“Anh!” Ôn Trà cười tít cả mắt, tháo cà vạt ra chạy đến bên cạnh Ôn Vinh.
Tiếng "anh" này vừa giòn tan vừa ngọt ngào như lê đường, làm cho Ôn Vinh chỉ biết ngậm bồ hòn làm ngọt.
“Em mua chiếc cà vạt này tặng cho chú đó. Mấy ngày nay chú đã chăm sóc cho em rất nhiều, vừa làm tài xế đưa đón còn giúp đỡ mấy việc nọ kia nữa. Nhưng tiếc là em không biết thắt cà vạt, em chỉ biết gấp khăn quàng đỏ thôi.” Ôn Trà nhỏ giọng, gò má hây hây cứ như đang xấu hổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT