“Ừm, mua'” Tô Nhược Hân nhanh chóng quét mắt qua cửa hàng một vòng rồi kéo Hạ Thiên Tường vào bên trong.
Hạ Thiên Tường khẽ giật mình.
Mặc dù quần áo trong cửa hàng này đều là mẫu mới, kiểu dáng cũng được coi là mới mẻ và độc đáo ở bản địa, nhưng chúng không thể nào sánh với quần áo Z do các nhà thiết kế nổi tiếng thế giới của những thương hiệu cao cấp tự tay thiết kế mà Tô Nhược Hân đang mặc trên người.
Chỉ có điều, Hạ Thiên Tường lập tức thoải mái trở lại. Có lẽ cô bé này chỉ thích loại phong cách đơn giản như vậy.
Miễn cô thích là được.
“Hạ Thiên Tường, anh nhanh lên.” Tô Nhược Hân cảm thấy Hạ Thiên Tường đi rất chậm, nếu cô không kéo anh đi thì anh chỉ đứng yên tại chỗ.
“Ừm, được” Nghĩ đến việc đây là lần đầu tiên mình cùng bạn gái đi mua sắm, Hạ Thiên Tường lập tức xốc lại tinh thần và hết sức phấn chấn: “Em thích mua gì thì cứ mua cái đó.”
Đúng, đây mới là những gì mà một người bạn trai cần nói và làm.
“Được, vậy em sẽ không khách sáo đâu.” Bước chân của Tô Nhược Hân càng lúc càng nhanh khiến Hạ Thiên Tường nhíu mày. Rõ ràng những bộ quần áo Z ở khu vực cô vừa đi qua đều là những kiểu dáng mới nhất và đẹp nhất trong cửa hàng này, nhưng khi đi ngang qua, thậm chí khóe mắt cô còn không thèm liếc nhìn những bộ quần áo Z đó, thế thì sao cô biết được chúng có phù hợp với mình hay không?
Ngay khi Hạ Thiên Tường cảm thấy Tô Nhược Hân tới đây không phải để xem quần áo mà giống như đang tập đi bộ một cách hừng hực thì Tô Nhược Hân đột nhiên dừng lại.
Gô dừng lại ở khu vực quần áo Z dành cho nam.
Sau đó, một đôi bàn tay nhỏ bé lần mò và tìm kiếm giữa một dãy quần áo.
Ban đầu Hạ Thiên Tường còn kinh ngạc, nhưng bây giờ rốt cuộc anh đã hiểu ra.
Hóa ra cô bé này cảm thấy quần áo trên người anh quá nổi bật như hạc giữa bầy gà ở khu Z này, vì vậy cô muốn anh cũng nhập gia tùy tục bằng cách mặc quần áo Z.
Nếu cô mặc được, ừm, vậy thì anh cũng có thể mặc.
Làm vậy thì khi hai người đi dạo cùng nhau mới càng xứng đôi hơn.
Nhưng nhìn vào màu sắc mà cô đang chọn là vàng phối với trắng thì anh cảm thấy: Mặc dù trông đẹp đấy nhưng anh chưa bao giờ mặc màu vàng cả, anh chỉ mặc màu tối mà thôi.
“Nhược Hân, màu sắc của bộ này không…
Nhưng anh còn chưa kịp hết câu thì đã bị Tô Nhược Hân cắt ngang: “Hạ Thiên Tường! Em cảm thấy Hạ Tam mặc bộ đồ này chắc chắn sẽ rất đẹp, anh thấy thế nào?”
“Tùy eml”Đọc tại Truyenone.com để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Thấy Hạ Thiên Tường không phản đối, Tô Nhược Hân lập tức nói thẳng với nhân viên bán hàng: “Tôi muốn bộ này nhưng cần kích cỡ xấp xỉ với anh ấy.”
‘Tô Nhược Hân chỉ vào Hạ Thiên Tường để ra hiệu.
Hạ Tam cao ngang ngửa với Hạ Thiên Tường, chỉ có điều trông anh ta cường tráng hơn một chút thôi.
Nhưng đối với quần áo Z thì phụ kiện được coi trọng hơn, cho nên quần áo ở đây đều là kiểu dáng rộng rãi, chỉ cần Hạ Thiên Tường mặc vừa thì Hạ ‘Tam cũng có thể mặc.
Người bán hàng quay sang nhìn Hạ Thiên Tường, vừa quan sát anh một lúc thì khuôn mặt người đó lập tức đỏ bừng. Đẹp trai quá! Người đó nhất thời không thể rời mắt khỏi anh được.
Đôi mắt Hạ Thiên Tường hơi tối lại: “Khu…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT