Hắn cũng ngước nhìn ra xa, huynh đệ còn lại của hắn đã toàn bị bắt.
Hắn nên làm gì? Bảo Đoàn bịt mắt hoảng sợ, có huynh đệ bên cạnh hắn có thể không sợ địch nhân.
Nhưng ở đây đây, huynh đệ của hắn đã toàn bộ bị bắt. Hắn nên làm gì? Hắn liền nghi ngờ nhân sinh, nhưng mà hắn suy nghĩ hồi lâu vẫn quyết định chiến.
Nắm chặt kiếm lên, miệng lẩm bất nhất thức kiếm, lao nhanh đến về Ly Định hắn cầm kiếm trên tay, linh khí được bao phủ.
Lao đến, cũng như vậy Ly Định sẽ khẳng định, biết đến hắn nhìn trước mắt Bảo Đoàn lao đến.
Hắn cũng như vậy lao đến, hai bên đều chạy nhanh đến, một người một kiếm từ xa lao đến, Bảo Đoàn cướp tiến gần đến Ly Định liền cầm trên tay kiếm.
Chém sang ngang, nhưng liền bị Ly Định nhảy lên cao xoay người, ra sau Bảo
Đoàn cướp bịt mắt, thấy công kích không trúng kẻ địch.
Bảo Đoàn
cướp liền dùng chân giấm mạnh lên nền gạch đá, nhờ lực tác động hắn quay người lại chém ra một kiếm, Ly Định cũng không ngu muội, hắn suy nghĩ
chắc chắn Bảo Đoàn cướp còn đại chiêu.
Quả như hắn nghĩ Bảo Đoàn
cướp vậy mà quay người chém ra một đạo kiếm, Ly Định liền nhảy lên xoay
người một cước đánh xuống, nhưng mà hắn không ngờ tới là.
Bảo Đoàn cướp vừa chém đạo kiếm ra, liền đưa sang ngang, dùng kiếm đỡ lấy.
Hắn liền đẩy mạnh kiếm ra xa, ly Định thu chân lui lại, lao đến nhảy lên cao, một kiếm chém xuống.
Bảo Đoàn cướp thu tay lại, đã thấy Ly Định lao đến, hắn liền điều động linh khí, từ trong nạp giới lấy ra một pháp bảo phòng ngự.
Cắn ngón tay, một giọt máu rơi xuống hắn liền bóp nát pháp bảo phòng ngự một vòng tròn linh khí màu vàng bao trùm lấy hắn.
Một kiếm của Ly Định đánh xuống, hắn nhíu mày, một kích này vậy mà không
thể giết chết Bảo Đoàn cướp, hắn không muốn say sưa lâu.
Liền thu
kiếm lại, Bảo Đoàn cướp hắn cũng không ngốc, cũng không giải trừ pháp
bảo phòng ngự, Ly Định lui ra sau. Hắn nắm chặt kiếm liền nói.
"Nham Thiên Kiếm." hiệu quả đều có thể tạo một đợt kiếm từ dưới đất nhoi lên, đâm thẳng về phía Bảo Đoàn cướp đang được pháp bảo bao quanh.
"Nham Thiên Kiếm." hoàng giai trung cấp công pháp, có thể tăng cao phẩm chất
theo từng cảnh giới, từng đợt kiếm từ dưới đất nhoi lên.
Đánh thẳng đến pháp bảo của Bảo Đoàn cướp, hắn nhíu mày những đợt kiếm này rốt cuộc có mạnh hay không?
Bởi vì lúc này hắn đã không còn cảm nhận được uy lực của công pháp này, hắn chỉ có thể thở dài vận động linh khí chữa thương thế trên người.
Nắm chặt tay, chờ đợi thời cơ vận động công pháp, từng đợt kiếm cũng từ dưới đất nhoi lên đâm đến pháp bảo của hắn.
Những đợt kiếm đầu nhoi lên, cũng không có xuyên qua lớp phòng ngự của hắn
dần dần, pháp bảo của hắn đều nứt ra mà tan thành mây khói.
Việc này cũng quá nhanh đi, Bảo Đoàn cướp liên giật mình nhảy lên cao ba đạo kiếm liền chém xuống, đây là đệ nhị kiếm của hắn.
Vừa đánh xuống, nham kiếm của Ly Định cũng đã dứt, hắn liền nhíu mày việc
này cũng quá đáng đi a, hắn liền đáp xuống nền gạch đá.
Mà nhìn
phía trước Ly Định, hắn liền suy nghĩ nói: "Ta đầu hàng ngươi quá mạnh
ta không có khả năng chiến thắng." dứt lời hắn ném vũ khí của hắn ra xa.
Ly Định liền gật gật đầu, tuy hắn chỉ nướu mười tuổi nhưng những thứ này hắn đều quen thuộc mỗi ngày tập luyện chăm chỉ.
Tháng ngày khổ cực luyện kiếm của hắn cùng lão cha, việc này rất là điều hiển nhiên, Bao Tử nhìn ra xa cũng ngạc nhiên nói.
"Ngạo Tòa ngươi vậy mà đầu hàng nhanh vậy, đường đường là Bảo Đoàn cướp, chủ a." hắn khinh bỉ nhổ nước bọt nói.
Mấy tên Bảo Đoàn cướp cũng dần dần tỉnh lại, mấy người bọn hắn đều nhìn Đại ca của mình chiến đấu nhưng không ngờ tới, đại ca vậy mà đầu hàng.
Bọn hắn đều không thể ngờ rằng, đại ca của hắn, uy vũ cỡ nào nhưng hôm nay lại đầu hàng trước một thiếu niên.
Mấy tên Bảo Đoàn cướp luôn tưởng rằng, Bảo Đoàn bịt mắt là vì mấy người bọn hắn mà đầu hàng đều rơi lệ nói: "Đại ca, những huynh đệ ở dưới cửa
tuyền sẽ không quên đại ca, đợi đại ca xuống với chúng huynh đệ."
"Đúng vậy đại ca, mấy vị huynh đệ đã ra đi đợi mong đại ca xuống thăm, bọn ta cũng muốn thăm các huynh đệ." cách xa xa Bảo Đoàn cướp bịt mắt nghe
được khóe miệng không khỏi giật giật.
Đây là đang cảm thán hắn hay là ám hắn a, đây còn là huynh đệ của hắn nữa không??hắn lắc đắc chắc chắn không phải.
Nhưng khi nghe câu tiếp theo hắn liền bất lực, "Đại ca, hay là các huynh đệ
chúng ta bây giờ đi gặp mất vị huynh đệ dưới cửu tuyền đi a, ta có món
quà muốn tặng bọn hắn."
Bao Tử cũng hơi giật mình, Bảo Đoàn cướp
đại ca thu mấy vị huynh đệ cũng hơi khó khăn đi. Đều trù oán hắn một
cách không thể nói bằng lời.
Hắn chỉ biết cười thầm, đây cũng không phải việc của hắn phải làm, chỉ là Bảo Đoàn cướp mà thôi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT