Trạch Hạo nhanh chóng lái xe đến địa điểm giao dịch, sự việc hắn định
giao lại dự án Thiêng Bang cho Mặc Trịch đã đến tai ông Hàn với một con
người tham vọng nhưng ông ta dự án Thiêng bang thu lại rất nhiều lợi
nhuận cho công ty nhất định ông ta không để nó rơi vào tay của Mặc
Trịnh. Bà Hàn sau khi nghe điện thoại của Trạch Hạo thì cảm thấy trong
lòng bất an vô cùng nên đã nhanh chóng thu xếp quay về nước.
Chiếc xe của Trạch Hạo đã đến nhà kho của Mặc Trịnh hắn bước xuống xe trên
tay cầm theo tất cả giấy tờ của dự án Thiêng bang đi vào bên trong, bọn
thuộc hạ của Mặc Trịnh nhìn Trạch Hạo đầy khiêu khích, nhưng trải qua
bao năm lăn lộn trong giới kinh doanh Trạch Hạo đã quá mệt mỏi với những thứ gọi là tranh giành tham vọng tất cả những thứ đó không thể nào đánh đổi được hạnh phúc cho hắn, Trạch Hạo không muốn đến đây để gây chiến
với Mặc Trịnh mà chỉ muốn giao đóng giấy tờ ngu xuẩn này cho hắn ta rồi
đưa Quân Dao quay trở về, Trạch Hạo muốn dùng quãng đời còn lại của mình để chăm sóc bù đắp cho hai mẹ con Quân Dao vì hắn đã gây ra cho cô quá
nhiều đau thương.
Mặc Trịnh nhìn thấy Trạch Hạo đến liền cười đắc ý hắn ta vô cùng mãn nguyện vì cuối cùng Trạch Hạo cũng chịu khuất phục trước mình.
" Đến đúng lúc lắm tôi còn định bảo người đi trừ khử cô ta vì anh đã trễ 5 phút, nhưng cô ta lại thảm thiết cầu xin tôi, nên tôi đã cho anh thêm chút thời gian đưa dự án cho tôi."
Trạch Hạo đưa giấy tờ đến trước mặt Mặc Trịnh, thì xe của ông Hàn cũng đã đến
ông ta vội vàng xuống xe đi vào nhà kho quát mắng Trạch Hạo.
"
Con hãy lý trí một chút có được không chỉ vì một người phụ nữ có cần
thiết phải đưa một dự án giúp công ty của chúng ta ngày càng lớn mạnh
như thế có đáng hay không."
Trạch Hạo tức giận quay lại lớn tiếng với ông Hàn.
" Ông im đi, ông lấy cái quyền gì mà ngăn cản tôi, tôi và ông chẳng phải
đã cắt đứt quan hệ cha con rồi hay sao đừng xen vào chuyện riêng của
tôi, bản thân ông đã bị đồng tiền làm cho mờ mắt không còn biết đâu là
tình người nữa đừng đứng đây phán xét người khác."
Ông Hàn bị Trạch Hạo làm cho tức đến đỏ mặt.
" Đứa con bất hiếu này ta phải dạy dỗ lại con mới được."
Trạch Hạo tuyệt tình nói.
" Tôi không có một người ba như ông."
Mặc Trịnh nóng lòng giật lấy tài liệu từ tay Trạch Hạo, nhưng ông Hàn lại
nóng vội ông ta rút súng ra bắt vào tay của Mặc Trịnh đóng giấy tờ rơi
xuống đất bay khắp nơi chỉ là những tờ giấy mỏng manh nhưng nó lại khiến con người tranh đấu không ngừng, đám thuộc hạ của hắn ta liền kích động chĩa súng về phía ông Hàn, Mặc Trịnh tức giận chửi bới.
" Mẹ kiếp lão già chết tiệt."
Nói rồi hắn ta chĩa súng về phía ông Hàn bắn vào vai ông ta, ông Hàn đau
đớn gục ngã Trạch Hạo không thể nào làm ngơ nhưng da thịt thì làm sao
đối đầu được với sắt đạn được chứ, vệ sĩ của ông Hàn đi đến đỡ lấy ông
ta nhưng ông ấy vẫn không cam tâm đi đến lấy tập tài liệu, Mặc Trịnh làm sao để cho ông ta được toại nguyện, tiếng súng nổ vang cả một vùng
trời, Trạch Hạo mở trói rồi đưa Quân Dao rời đi, chỉ vì tham vọng danh
lợi mà cả hai đã tàn xác lẫn nhau đến đáng sợ, tiếng còi cảnh sát vang
lên khắp cả khu vực lúc đến đây Trạch Hạo đã dự cảm có chuyện chẳng lành nên đã gọi điện nhờ Mỹ kim giúp đỡ gọi cảnh sát đến. Cảnh sát bao vây
cả khu nhà kho, Mặc Trịnh như phát điên vì trong nhà kho này có biết bao nhiêu là chất cấm những hoạt động phi pháp của hắn ta đều được che giấu ở đây, Mặc Trịnh không thể để tất cả biến mất được hắn điên cuồng xả
súng về phía cảnh sát, rồi chạy ra bên ngoài nhìn thấy Trạch Hạo đang
cùng Quân Dao lên xe rời đi hắn ta không cam tâm liền đưa súng về phía
đó bắn liên tiếp nhưng chỉ còn lại một viên đạn, Trạch Hạo đưa thân thể
cao lớn che chắn bảo vệ cho Quân Dao viên đạn đã xiêng thẳng vào người
hắn máu bắt đầu tuôn chảy không ngừng, Trạch Hạo ngã quỵ xuống đất Quân
Dao vội đỡ lấy hắn gọi người đến giúp.
" Cứu người mau đến đây cứu người."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT