“Xông lên cho tôi, nhất định phải ngăn cô ta lại, không được để cho cô ta phá hoại nghi lễ thần thánh không thể xúc phạm của chúng ta, nếu không đó chính là bất kính lớn.” Có người lớn tiếng hô hào, muốn tiếp tục xông lên cản Tô Nhược Hân.

Tô Nhược Hân làm lơ, không hề bị lay động.

Nhiệm vụ bây giờ của cô chính là bảo vệ Sam, chú ý đến mọi tình huống của Sam, sau đó kịp thời cứu chữa.

Thậm chí, cô cũng không cảm nhận được trường đao còn đang găm trên người mình.

Lúc này trường đao đang ở trong người cô, không sâu cũng không nông.

Đây cũng được coi như là kết quả tốt nhất rồi.

Nếu như không phải Hạ Thiên Tường dùng ngón tay kẹp trường đao để giảm bớt lực quán tính của nó thì e là nó đã đâm xuyên qua người Tô Nhược Hân rồi.

Thế nên, cô thấy đủ rồi.

Cũng có nghĩa là nhờ có Hạ Thiên Tường ra tay cô mới sống sót.

Người ta hay nói đại nạn không chết ắt có hậu phúc, cô tùy tiện cũng giữ lại được một mạng, cô biết mình sẽ không có chuyện gì.



Chỉ là bị thương ngoài da thôi.

Chỉ là đau mà thôi.

Cô chịu được.

Gương mặt của Sam càng lúc càng hồng hào.

“Mẹ Sam, Sam sống lại rồi, sắc mặt của cô bé đã tốt hơn rất nhiều.” Chỉ là vẫn chưa tỉnh lại mà thôi.

Cái này cần có thời gian.

Vốn dĩ cần hai mươi phút châm cứu.

Nhưng vừa rồi vì để rút ngắn thời gian, trong lúc châm cứu cô đã kết hợp với phương pháp cửu kinh bát mạnh, cũng nâng cao hiệu quả của việc châm cứu.

Thế nên, trong năm phút nhất định có thể.

Thậm chí cô còn cảm nhận được nhịp đập trái tim của Sam.



Cô vừa hét lên, mẹ Sam đã muốn chạy đến nhìn xem có phải sắc mặt của con gái mình đã đỡ hơn nhiều thật không.

Nhưng lại bị ba Sam kéo lại: “Đừng nghe cô ta ăn nói linh tinh, cô ta gọi em là em tin ngay à?”

Tô Nhược Hân lắc đầu, thứ cô khiến người khác tin tưởng trước giờ luôn là sự thật.

Được rồi, cô không để mẹ Sam lại chứng thực Sam sắp tỉnh lại nữa, cô đợi đến khi Sam tỉnh lại để làm bẽ mặt từng trước đang ở đây vậy.

Mùi máu tanh càng lúc càng nồng.

Tất cả đều là máu chảy ra trên lưng Tô Nhược Hân.

Hiện trường vô cùng hỗn loạn.

Người nhà của Sam muốn chạy đến xem xem tình hình thế nào, xem xem gương mặt của Sam có hồng hào có huyết sắc thật không, nhưng người đang có mặt ở đây lại liều mạng cản lại.

Nhưng, một người muốn xông lên một người lại cản thế này, tất nhiên cũng làm phân tán được sức mạnh của người ở hiện trường, khiến Hạ Thiên Tường xử lý càng nhanh gọn hơn.

Tô Nhược Hân nhìn đồng hồ, cho cô thêm một phút nữa là đủ rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play