Tiếng chấn động thật lớn khiến con người ta không thể đứng vững, cảm
giác đất trời rung chuyển, hệt như lúc nãy, toàn bộ cửa khẩu Bình Dương
cứ như đang rung lên!
Giản Tinh Tuyền trên đài cao vô cùng hoảng hốt.
Ông ta thấy Diệp Thần Phi chỉ cần dùng một bàn tay đã đè đại thiên thần
xuống, lôi đài phủ kín trận pháp bị đập thành một cái hố lớn trong nháy
mắt, vô số vết nứt nhỏ lan ra xung quanh.
Tiền bối, đang muốn cứng đối cứng với đại thiên thần ư?
Chẳng mấy chốc, đại thiên thần đã đưa ra đáp án của nó.
Một nắm đấm như ngọn núi nhanh chóng từ trên trời giáng xuống.
Cùng với tiếng hét thô bạo, nó đập thẳng xuống Diệp Thần Phi trên lôi đài.
Cảm nhận được thứ sức mạnh đó, lá gan của Giản Tinh Tuyền đã sợ đến mức
nứt ra rồi, đó là thần đấy! Sao một con người có thể đỡ được!
Nhưng Diệp Thần Phi chỉ lắc đầu.
“Được rồi”.
Đối mặt với nắm đấm che trời, anh cũng siết tay lại, nhắm về phía nó, nhanh chóng vung lên cao.
“Bốp!”
Tiếng nổ đùng đùng vang lên, một vòng năng lượng khổng lồ dao động,
nhanh chóng nổ mạnh và lan ra, khiến những người đứng gần lôi đài đều bị đẩy ra xa mấy chục thước.
Chờ bọn họ lấy lại tinh thần thì chợt nhìn thấy, nắm đấm hủy thiên diệt
địa ban nãy đã bị đập nát, mà cánh tay khổng lổ trên lôi đài cũng bị cắt đôi, hơn nữa còn không ngừng tan biến.
Trên bầu trời, gương mặt khổng lồ của đại thiên thần cũng biến mất không thấy.
Mấy tầng mây đã bị đánh ra một cái lỗ thủng khổng lồ.
Cuối lỗ thủng đó là hư không vỡ tan, tạo thành một cái hố lớn tối đen như mực!
Mà bên trong hố đen đó, một con gấu với dáng vẻ ngây ngô đáng yêu, đôi mắt tròn tròn, dường như cũng đang ngây ngẩn cả người.
Nhưng nó vừa mới xoay người đi, thì một bóng hình quen thuộc đã đứng trước mặt nó.
“Nói đi”, Diệp Thần Phi mở miệng nói.
“Gào!”
Cơ thể con gấu bỗng chốc biến lớn, cực kỳ vạm vỡ, một chưởng đánh tới.
Diệp Thần Phi trở tay tung một chưởng, đánh tới mặt con gấu.
“Bốp!”
Hư không vỡ nát, toàn bộ cơ thể của nó đã bị đánh ra khỏi hư không, nặng nề rơi xuống lôi đài, lại tạo thành một cái hố thật lớn.
Mắt gấu con nổ đom đóm, lắc đầu, lại nhìn thấy gương mặt khiến đáy lòng nó lạnh toát.
“Nói!”
Nó còn chưa kịp phản ứng thì một nắm đấm đã nhanh chóng phóng to, rơi xuống mặt nó.
Tiếng gầm rú không ngừng vang lên, cơ thể gấu con phá nát cả lôi đài,
bay ra xa mấy chục mét, tạo thành một khe rãnh thật sâu dưới mặt đất.
Vất vả lắm nó mới đứng dậy, một nắm đấm lại vung tới.
“Nói”.
“Vẫn chưa chịu nói hả?”
“Này thì không nói này!”
Diệp Thần Phi giữ lấy gấu con, hết đấm này đến đấm khác nện vào mặt nó.
Hắn đã kiểm soát sức mạnh của mình, không nguy hiểm đến tính mạng nhưng vẫn có thể khiến nó cảm nhận được đau đớn dữ dội.
Mấy người ở đấu trường cũng xem đến choáng váng.
Con gấu trông có vẻ ngây ngô đáng yêu này chính là đại thiên thần của bọn họ đấy hả?
Mà lúc này, đại thiên thần của bọn họ đang bị một tu sĩ loài người nắm
lấy tai gấu, điên cuồng đánh cho một trận, nước mắt nước mũi ròng ròng,
chẳng thể đánh trả dù chỉ là một đòn!
Rốt cuộc thế giới này bị làm sao vậy?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT