều, chạy đến ngồi xổm trước người đàn ông, lập tức một dòng thông tin hiện lên trong đầu cô.

Chấn thương sọ não là chấn thương nguy hiểm nhất của người đàn ông, đồng thời còn có căng cơ và đa chấn thương xương.

Rất nghiêm trọng.

“Cô gái trẻ, cô có cứu được không?” Thấy cô ngồi xổm xuống nhìn người đàn ông với vẻ nặng nề, người bên cạnh quan tâm hỏi.

Bởi vì phát hiện cô còn quá trẻ.

Mà người đàn ông bị thương rất nghiêm trọng, những người lớn tuổi bọn họ nhìn thấy đều bất lực, một cô gái trẻ có thể chữa được không?

Mọi người đều tỏ vẻ vô cùng nghi ngờ.

Xe cứu thương vẫn chưa đến.

Nhưng nhanh nhất cũng phải mười mấy phút mới đến nơi được.

Nhưng nhìn người đàn ông này, anh ta có thể tắt thở bất cứ lúc nào.

Vì đầu anh ta đang chảy máu.

Theo nhận thức của người bình thường, một người có thể sống được nếu bị thương ở chân, nhưng bị thương ở đầu và cơ quan nội tạng thì rất khó nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play