Hói Đầu hắn cười khổ nói: "Trương Tam huynh đệ a, ngươi quá thảm đi mới ngày đầu mà đã gặp phải ma nữ kia.
Tông Đản cũng biểu lộ gật đầu, Trương Tam huynh đệ quá xui xẻo đi, nhưng hắn không cần lo chuyện bao đồng uyên ổn sống tốt nhất.
Hai người cứ như vật tiếp tục, làm việc bên này, Trương Tam ngồi đợi Thiên Uyên không biết qua bao lâu.
Thiên Uyên cuối cùng cũng mở mắt, nàng trước khi mở mắt vẫn không ngừng dùng linh khí xem xét xem xem rốt cuộc Trương Tam hắn còn ở hay không.
Nàng minh bạch, sau khi dùng linh khí tra xem trước khi mở mắt, Trương Tam vẫn còn ở đó, khóe môi nàng liền cười thầm.
Nàng liền nhìn về phía Trương Tam, hắn đang một mình ngồi trên ghế, một tay đưa lên trên bàn tựa để ngủ.
Nhìn vẻ mặt cũng như một cậu bé khả ái, Thiên Uyên chân phải lên chân trái, rồi vén áo váy của mình lên để lộ ra cặp đùi trắng nón.
Nằng kéo áo váy xuống, để hở một ít da thịt trên ngực nàng, nhìn về phía Trương Tam rồi cười nói:" Trương Tam ngươi dậy đi."
Trương Tam vẫn đang ngủ không hề hay biết truyện gì, hắn vẫn cảm thấy đang ngủ mê mộng gặp gõ Thiên Uyên cùng nàng kết phu thê.
Trong mơ, hắn một mực tại ngay trong một quan phủ, một mực sắp xếp yến lụa đỏ, bao lấy khắp nơi.
Hắn một mình, cưỡi ngựa dẫn theo vài người mặc áo đỏ, cùng khiêng một chiếc kiệu màu đỏ, bên cạnh là tiếng trống, hoặc thổi kèn.
Cái này cũng không dứt, đằng sau còn có nhiều thị nữ cũng bê bác đồ đạc tân nương, tiến vào trong quan phủ, hắn ngồi trên một con ngựa.
Ngựa lông bích y dài, thân hình cao to, làm cho ai nhìn cũng cảm thấy được con chiến mã này mạnh tới cỡ nào.
Hắn ngồi trên con ngựa, một mực đi chậm rãi đến, xung quanh phủ lúc này, cùng nồng đậm nhiều người.
Bên cạnh đó cũng có Tông Đản cùng Hói Đầu và Tông Chó, thấy ba người Trương Tam liền đưa tay lên cao vẫy vẫy.
Trương Tam hắn cũng mặc trên mình bộ áo bào màu đỏ, còn đội một cái mũ màu đỏ xung quanh được in khắc long tộc bay cao.
Trước ngực hắn được đeo một cái, bông hoa được thêu bởi những người cầm kỳ thi họa đỉnh nhất Đông Vực được hắn mời đến, thuê may cho.
Bộ đồ trên người hắn cũng như vậy, không khác một ít nào lộ ra vẻ uy tín, hàng xịn mà, hắn cảm thán.
Bên cạnh đó hắn còn nghe được tiếng nghị luận của Tông Chó, Tông Đản hay huynh đệ này cùng với Hói Đầu.
Hắn nghe rõ ràng được Tông Chó nói: "Các ngươi cũng đừng ngạc nhiên quá, Trương Tam huynh đệ là có phúc ba đời mới có thể thành thân, với như vậy mỹ nữ người."
Tông Đản cũng gật đầu nói: "Tông Chó ngươi nói không sai, ta cũng muốn có phúc như Trương Tam." Tông Đản cắn chặt răng còn tỏ vẻ uy quyền.
Trương Tam cưỡi ngựa nhì ba người, nói chuyện mà che miệng cười thầm, mấy vị đại ca đâu có phúc bằng ta haha."
Nếu mà không phải là mơ, Tông Chó, Tông Đản cùng Hói Đầu đều khinh bỉ, nhổ nước bọt nói: "Trương Tam, cho dù ma nữ kia có khuynh nước, khuynh thành đến đâu ta Tông Đản cũng không bao giờ lấy nàng làm vợ."
Tông Chó cũng sẽ nói: "Tuy đã từng gặp nàng, nhìn thật sự rất đẹp xứng danh mỹ nhân, nhưng mà ta suýt nữa bị nàng hút máu, ta cũng không thèm cưới nàng."
Hắn chắc chắn lại kiến định nói thêm: "Cho dù cho ta Huyền gia công pháp, ta thà chết cũng không cưới nàng, ai muốn đi cưới ma nữ làm vợ?"
"Chỉ có quỷ mới làm việc này đi." Hói Đầu cũng sẽ nói rằng: "Trương Tam ngươi nên bỏ đi, quay đầu là bờ, ta khuyên ngươi, ta đây cũng không cần cưới nàng nếu cho ta lựa chọn?"
"Bởi vì, ngoài kia bao nhiêu mỹ nhân xinh đẹp, đang chờ ta không cần mong chờ mỗi nàng ta đây, ngươi nên nhớ a đại lục này rất lớn."
Nhưng mà đây chỉ là trong mộng của hắn, nên sẽ không có phát sinh ra như vậy sự tình, nhìn xem mấy người Trương Tam lại cười.
Hói Đầu nói làm hắn cười, hắn nói: "Móa nó, ta biết thế trước kia nên biết nàng đẹp như vậy a, ta biết trước chắc chắn sẽ cưới nàng, không đến lượt Trương Tam ngươi đây."
"Nhưng mà đã quá muộn đi, bây giờ không còn kịp rồi?, thật sự như vậy." hắn cúi người ủ rũ, thấy vậy cho nên Trương Tam hắn mới cười.
Xung quanh nhiều quan phủ, mấy người đều đồng thời tán dương nói: "Trương Tam đại ca, cùng Thiên Uyên đại tỷ đúng là một đôi trời sinh."
"Sinh ra đã giành cho nhau, ta thấy hai người đó, quá là đẹp đôi, trời sinh cho nhau, xứng đáng là thanh mãi trúc mã."
Một tên quan phủ bên cạnh liền nói: "Ngươi nói thanh mai trúc mã có gì đó sai sai?" tên vừa nói thanh mai trúc mã cũng cảm thấy vậy.
"Đúng vậy, ta chẳng biết nữa chắc miệng của ta tự nói a." :>> làm Trương Tam đi gần đến phủ chính, nhiều người xung quanh lần lượt ném hoa lên trên cao.
Chúc mừng cho Trương Tam cùng Thiên Uyên thành thân, có người liền nói: "Chúc hai vị đầu bạc sang long."
Chuẩn bị kết thúc hồi tưởng,:>>
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT